Đây là dạng trang Blog, nên xin bắt
đầu đọc từ cuối trang trở lên.
ĐỌC
TIẾP CÁC BLOG MỚI |
ĐỌC TIẾP CÁC BLOG TRƯỚC
(Xin CLICK VÀO ĐÂY
nếu muốn bắt đầu đọc từ trang Blog đầu tiên)
|
+
Chủ nhật 20-5-2012:
● Bạn Kiến Lượm
Lặt (Maryland): Cuối tuần kính mời
quư thầy cô và các anh chị Kiến cùng
thưởng ngoạn nghệ thuật cắm hoa truyền
thống của xứ sở Phù Tang được thể hiện
trong trang trí các ngôi chùa cổ.
Xin
click vào đây để thưởng
ngoạn.
● Bạn Nguyễn
Thị Lệ Dung (Mộc Hóa): Ngày
15-5-2012, Lệ Dung đă cùng bạn bè đi
thăm thành phố Quy Nhơn (tỉnh B́nh
Định). Đây là quê hương của vua Quang
Trung Nguyễn Huệ và nơi an nghỉ của thi
sĩ tài danh nhưng bạc mệnh Hàn Mạc Tử.
Xin chia sẻ cùng quư thầy cô và các bạn
một số h́nh ảnh của chuyến đi này.
Xin
click vào đây để xem kư sự
ảnh "Thăm Quy Nhơn".
● Thầy Nguyễn
Văn Ḥa - bạn Trần Ngọc Bách (TP.HCM):
Trưa thứ Bảy 19-5-2012, Gia đ́nh THKT lại có dịp gặp nhau tại đám
cưới con gái út của bạn Trần Văn Ngỡi. Tiệc cưới tổ chức tại Hoa
viên Nhà thờ Giáo xứ B́nh An (Q.8, TP.HCM). Nhiều thành viên THKT từ
Mộc Hóa đă lên chung vui.
Xin
click vào đây để xem ảnh.
Gia đ́nh THKT chụp chung tấm ảnh lưu niệm của gia đ́nh bạn Ngỡi.
Hàng trước: thầy Ngô Bảo Toàn, bạn Lê Văn Khải, cô Huỳnh Thị
Tuyết, bạn Vơ Thị Hồng, bạn Trần Thị Thanh Nguyên, bạn Vơ Lệ
Thu, cô Hoàng Thị Cẩm Thạch, bạn Nguyễn Thị Mãnh (chị của Lệ
Dung), thầy Bùi Trung Tính, bạn Hồ Minh.
Hàng sau: bạn Uyên và Vân (em của bạn Ngỡi), bạn Trần Văn Ngỡi
và phu nhân, chú rể Quốc Anh, cô dâu Thanh Tú; anh Trần Văn Cường,
Quang Hải, bạn Nguyễn Thành Lập, thầy Nguyễn Văn Hòa.
● Thầy Đỗ Ngọc
Trang - cô Nguyễn Thị Bích Thủy (Elk
Grove, California): Cuối tuần, mời
Từ đường đọc một truyện nhắn tôi mới
viết.
Xin
click vào đây để đọc truyện
ngắn "Kẻ gặp trời".
|
|
|
|
+
Thứ Bảy 19-5-2012:
● Bạn Nguyễn
Thanh Phong (TP.HCM): Trưa nay là
ngày vui của gia đ́nh anh Trần Văn Ngỡi,
rất tiếc là tôi không đi dự được. Lư do:
phải lo hoàn tất toàn bộ qui tŕnh phân
phối thuốc và báo cáo sổ sách cho công
ty đối tác bên Hoa Kỳ. Tôi đành phải
vắng mặt và gởi nhờ Già Bách ăn giùm 1
suất (Già Bách bữa nay "trúng mánh" được
ăn giùm suất của Kiến Đen, Phong Xẹp...
và c̣n ai nữa). "THÔI HẸN KỲ TỚI" - THKT
mà quí vị .
● Bạn Trần Thị
Thanh Nguyên (Mộc Hóa): Xin gởi Tử
đường một bài thơ mới.
