Muối biển
Đời tôi như sóng trùng dương ấy
Sóng vỗ bạt ngàn nối tiếp nhau
Đôi chân nhỏ sóng bao lần xô giạt
Ngã liên hoàn nước biển mặn bờ môi
Dù biển sóng dập vùi nhưng diễm tuyệt
Giạt vào bờ làm rắn chắc đôi chân
Tôi đứng dậy với muôn vàn cảm nghiệm
Muối biển đây rồi, chất mặn của đời tôi
TRẦN THỊ THANH NGUYÊN
(Mộc Hóa, 6-7-2010)
* Bài thơ “con cóc” đầu tay này em gởi
tặng chị Nguyễn Thị Xuyến (em của thầy
Nguyễn Viết Hiển), người đã an ủi em rất
nhiều trong suốt thời gian qua.
* Gởi tặng anh chị Ngọc Thủy - Văn Hòa
là hai người bạn hiểu tôi nhiều nhất.
* Thương tặng nhà văn Thụy Vi (Nguyễn
Thị Vân Hồng).
* Gởi tặng bạn Phạm Doanh Môn.