+
Thứ Ba 31-12-2013:
● Thầy Đỗ Ngọc Trang - cô Nguyễn
Thị Bích Thủy (Elk Grove, California):
Mỗi lần năm cũ khóa sổ, tôi lại háo hức
muốn biết năm mới có mở ra triển vọng
tiến bộ nào cho nhân loại. Để biết điều
này, tôi phải hỏi các nhà futurist
(tương lai gia). Các bạn đừng vội nhún
vai, futurist mà tôi nói ở đây không
phải là mấy tay dựa hơi cụ cố
Nostradamus, hay các thầy sờ mu rùa,
hoặc các bà ngoại cảm dởm. Mấy mống này
“nổ” về vận mệnh thế giới cứ như người
từ tương lai trở về. Được gọi là
futurist phải là người, hay cơ quan,
không những có thành tích khoa bảng mà
c̣n có tầm ảnh hưởng lớn trong lănh vực
chuyên ngành. Họ không bàn tới những
chuyện hoang đường như ngày tận thế, hay
lẩm cẩm về vận mạng của các siêu sao.
Tôi đă dựa vào những futurist như tiến
sĩ Michio Kaku, học giả Christian Henrik
Nesheim, và tài liệu từ viện đại học
Carnegie Mellon University, Columbia
University, Liên Hiệp Quốc, pḥng kế
hoạch của hăng phần mềm Cisco... Các
nguồn tài liệu này đều công nhận rằng
năm 2014 chứa đựng tất cả những hạt mầm
cần thiết cho cuộc đổi đời nhân sinh
toàn cầu. Tuy nhiên để những tiềm năng
đó trở thành hiện thực cũng cần phải có
một khoảng thời gian. Thời gian ước định
là 15 năm, v́ vậy có rất nhiều bản tiên
đoán về thành quả hoành tráng sẽ xảy ra
vào năm 2030.
Xin
click vào đây để đọc bài
“Tương lai từ hạt giống năm 2014”
Nguồn minh họa: Internet. Thanks.
● Thầy Nguyễn Văn Ḥa (TP.HCM):
Lần nào tiễn đưa năm cũ cũng áo
dài khăn đóng (thơ Đường, văn tế…),
năm nay tôi xin lấn sân sang lĩnh vực
của KĐ bằng bài thơ “mật”- Song
thất lục bát - mong góp vui với gia
đình nhân dịp tiễn đưa năm 2013. Ai
có bị nhột thì xin tha thứ.
Tống tiễn năm 2013
Năm cũ hết với bao biến động
Mừng rằng ta vẫn sống nhăn răng
Vẫn đi vẫn đứng vẫn ăn
Bạn bè còn vẫn quây quần bên nhau
Cuộc thế giới biết bao chìm nổi
Giá xăng tăng, nhà đất giảm nhiều
Đồng lương nghèo có bấy nhiêu
Cứ dài cổ ngóng trông theo mà rầu
Lương ba cọc lấy đâu mua sắm,
Tết đến rồi cũng bánh cũng hoa
Bỏ qua chuyện điện chuyện ga
Bỏ qua vật giá cái đà gia tăng
Chuyện Iraq lại tăng khủng bố
Chuyện bên Tây có gã Snowden
Sapa tuyết đóng tuyết tan
Chuyện mưa nước ngập tràn lan phố
phường
(Chuyện ngập nước Kiến Tường đã
rõ
Chịu được thôi chứ có sao đâu
Khổ nhiều càng thấy thương nhau
Miễn sau này nhớ chia nhau cục
đường!)
Chuyện bão lớn miền Trung xứ Quảng
Học trò nghèo bữa sắn bữa rau
Chuyện nay lắm kẻ sang giàu
Tiêu hoang tiền tỷ cũng đâu khác
thường.
Trăm ngàn chuyện đảm đương sao kể?
Dành cho người “tế thế an bang”.
Chuyện ta ở xứ Kiến Tường
Thầy trò gặp gỡ tình thương đậm
đà
Mộc Hóa cũ nay là thị xã
Kiến Tường xưa giờ đã có tên
Nhắc hoài một thuở khó quên
Kỷ niệm khắc mãi trong tim đẹp lòng
Dù con nước khi trong khi đục
Dù đời người lúc nhục lúc vinh
Riêng ta giữ trọn ân tình
Xin trao lời chúc thân thương mọi
nhà:
“Năm mới đến gấm hoa hạnh phúc
Xuân sắp về sung túc, bình an
Trong nhà con cháu hiền ngoan
Học hành tấn tới rỡ ràng gia
phong.
Người cao tuổi thêm sung thêm khỏe
Tập Yoga tập nhảy Disco
Tập Thiền tập hát tập hò
Tập gì cũng được…
kẻo mà hết hơi…”
Năm cũ hết nơi nơi mở hội
Người người vui mong đợi Xuân sang
Cầu cho hai chữ bình an…
NGUYỄN VĂN H̉A
(TP.HCM 30-12-2013)
Nguồn minh họa: Internet. Thanks.
● Kiến Đen: T́nh thi sĩ Nh.
Seattle làm thiên hạ trong ngày cuối
cùng của năm 2013 bắt man mác nhớ "trật
đường rầy" những "bóng mờ" ai đó nay đă
thành "cố nhân". Trong bài thơ này, theo
KĐ hồ nghi, có 2 câu thơ đă được thầy sửa lại
cho phù hợp với ngữ cảnh hiện nay "nỗi
nhớ hai bờ Thái B́nh Dương". Hai câu
thơ:
"ta chết lặng bên đường hát khẽ
mùi hoàng lan, mùi tóc em vương?"
h́nh
như thời trước 1975 đă được nhà thơ gốc
Bến Tre này viết:
"ta chết lặng bên đường hát khẽ
mùi dầu dừa, mùi tóc em vương?"
Gọi là thầy hô, tṛ ứng, KĐ xin họa 4
câu thơ đầu tiên:
Ngày cuối năm, ta ngồi bên cuốn sổ
tính nợ đời, 4 con mắt muốn mù
c̣n nợ t́nh ta đây như chúa chổm
phá sản rồi đành hát khúc ngàn thu
● Thầy Nguyễn Đức Nhuận (Seattle):
Bài thơ cuối năm gởi các đồng đạo THKT.
Ngày cuối năm
Ngày cuối năm, ta ngồi bên cửa sổ
người lưa thưa, phố khuất sương mù
ḷng ngẩn ngơ biết cùng ai tâm sự
chút t́nh riêng vướng víu măi thiên thu
Đêm rớt rơi, xôn xao nỗi nhớ
hai phương trời thấm lạnh trong đông
đêm hoài niệm cuộc t́nh lỡ vỡ
hạt mưa buồn run rẩy rớt bên song
Nhớ đông xưa em gầy áo mỏng
bước co ro tóc rối đến trường
ta chết lặng bên đường hát khẽ
mùi hoàng lan, mùi tóc em vương?
Ta nhớ đông em gầy dáng nhỏ
chiều lênh đênh đếm buổi muộn màng
chiêc lá nhỏ buồn rơi rất vội
hai cảnh đời ai hiểu để than van
Nh. Seattle
(Seattle, Washington State
30-12-2013)
Nguồn minh họa: Internet. Thanks.