Mộng Quỳnh, nếu t́nh cờ bạn đọc được
những ḍng thơ này, th́ hăy xem như tôi
đă viết cho bạn.
Xin
click vào đây để đọc bài thơ
"Dấu xưa".
● Kiến Đen:
Trưa nay anh chị Trần Văn Ngỡi, cựu học
sinh THKT, làm lễ Vu quy cho Út nữ Trần
Thị Thanh Tú. Nghe nói bà con ḿnh từ
dưới Mộc Hóa lên chung vui cũng bộn. KĐ
tới qua đă chuẩn bị sẵn sàng, kể cả nhịn
đói, để bữa nay đi chung vui cùng anh
chị Ngỡi. Nhưng rồi cái bao tử "tráng
ximăng" không kịp, nên phải lỡ một cuộc
túm tụm "đám cưới nhớ nhau". KĐ đành
phải nhờ anh Kiến Già Bách đi ăn giùm
một suất. Ở nhà, KĐ sẽ cầu mong cho Già
Bách hỗng bị bội thực. Do anh chị Ngỡi
lần này là "hốt hụi chót" nên KĐ đành
hẹn tới khi anh chị "hấp hôn".
Có người nhận xét: Gia đ́nh THKT khoái
họp nhau ăn uống vui vẻ. Giàng ơi, ở
tuổi năm bó, sáu bó mà c̣n có máu ăn
uống ngon lành như vậy th́ quư biết
chừng nào. "Ăn được ngủ được là tiên. Ăn
không được, ngủ không được là tiền mất
đi." Thiệt t́nh, các đám tiệc chính là
cái cớ để thầy tṛ THKT có dịp ở bên
nhau. Thiếu điều hỗng lẽ phải mướn người
mần tiệc cho ta có cớ mà gặp nhau nữa
ḱa.
|
|
|
|
+
Thứ Sáu 18-5-2012:
● Kiến Đen:
Thầy Nguyễn Seattle hỏi một câu thiệt là
"tế nhị" và "nhạy cảm". Hỗng trả lời th́ thầy lại nổi
sảy tùm lum tà la. Kiến Đen chỉ dám mạo
muội mà cảm thán rằng: "Thầy Nguyễn quả
là biết người, biết ta".
● Thầy Nguyễn
Đức Nhuận (Seattle, Washington):
Thân gửi Quư Đồng đạo. Tính tui hay bàn
chuyện "bao đồng". Từ chuyện người ta
Tây du tới chuyện mưa nắng, cóc nhảy
ra... Thế nên, có anh bạn bảo tui là móc
ngoéo xỏ xiên, là "bá đạo"... Nghĩ lại,
cũng oan ơi ông Địa. Chỉ tội tính ḿnh:
giữa đường thấy chuyện bất b́nh phải "I
can You". Cũng vậy, hôm nay, thấy chị
Nguyên hỏi qua bài thơ "phải thế
không?", tôi phải a thần phù trả lời
"KHÔNG PHẢI THẾ", dù chẳng biết cái sự
thể mô tê thế nào. Cốt là góp vui "một
vài trống canh". Cũng mong rằng chị
Nguyên đừng lầu bầu" chuyện của người
ta, sao lại tài lanh!" Tôi có nhiều
chuyện hông, quư bạn ?
Xin
click vào đây để đọc bài thơ
"Không phải thế".
● Bạn Nguyễn
Thị Quyến (Mộc Hóa): Kiến Pru viết
thay giùm một người bạn rất xa nhớ về mẹ
trong ngày hiền mẫu, tuy xa nhà bạn vẫn
mong về thăm mẹ.
Xin
click vào đây để đọc bài thơ
"Nhớ mẹ".
● Bạn Kiến Ngố (Maryland): Kính
mời quư thầy cô và các anh chị Kiến cùng
thưởng thức một tiết mục ảo thuật lư
thú.
