XƯỚNG HỌA THƠ
|
Hè nhớ
Phượng vỹ rơi rơi những cánh hồng,
Hè về lần nữa em biết không?
Sân trường hiu quạnh nằm trơ đó
Vẳng tiếng ve kêu nỗi chạnh lòng.
Trường cũ bây giờ ở nơi đâu,
Còn chăng nho nhỏ một chiếc cầu?
Nối liền hai dãy trường xưa đó
Lờ lững dòng sông hoa tím sầu. (*)
Hoa tím còn trôi theo nhánh sông,
Có người còn ngắm để nhớ mong?
Mộng mơ ta tập làm thi sĩ,
Gửi gió gửi mây tả nỗi lòng.
Bạn cũ bây giờ ở muôn phương
Còn không kỷ niệm dưới mái trường?
Cười vui, đùa giỡn,hồn nhiên quá,
Da diết tình ta nỗi nhớ thương!
Hải ngoại buồn hiu dưới nắng hè,
Nhớ trường, nhớ lớp lẫn tiếng ve,
Nhớ cành phượng đỏ khoe màu thắm,
Nhớ lắm thầy cô với bạn bè.
Bao giờ trở lại thăm trường cũ,
Biết có còn không gốc phượng già?
Cổng trường rêu mọc xanh màu lá,
Day dứt lòng ta nỗi nhớ nhà!
LÊ THỊ HẠ ANH
(Maryland 9-5-2011)
(*) Hoa lục bình.
|
|
|
Những ngày nắng cháy
rồi những cơn mưa bất chợt đổ xuống.
Buổi chiều đi ngang con đường lác đác
mấy cành phựơng thắm mới hay mùa Hè đã
về. Đọc bài thơ Hè nhớ của Hạ Anh, tôi
thấy như có niềm nhớ đâu đây, nên họa
vận thành bài Phượng buồn. xin giới
thiệu với các anh chị và các bạn.
Phượng buồn
* Họa vận bài thơ Hè nhớ của bạn Hạ
Anh.
Cánh phượng tô thêm những
sắc hồng
Râm ran ve gọi nỗi buồn
không
Mây trôi
lãng đãng về viễn xứ
Nỗi nhớ
chiều nay xao xuyến lòng.
Người cũ
không về đây nữa đâu
Sao ta
đeo đẳng những cơ cầu
Hoa rơi
lác đác theo chiều gió
Hờ hững
ai gieo những nỗi sầu!
Mờ mịt
mưa chiều khuất bến sông
Gió lay
nhè nhẹ buồn mênh mông
Mộng mơ
đã úa theo ngày tháng
Thấy cánh
hoa rơi vẫn chạnh lòng.
Cho dẫu
người xa cách muôn phương
Kỷ niệm
còn ghi dưới mái trường
Thư sinh
áo trắng, tình trong trắng
Một thuở
ban đầu mãi vấn vương.
Từ lúc
chia xa đã mấy hè
Nay góc
sân trường rộn tiếng ve
Còn ta
hoài niệm ngàn yêu dấu
Nhớ dáng
người xưa với bạn bè.
Còn đây
màu thắm trăm năm cũ
Hè nhớ
vây quanh gốc phượng già
Tình ta
như gió ru ngàn lá
Có đủ ru
ai nỗi nhớ nhà?
NGUYỄN VĂN HÒA
(TP.HCM 16-5-2011)

Nguồn minh họa: Internet.