Cuối tháng mười sao mưa hoài
không dứt
Phố chợ buồn... người ngồi đứng
co ro
Từng hạt mưa dạt dào giăng khắp
ngõ
Trải nghiệm đời, theo màn nước
mong manh
Đôi bàn tay chắt chiu từng hạt
nước
Nhưng lai rồi vẫn lọt kẽ tay mau
Vẫn cứ thế đôi bàn tay hụt hẫng
Nửa cuộc đời sao mãi vẫn trống
không
Mưa vẫn mưa dù nghịch mùa lạc
tháng
Gần thật gần... xa rất xa mờ mịt
cõi hư không
Mưa không hiểu, hay cố tình
không hiểu
Ta lại ru ta... trong muối biễn
cuộc đời...