Hans Klok 5 minute
Illusion Challenge
|
|
|
|
+
Thứ Tư 16-5-2012:
● Kiến Đen: Tấm bằng khen
do Chủ tịch UBND t́nh Long An kư tặng
cho "Tập thể cựu giáo viên và học sinh
trường THKT" chính là sự ghi nhận của xă
hội đối với những ǵ thầy tṛ THKT đă
làm v́ cộng đồng tại Mộc Hóa - nơi chúng
ta từng sống bên nhau và sống với nhau
một thời đẹp nhất của đời ḿnh, nơi có
ngôi trường THKT mà chúng ta từng dạy và
học cùng nhau. Chúng ta không đặt nặng
vào nó như một lời khen tặng, mà chỉ coi
là một sự ghi nhận. Bởi chúng ta chỉ làm
những việc đó cho "sướng" cái tâm,
cái ḷng của ḿnh - làm mọi việc cho
chúng ta thanh thản và biết rằng chúng
sẽ đem lại niềm vui cho những người nào
đó đang cần đến. Hầu hết thầy tṛ THKT
đều đă ở tuổi nghỉ hưu với thu nhập
"khéo ăn th́ no, khéo co th́ ấm",
v́ thế khi chung tay cho một công việc
xă hội nào đó có nghĩa là ta phải tiết
kiệm phần nào đó của bản thân ḿnh.
Nhưng, nói theo kiểu khôi hài, chúng ta
"tiền th́ như đồng khô hạn, ḷng th́
giống mùa nước lũ". Nói như vậy chỉ để
hiểu thêm giá trị của những thành quả
chúng ta làm được. Có hề chi, bởi chúng
ta là THKT.
Tấm bằng khen này là một tài sản tập thể
của thầy tṛ THKT. Nhưng chúng ta không
thể cắt nó thành hàng trăm miếng để chia
cho mỗi người một miếng gọi là "chút
thơm thảo". Cũng không thể ḥa vào rượu
đế Bắc Chan để mời mỗi người một chung,
"dớt" cạn ly rồi khà lên một tiếng hào
sảng. Vậy th́ chỉ c̣n một cách là Thầy
tṛ THKT chúng ta nỗ lực kiếm thêm thiệt
nhiều bằng khen, đủ để chia cho mỗi
người một tấm.
Có
ngán chi, bởi chúng ta là THKT.
● Thầy Nguyễn
Văn Ḥa (TP.HCM): Hôm nay bạn
Nguyễn Thanh Phong (Xẹp) đến thăm
chúng tôi tại Thủ Đức mang theo
Bằng khen của UBND tỉnh Long An,
tặng tập thể Gia đình Trung học
Kiến Tường về những đóng góp của
chúng ta trong việc chăm lo cho việc
học tập của học sinh tại huyện
Mộc Hóa. Bằng khen này đã được
thầy Trần Văn Thới đại diện Gia đ́nh
THKT nhận trong buổi lễ trao tặng tại
Mộc Hóa, nay chuyển về TP để mọi
người cùng ngắm cho vui!
Xin
click vào đây để xem bằng
khen.
Thầy Nguyễn Văn Ḥa và bạn Nguyễn
Thanh Phong với tấm bằng khen của tỉnh
Long An trao cho Thầy Tṛ THKT.
● Bạn Kiến Ngố (Maryland): Kính
mời quư thầy cô và các anh chị Kiến cùng
thưởng thức một tiết mục xiếc ngoạn mục.
Xin
click vào đây để xem.
● Thầy Nguyễn
Văn Ḥa (TP.HCM): Mời cả nhà cùng
đọc một bài thơ viết về mẹ.
Xin
click vào đây để đọc bài thơ
"Mẹ ngồi".
● Bạn Nguyễn
Thị Quyến (Mộc Hóa): Kiến Pru
rất rất đồng cảm với nhà thơ Nguyễn Đức
Nhuận. Xin phụ họa rằng:
ta vẫn là ta của thuở nào
của đời cô lẻ của sầu đau
buồn trong ánh mắt nào ai biết
gục ngă bao lần vẫn ngắm sao
ngôi sao mờ nhạt là ta đó
thế thái nhân t́nh biết tính sao
tri âm đâu vắng ḿnh ta chỉ
một ḿnh, một bóng, ngắm ngàn sao.
