XƯỚNG HỌA THƠ
|
● Thầy Nguyễn Đức
Nhuận (Seattle,
Washington): Bạn ta. Xứ
người buồn lắm. Đây là
một kết luận chẳng vui.
Những ngày trong tuần
bận bịu đi làm. Cuối
tuần buồn thiu nỗi nhớ.
Một nhà văn dã nói: quê
hương trùng trùng nỗi
nhớ. Tôi nghĩ không "dữ
thần" như vậy (giọng Nam
Bộ), mà cũng "same,
same"... Ôi, nỗi nhớ...
mưa dầm thấm lâu... Cuối
tuần, buồn và làm thơ...
Xin thân tặng những đồng
đạo THKT còn xa xứ.
Nhớ
quê
Tôi ở miền xa nỗi nhớ
nhà
Kiếp đời lưu lạc tưởng
quê cha
Nắng mưa lầm lũi bao
thương nhớ
Nóng lạnh âm thầm mấy
thiết tha
Ra đi rượu tiễn chừng
cay đắng
Kẻ ở tình vương ngỡ xót
xa
Nửa đêm tỉnh giấc: còn
chăng nhỉ
Một chút QUÊ HƯƠNG: cũng
gọi là…
Nh.Seattle
(Washington
14-8-2011)

Nguồn
minh họa: Internet.
|
|
|
● Kiến Đen: Dữ không, bữa
nay mới thấy thầy Nguyễn Seattle múa bút
làm thơ thất ngôn bát cú. Chẳng biết nó
được ướp bằng bao nhiêu ly "rụ" Tây?
Chắc chẳng dưới nửa chai. Buồn và cô
đơn, có người mượn rượu tính giải sầu.
Dè đâu, một mình độc ẩm chưa say bất
biết thì càng buồn thêm. Kiến Đen xin
họa bài thơ "Nhớ quê" của thầy Nguyễn
Seattle với 2 bài thơ mật. Ngọt hay đắng
thì tùy tâm trạng của người nếm. Nhưng
chắc chắn là mắt cay cay...
Vấn vương
Xóm nhỏ ven sông mấy nóc nhà
Một thời thơ dại ở quê cha
Thả diều, bắt bướm sao mà nhớ
Đá dế, trèo cây cũng chẳng tha
Khác lớp hai nhà đâu có lạ
Chung trường một lối chớ hề xa
Ta nay phiêu bạt đời sương gió
Một chút vấn vương có gọi là…
Phạm Hồng Phước
(TP.HCM 14-8-2011)
Vô hướng
Mất job nên ta phải bán nhà
Con buồn, mẹ tủi, khổ tâm cha
Quê người lạnh giá đâu thèm đỡ
Xứ lạ vô tình chẳng có tha
Bè bạn có thương rồi cũng lảng
Vợ chồng nặng nghĩa thế còn xa
Lang thang giữa tuyết đường vô hướng
Tóc bạc oằn lưng ấy gọi là…
Kiến Đen
(TP.HCM 14-8-2011)
● Thầy Nguyễn Văn Hòa (TP.HCM):
Chuyên gia thơ tình nay cũng
"ham vui" mần thơ Đường. Tôi xin họa lại
bằng bài thơ nửa Đường, nửa mật.
Các bạn Kiến và Chí còn chần chờ gì mà
không " tiếp chiêu" cho rậm đám?
Vịnh Nguyễn Nh.Seattle
Ở Mỹ rượu Tây chất một nhà
Cùng bao đặc sản của quê cha
Rượu ngon đã sẵn chờ tri kỷ
Mồi tốt để hoài kiến nó tha
Thiếu bạn thở than bạn chẳng đến
Thừa tình thơ thẩn tình thêm xa
Nửa đêm tỉnh giấc chừng quên, nhớ
Một chút tình riêng ấy mới là!
Nguyễn Văn Hòa
(TP.HCM 14-8-2011)
● Kiến Đen: Mần hai bài
thơ mật họa bài thơ thất ngôn bát cú của
thầy Nguyễn Seattle xong thấy buồn quá,
Kiến Đen xin chuộc lỗi đã làm buồn Từ
đường bằng một bài thơ cắc cớ viết giùm
ai đó hỗng rõ, nhưng chắc cú hỗng phải
là mình.
Sướng
Sướng quá hôm nay vợ vắng nhà
Rủ cô hàng xóm nhảy cha cha
Cố kềm nén lại lòng hơi sợ
Lỡ bể ra rồi vợ có tha
Tiếng nhạc dập dình nghe rất nhức
Bước chân rậm rịch thấy nào xa
Bấm gan phó mặc cho phần số
Thầy bói phán ta số lụa là!
Kiến Đen
(TP.HCM 14-8-2011)
● Thầy Nguyễn Đức Nhuận (Seattle,
Washington): Cũng xin trả
lời bài thơ của anh Nguyễn Văn Hòa.
Gởi anh Hòa
Ở Mỹ rượu Tây măc thấy bà
Tìm đâu ra được miếng rượu ta?
Rượu ngon tốn kém nhiều tiền Mỹ
Mồi tốt hao tài lắm đô la
Bạn bè mươi đứa mươi xứ lạ
Hàng họ trăm người trăm chốn xa
Thôi thì rượu “họa” bên mồi “vẽ”
Cũng nốc vài ly, chép miệng “khà”
Nh.Seattle
(Washington 14-8-2011)
● Bạn Lê Chí Em (Long An):
Em xin họa bài thơ của thầy Nhuận, có
gì thất lễ xin thầy cô, anh chị bỏ qua
cho. Họa thơ như anh Kiến Đen mới phái
chí... em hihihi! Nhưng Chí Em đang tập
tểnh, nghe thầy Hòa kêu gọi nên Chí phải
ráng, dù sao chí vẫn nhỏ hơn kiến mà.
Nhớ cha
Thuở ấy, cùng nhau sống một nhà
Anh em sum họp mẹ cùng cha
Niềm thương chan chứa lòng lưu luyến
Nỗi nhớ đong đầy dạ thiết tha
Kẻ ở xa xăm bao nẻo vắng
Người đi biền biệt mấy đường xa
Đêm nay trăng sáng bên thềm cũ
Dâng chén trà thơm để gọi là...
Lê Chí Em
(Long An Sáng chủ nhật 14-8-2011)