|
Gởi đến một người bạn già
Tốt nghiệp trường nào lại biết yêu
Ỷ mình già cả cứ yêu liều
Hướng về phục vụ cho nhân loại
Sẽ thấy tình yêu có lắm chiều
Chữa bệnh phép mầu đâu thiếu cách
Tu tâm sám hối có ngày siêu
Nếu còn lãng mạn vấn vương mãi
Ma dại thân tàn ắt phải tiêu
VÕ XUÂN SƠN
(TP.HCM
1-5-2010)
|
Đáp lời một bạn già
Tuổi nhỏ, tuổi già ai chẳng yêu
Không biết yêu đời mới hắt hiu
Tình yêu như thể là trang web
Trò bạn sum vầy thế mới siêu!
Chữa bệnh, dù Tây hay Nam, Bắc
Lạm dụng quá liều cũng phải tiêu
Bạn nọ ăn chay quên đồ mặn
Còn ta rượu thuốc tự tin yêu!
BÙI TRUNG TÍNH
(TH.HCM 2-5-2010)
Yêu cứ yêu
Bẩm sinh, mới đẻ sao biết yêu?
Khác phái - nhìn lâu mới yêu nhiều
Dĩ nhiên, còn sống còn yêu miêt
Ai nỡ "bye bye" dáng yêu kiều
Mấy viên hải cẩu đời linh hoạt
I-meo tá lả mới cao siêu
Cạo râu, cắt mắt làm trai trẻ
Tóc bạc nào "khe" (*), yêu cứ yêu...
nh.
(Seattle, 2-5-2010)
(*) care.
Hồi âm người bạn xa
Tốt nghiệp trường nào chẵng biết iêu?
Nệ hà già trẻ cứ iêu liều
Đành rằng: phục vụ cho nhân loại
Tim có nhiều ngăn: phải iêu nhiều
(Tim có nhiều ngăn: iêu đa chiều)
Lỡ mai già háp, đâu xí quách?
Thong thả đời ta cứ rắc riu...
Tình iêu nào phải đâu thừa thãi
Tranh thủ mà iêu - thế mới phiêu
(Này thôi, chớ nói chi thừa thãi
Đời không iêu như... hàm số triệt tiêu!)
nh.
(Seattle, 2-5-2010)
Yêu bẩm sinh
Bẩm sinh mới đẻ đã biết yêu
Yêu biết bao nhiêu mới đủ liều
Trời cho còn thở còn yêu miết
Tim vẫn cứ sung buổi chợ chiều
Mấy chung rượu thuốc lừa tuổi tác
Dăm áng thơ tình đạt cao siêu
Cưa sừng làm nghé đời tươi rói
Tóc bạc đâu thèm yêu muối tiêu
PHẠM HỒNG PHƯỚC
(TP.HCM 1-5-2010)
|
|
|
|
|