|
Phụ nữ thật sự muốn gì?
Vua Arthur, vị vua trẻ tuổi của nước Anh, bị quân Pháp phục kích và
bắt giữ. Lẽ ra vua nước Pháp sẽ giết ngài, nhưng vẻ trẻ trung dễ mến
của Arthur đã làm cho vua Pháp cảm động. Ông ta hứa sẽ trả tự do cho
Arthur nếu ngài giải được một câu đố cực khó. Thời hạn để Arthur đưa
ra câu trả lời là một năm. Nếu sau một năm không tìm ra lời giải,
Arthur sẽ phải chết.
Câu đố là: Phụ nữ thật sự muốn gì?
Đó là câu đố mà có lẽ đến nhà thông thái nhất thế gian này cũng phải
bó tay. Và với Arthur, câu đố này quả là một thử thách quá lớn.
Nhưng dù sao nó vẫn tốt hơn là cái chết. Arthur đành chấp nhận mạo
hiểm.
Khi trở về Anh quốc, ngài hỏi tất cả mọi người từ các công chúa, các
cô gái mại dâm, các vị cha xứ đến cả các quan tòa, nhưng không ai có
thể đưa ra một câu trả lời hoàn hảo. Cuối cùng mọi người khuyên vua
là đến hỏi bà phù thủy già bởi vì có lẽ chỉ còn bà ta mới giải được
câu đố hóc búa đó.
Những ngày cuối năm cũng đã tới gần, Arthur không còn cách nào khác
là đến xin ý kiến của mụ phù thủy. Bà ta đồng ý sẽ đưa câu trả lời
nhưng với một điều kiện. Đó là bà ta muốn lấy Garwain, hiệp sĩ dũng
cảm của Hội Bàn tròn, bạn thân nhất của vua.

Arthur thất kinh. Bà ta vừa xấu, vừa bẩn thỉu. Ngài chưa từng bao
giờ thấy một ai đáng tởm như mụ ta. Không, ngài sẽ không để bạn thân
của mình phải chịu thiệt thòi như vậy.
Khi biết chuyện, Garwain nói với Arthur rằng sự hi sinh đó của chàng
làm sao có thể so sánh được với sự sống của vua, sự tồn tại của Hội
Bàn tròn và vương quốc Anh. Và chàng hiệp sĩ quyết định hy sinh.
Cuộc hôn nhân được chấp thuận và vua Arthur cũng nhận được câu trả
lời.
Điều phụ nữ thật sự muốn đó là:
“Có toàn quyền quyết định mọi việc trong cuộc sống của mình”.
Ngay lập tức ai cũng nhận ra rằng mụ ta vừa thốt ra một chân lý. Vua
của họ nhất định sẽ được cứu. Quả thật vua nước láng giềng rất hài
lòng với lời giải đáp và cho Arthur khỏi cái án tử hình.
Lại nói về đám cưới của mụ phù thủy và chàng hiệp sĩ. Tưởng chừng
như không có gì có thể khiến Arthur hối hận và đau khổ hơn nữa. Tuy
nhiên chàng hiệp sĩ của chúng ta vẫn cư xử hết sức chừng mực và lịch
sự. Mụ phù thủy thì trái lại, trong tiệc cưới, mụ ta làm nháo nhào
mọi thứ lên. Thỉnh thoảng mụ lại lấy cái tay bẩn thỉu của mụ nhón
cái này một chút, bốc cái kia một tý. Thật chẳng ra làm sao cả. Mọi
người thì hết sức khó chịu.
Đêm tân hôn, Garwain thu hết can đảm bước vào động phòng hoa chúc.
Nhưng, gì thế này? Trên giường không phải là mụ phù thủy già nua xấu
xí mà là một cô gái vô cùng xinh đẹp đợi chàng tự bao giờ.
Nhận thấy sự ngạc nhiên trên nét mặt chàng hiệp sĩ, cô gái từ tốn
giải thích là vì chàng rất tốt với cô lúc cô là phù thủy, nên để
thưởng cho chàng hiệp sĩ, cô sẽ trở thành một người xinh đẹp dễ mến
đối với chàng trong một nửa thời gian của 24 giờ một ngày. Vấn đề là
chàng phải lựa chọn hình ảnh đẹp của nàng vào ban ngày hay ban đêm.
Chao ôi sao mà khó thế? Garwain bắt đầu cân nhắc: Ban ngày nếu nàng
là một cô gái xinh đẹp thì ta có thể tự hào cùng nàng đi khắp nơi,
nhưng ban đêm làm sao mà ta chịu cho nổi? Hay là ngược lại nhỉ, ta
đâu cần sĩ diện với bạn bè cơ chứ, cứ để nàng ta xấu xí trước mặt
mọi người đi, còn khi màn đêm buông xuống, ta sẽ được tận hưởng
những giây phút chồng vợ với thiên thần này.
Garwain đã trả lời “Nàng hãy
tự quyết định lấy số phận của mình. Nàng muốn đẹp hay xấu vào lúc
nào cũng được”.
Tất nhiên câu trả lời này đã làm cho mụ phù thủy đội lốt cô nàng
xinh đẹp kia hài lòng và nàng ta nói rằng nàng sẽ hóa thân thành một
cô nương xinh đẹp suốt đời. Đó là phần thưởng cho người biết tôn
trọng ý kiến của phụ nữ.

Kết luận:
"Vợ đẹp hay xấu điều đó không quan trọng… Điều thiết yếu là sự tôn
trọng".
* Nguồn: Internet
* Người tìm chọn và chia sẻ: NGUYỄN THANH PHONG (TP.HCM
5-4-2011)
|
|