XƯỚNG HỌA THƠ
Từ đường THKT mình đầu tháng 5-2011 có 2
bài thơ với chủ đề nhà ga quá hay, quá
đẹp. Sau khi đọc bài Ga chiều của
Hạ Anh, thầy Nguyễn Seattle quẳng cái...
vỏ chai "rụ Tây" vào góc phòng mà thốt
lên: "Những câu thơ quá ĐẸP, "tuyệt cú
mèo". Đẹp như cảnh, đẹp như người, đẹp
như thơ..." Rồi sau khi đọc bài thơ cảm
tác Ga buồn của thầy Bùi Lão Sư,
thầy Nguyễn Seattle lại hét lên: "Thơ
đẹp, hào sảng. Nao lòng người đọc..."
Đang ngồi thiền ở tận Elk Grove, nghe
tiếng hét của thầy Nguyễn từ Seattle,
thầy Đỗ Xanh gật gù tâm đắc: "Lão già
thì đẹp, Ngố thì hay! Quái, mới có một
chai mà đã choáng thế?"

Nguồn minh họa:
Internet.
Câu chuyện vè nhà ga được bắt đầu như
sau:
Bạn Kiến Ngố - Lê Thị Hạ Anh ở Maryland
chẳng biết có ăn nhằm lá diêu bông không
mà bỗng dưng tuyên bố: "Mai em đi". Rồi
sau đó, chừng như bình tâm lại, thấy đi
một mình càng buồn thêm, bạn bèn có ý
định rủ rê bà con Gia đình THKT cùng đi.
Thầy Nguyễn Seattle là người ở gần Kiến
Ngố nhất hoảng qua bèn thoái thác "Em
đi, em cứ đi". Nói một lần sợ vẫn chưa
xi-nhê, thầy Nguyễn bèn lặp lại lần nữa,
nhưng lần này lại tiến cử đích danh một
số bạn bè, học trò THKT đi "thế thân"
cho mình. Nhưng mà trời kêu ai nấy dạ.
Kiến Ngố nhận ra thầy Nguyễn đúng là một
người bạn tốt, biết "nhường nhịn" và
"cất nhắc" bạn bè, nên quyết định "tống
tiễn" thầy Nguyễn. Chỉ có điều vào giờ
chót, Kiến Ngố bẻ giò lái, nhảy khỏi toa
tàu để từ một người bạn đường thành một
người đưa tiễn:
Ga chiều
Sân ga vắng một mình em độc lữ,
Đếm thời gian cho thấm nỗi cô đơn
Thoáng tim đau như một chút dỗi hờn
Sao anh nỡ để em buồn hiu quạnh!?
Giọt sương nhỏ cho vai mềm ướt lạnh,
Từng chiếc xe lăn bánh đã vụt qua
Ơi! Nhớ nhung day dứt buổi chiều tà,
Còn phảng phất hương nồng vòng tay ấm.
Băng ghế đá, em ngồi đây lặng ngắm,
Mơ phút giây ta âu yếm bên nhau
Tay trong tay, giờ lại nói câu chào,
Anh đi nhé! Rời nụ hôn vội vã...
Em cảm thấy cõi đời ôi, buồn bã!
Thương làm chi mà chẳng được những gì...
“Chưa kịp nói”, rồi lại phải chia ly,
Ôm kỷ niệm trở về sầu muôn thuở!
KIẾN NGỐ - LÊ THỊ HẠ ANH
(Maryland 6-5-2011)
Thầy Bùi Lão sư quá kết với bài thơ này
nên lấy cảm hứng làm bài thơ Ga buồn
thật tuyệt vời.
Ga buồn
* Cảm hứng từ bài thơ Ga chiều của Hạ
Anh.
Thấp thoáng xa xa ngấn lệ mờ
Em bàn tay vẫy chẳng buông lơi
Ga buồn nắng xế rung vai lạnh
Rưng rức trường giang nước vỗ bờ…
Anh đi nào dám như tráng sĩ
Kề vai chỉ nặng túi thơ mang
Thôi em ga vắng chia rừng núi
Ngùn ngụt trời thương phủ bạt ngàn.
Con mắt em thương vẫn dõi ta
Buồn trao nào cạn chén quan hà
Công viên ghế dá ngày qua cũ
Thấp thoáng đâu đây mấy tiếng gà
Đưa tiễn nào không phút tiễn đưa
Ga chiều rơi rớt giọng còi thưa
Cầm tay chia biệt, trời lặng lẽ
Sao mắt ga chiều lất phất mưa
BÙI TRUNG TÍNH
(TP.HCM 7-5-2011)
Kiến Đen cũng tính bắt chước viết về cái
nhà ga. Nhưng nghĩ hoài nghĩ hủy, thấy
hai vị này đã thâu tóm hết cả một bầu
trời ga vào thơ của mình rồi. Bỗng chợt
có tiếng chuông điện thoại reng, cửa
hàng bán ga thông báo tăng giá ga lên
thêm lần nữa. Kiến Đen xây xẩm mặt mũi
như người trúng phong tà. Và trong cơn
choáng đó đã ngoáy râu họa bài thơ Ga
buồn của thầy Bùi Lão Sư. Thôi thì
ga nào cũng là ga thôi mà!
Ga đắt
* Họa bài thơ Ga buồn của thầy Bùi
Trung Tính và cảm hứng từ bài thơ Ga
chiều của Hạ Anh.
Vật giá leo thang mắt muốn mờ
Dẫu cho cày cấy chẳng hề lơi
Hầu bao đã lép càng thêm hẻo
Món nợ áo cơm tức vỡ bờ…
Cửa hàng điện báo ga tăng giá
Than củi chắc đành nặng túi mang
Điện nước cũng tăng, xăng nhảy vọt
Tiền lương còn lại mấy trăm ngàn.
Bếp lạnh hết ga ngóng đợi ta
Ngưu Lang – Chức Nữ cách Ngân hà
Chiều nay mì gói đành qua cữ
Ta lén bỏ thêm cái hột gà
Vợ hỏi tiền đâu chưa thấy đưa
Ban đầu đều đặn, ngày càng thưa
Kinh Kha cũng chết như Từ Hải
Trời cũng cười trừ, cho chút mưa
KIẾN ĐEN
(TP.HCM 8-5-2011)
Sáng sớm, tính nấu nước pha trà như
thường nhật, thầy Bùi Trung Tính mở
e-mail và đọc được bài thơ họa của học
trò mình. Vậy là thầy cám cảnh sinh...
thơ.
Nhịn trà
* Phụ họa theo bài Ga đắt của Kiến Đen
Định tống cho rồi cái bếp ga
Nhưng rồi nghĩ mãi vẫn chưa ra
Thay bằng bếp củi, than cay khói
Tội quá đi thôi cái ấm trà …
Bếp điện trời ui, lại quá cha!
Cứ vài ba tháng “điện” rên la
Giá luôn bù lỗ, sao cho thấu
Thông cảm bà con, giá cả mà!
Có dầu, mới có đèn soi sáng
Điện cúp “trường canh” mắt quáng gà
Nhưng dầu đâu rẻ như mình tưởng
Tội cái lương hưu của lão già…
Có lẽ đành thôi, nhịn uống trà
Bên ly nước trắng ngắm xem hoa
Lần theo trang web xem bài cũ
Ừng ực từng câu chữ bác Hòa (*)
TT SAIGON
(TP.HCM 8-5-2011)
(*) Thầy Hòa Đạo Sĩ cổ súy cho cái thú
trà đạo.

Nguồn minh họa: Internet.