Hoàng Lệ Uyên
(Mộc Hóa 16-5-2012)
● Thầy Ngô Bảo
Toàn (Tân An): Xít Tồ hiền hữu ơi.
Để bụng lâu rồi, nay mới tỏ bày đây
nghe: Khi nghe Xít Tồ hiền hữu khều móc
gián tiếp Ngô Vàng qua chuyện cổ tích
"Con cóc là cậu ông trời" là Ngô Vàng
tui... mừng húm! Ô hô, Giàng ơi! Cũng
rất may là Ngô Vàng tui trời không cho
có khiếu làm thơ t́nh cho nên ḿnh không
sợ bị mang tiếng là... con cóc nhảy ra
để... ngồi chong ngóc! Hehe, Xít tồ hiền
hữu có nghĩ đến chuyện "bắn không nên
phải đền đạn" không nè.
|
|
|
|
+
Thứ Hai 14-5-2012:
● Thầy Ngô Bảo
Toàn (Tân An): Kiến Đen hiền đệ. Đọc
những ḍng tự sự để trần t́nh cho sự
hiếu nghĩa ngày xưa của đệ, ḷng Ngô
Vàng huynh bỗng chợt chạnh ḷng! H́nh
như cái sự "bất hiếu" này, huynh nghe ở
đâu đó nó cũng hơi... quen quen! H́nh
như Ngày Hiền Mẫu năm 2011 vừa qua,
huynh cũng đă có thú nhận rồi th́ phải?!
Thôi th́ huynh đệ ta đều cùng có điểm
xấu chung: chuyện xong rồi mới thấy...
hối tiếc! Và, sau đó lại tự an ủi cho
ḿnh rằng: Trong thiên hạ có khi... ai
cũng vậy!
Kiến Đen hiền đệ. Nghĩ ngẫm ra huynh đệ
chúng ta cũng c̣n thua rất nhiều người
đă và đang có hạnh phúc trong đời [v́ họ
biết yêu thương mẹ hiền trong lúc người
c̣n tại thế] Bẳng chứng sống thật da
diết dễ thương là khi chúng ta được nghe
những đoạn nhạc đă nói lên lời yêu
thương đầy lo lắng cho mỗi khi nhớ về
mẹ: "Mỗi mùa xuân sang, mẹ tôi già thêm
một tuổi. Mỗi mùa xuân sang, ngày tôi xa
mẹ càng gần...", năo nuột quá, ray rức
quá hở đệ? Tuy nhiên, dù sự thể đă xảy
ra như thế nhưng đoạn kết về Mẹ của hai
huynh đệ ta cũng vẫn c̣n chỗ để mọi
người có thể rộng ḷng mà tha thứ được:
cả hai chúng ta đến lúc tóc muối nhiều
hơn tiêu đều biết ăn năn gục đầu bên bàn
thờ mẹ mà kêu lên: Mẹ ơi, con hối
hận...!
Kiến Đen hiền đệ à. Đừng ray rức làm khổ
thân ḿnh nữa. Chuyện hai huynh đệ ta
"bất hiếu" không phải là chuyện "cuối
đường hầm là... đầu xe lửa đang chạy
ngược" đâu, bởi do một t́nh cờ đưa đẩy
khiến cho huynh chợt ngộ ra một điều để
giải thoát cái tâm lư đang đè nặng chúng
ta hiện nay là do có một lần nào đó,
huynh được nghe một nghệ sĩ "ca lẻ" hát
nhại bài ca như thế này nè:
"Mỗi mùa xuân sang, tụi tui già thêm một
tuổi. Mỗi mùa xuân sang, ngày tui see mẹ
càng gần..!" Đâu có ǵ xui xẻo trong câu
hát ấy đâu mà đệ... run!?Chúng ta ai
cũng đă gần và "sáu bó" có hơn rồi mà!
