XƯỚNG HỌA THƠ
|
Học
vần nhớ quê
Học vần Nhớ quê
Nhớ đến quê nghèo dạ tái
tê (T)
Mẹ già bước chậm cuối
chân đê (Đ)
Đêm mưa đồng nội vang
tiếng ếch (S)
Ngày nắng sân trường
giọng a ê (Ê)
Gần gũi thân thương còn
khúc hát (H)
Xa xăm nhung nhớ chẳng
xít xê (C)
Tâm tư trầm lắng buồn
không ít (X)
Vẫn mãi đong đầy bóng
dáng quê! (V)
NGUYỄN VĂN HÒA
(TP.HCM 13-4-2011)
|
|
|
Dạ thưa thầy Nguyễn Đạo Sĩ, thầy
biết Kiến Đen chỉ hảo có thơ Mật mà còn cắc cớ xướng bài
thơ Đường “mắc cổ họng” này ra rồi phán biểu Kiến Đen
họa lại. Tất nhiên “quân, sư, phụ”, thầy đã truyền dạy,
học trò dám cãi, chết liền. Nhưng xin thầy ban ơn mưa móc
cho Kiến Đen được xài thơ Mật để họa bài thơ Đường của
thầy hén.
Học vần với cố nhân
Gặp lại cố nhân bụng sướng tê
(T)
Tưởng rằng lên núi lấy Ê-đê (Đ)
Dè đâu ế nhệ trơ mắt ếch (S)
Nên chịu lạnh lùng buốt lòng ê (Ê)
Gác vắng trưa nồng đưa khúc hát (H)
Nệm buồn khuya khoắt nhớ xàng xê (C)
Bây giờ cố thoát đành vô ích (X)
Lòi tói, dây thừng có thấy ghê (G)
PHẠM HỒNG PHƯỚC
(TP.HCM 13-4-2011)
Thưa
thầy Nguyễn Đạo Sĩ, bài xướng của thầy cực khó,
hạ anh đường này phải họp các tiêu cục lại mới
wạ được như vầy đó thầy.
Vọng
Xứ người Đông đến ngõ hồn TÊ (T)
Nhẹ bước xạc xào lối cỏ ĐÊ (Đ)
Đêm vắng tịch liêu hoài tiếng ẾCH (S)
Trưa buồn cô quạnh mãi từ Ê (Ê)
Nghẹn ngào gió thoảng xua ai HÁT (H)
Thơ thẩn trăng tà lệch bóng XÊ (C)
Bè bạn nơi này ôi, thật ÍT! (X)
Dù xa vạn nẻo vẫn chân QUÊ! (Q)
LÊ THỊ HẠ ANH
(Maryland 14-4-2011)
Nhắc tới bài thơ “mắc cổ họng”, mình
bỗng thương các học trò Kiến, bèn thử
họa lại xem sao, hỗng lẽ thầy cho trò
“xơi” mà thầy không dám thử? Ai dè bị
vướng hết một chút, ê thiệt! (thiếu chữ
Ê). Xin mọi người đọc cho vui.
Phụ âm buồn
Xóm cũ đìu hiu lặng như tờ (T)
Sông quê dòng nước chãy lờ đờ (Đ)
Nhớ nhung trao gửi người không ít (X)
Quên lãng ai kia nỡ hững hờ (H)
Đáy giếng ta đành mang thân ếch (S)
Trời cao ai vẽ những cuộc cờ (C)
Đêm buồn soi bóng mình trên vách (Z)
Nếu có yêu thương chớ giả vờ! (V)
NGUYỄN VĂN HÒA
(TP.HCM 15-4-2011)