Có một điều làm cho huynh cảm thấy ḿnh
"chảnh" hơn với đệ là: Huynh lớn tuổi
hơn đệ nên huynh có... ưu tiên để đi gặp
mẹ ḿnh để xin lỗi trước đệ. Tưởng tượng
lúc đó có lẽ hai huynh đệ ta sẽ bịn rịn
nhau lắm: Đệ đứng lặng bên đường nh́n
theo xe... "Rồng" của huynh chạy ngang
qua và rồi bên tai đệ nghe mơ hồ có
tiếng huynh chào từ biệt bằng ba bốn thứ
tiếng Pháp, Campuchia, Anh, Việt pha
trộn: Aurevoir ḅn ơil. See you again...
ở bển.
Vậy nhé đệ.
● Kiến Đen: Sáng thứ Hai
đầu tuần, thấy dưỡng phụ Ngô Vàng ngồi
dàu dàu nét mặt. Trợ lư con nuôi bèn
hỏi: "Sư phụ khó ở trong ḿnh hả?" Thầy
Ngô thở ra một cái dài từ cầu Tân An tới
tận ngọn tháp Space Needle, rồi lẩm bẩm:
"Phàm th́ mà rằng người ta ghiền cái ǵ
quá, thèm cái ǵ quá, mê cái ǵ quá là
thường hay bị ám ảnh." Thấy gă trợ lư
ngơ ngác, thầy Ngô cạp một miếng bắp
luộc nói bâng quơ: "Cháu nội ảo mà cứ
như thiệt!"
● Thầy Nguyễn
Đức Nhuận (Seattle, Washington):
Buổi tối, tôi ngồi trước cái c̣m-pú-tờ lang thang trên
Net, t́m vài niềm vui
cho tuổi già. Ở cái tuổi mấp mé sáu bó
này, tôi vào không gian ảo coi bộ tự tin
hơn đời thực. Bà xă tôi đang kể cho
thằng cháu nội nghe chuyện
con cóc kiện Trời, cóc thắng, nên Trời
phải đổ mưa mỗi lần cóc nhảy ra. Thằng
nhóc coi bộ thich thú dữ. -Bà Nội à, thế
sao mỗi lần mưa xong, cóc kêu nhiều quá
vậy? Chắc là nhiều con tính đi kiện nữa
sao? Bà xă tôi cười: -Hỗng phải vậy đâu, cháu! Sau khi một con nhảy ra, Trời mưa
lớn. Mấy con khac vui mừng ăn theo vậy
mà. Thằng nhỏ thích chí cười hăng hắc, lộn
ṿng, chổng mông trên nệm. Tôi vô trang
THKT, hôm nay có post bài thơ mới: Chiều
viễn xứ. Tôi vỗ tay cái "đét", -Linh
thiệt! Cuối tuần, vui ác tỷ...
● Kiến Đen: Không biết
t́nh h́nh ngày Hiền mẫu cụ thể của quư
cô và các chị THKT như thế nào. Hy vọng
ai nấy đều thiệt là vui và măn nguyện.
Có tin đồn trên chống vơ lâm giang hồ
hành đạo rằng cô Nước Biếc nhà ḿnh là
một trong những hiền mẫu bội thu nhất.
Đây né, cô được thầy Đỗ Xanh phu quân
tặng một bông hồng, được con trai tặng
headphone để nghe nhạc, được hôn thê của
con trai (tức chuẩn con dâu của thầy cô)
tặng búp bê nàng Bạch Tuyết, nhận e-card
của KĐ. Thầy Đỗ Xanh khi làm nhiệm vụ
Đặc phái viên của hăng tin THKT - Tin
Hay Không Tin tại Elk Grove tường tŕnh
rằng: Cô Nước Biếc thật là vui!
|
|
|
ĐỌC
TIẾP CÁC BLOG MỚI |
ĐỌC TIẾP CÁC BLOG TRƯỚC
(Xin CLICK VÀO ĐÂY
nếu muốn bắt đầu đọc từ trang Blog đầu tiên)