Hội ngộ tại
Elk Grove cùng cô Cẩm Thạch
Thứ Bảy vừa qua (14-6-2014), chúng tôi có người
bạn đặc biệt đến thăm. Đặc biệt vì chị đến từ Sàigòn và là bạn của
nhà tôi 40 năm về trước. Khi mở cửa, thấy chị, tôi nói ngay, “Khỏi
cần giới thiệu, tôi biết đây là chủ nhân trại khủng long.” Chị cười
xòa, chị cũng biết tôi là ai, dù tôi và chị mới gặp nhau lần đầu.
Chúng tôi ôm nhau và chúng tôi cảm thấy rất gần gũi. Người chị nhỏ
xíu, mảnh mai, nói năng nhỏ nhẹ, người như thế gõ đầu con khủng long
sao đặng. Thật ra chị dạy môn vạn vật nên đám học trò cứng đầu bị
biến thành khủng long, tôi thích nghĩ như thế.
Chị Thạch thăm chúng tôi vào thứ bảy, hôm sau
là ngày đám hỏi của cháu Duẫn, con chúng tôi. Rất tiếc chị không thể
chung vui với gia đình tôi vì chị phải dự lễ ra trường của người
cháu. Tháp tùng với chị Thạch là anh Thân, em chị, và cháu gái Trâm
Anh. Cô bé này làm chúng tôi ngạc nhiên vì cháu nói tiếng Việt rành
rõi như người “Việt”.
Vợ chồng chúng tôi, cô Thạch và cháu Trâm
Anh
Anh Thân, em cô Thạch, và chúng tôi
Trước kia hai cô giáo này là bạn và thời gian
lúc đó của họ là hiện tại. Hôm nay, sau 40 cách biệt, họ trở thành
bạn cũ và thời gian của họ là lớp tuổi 70. Nắm tay nhau, nhìn bạn,
họ thấy chính khuôn mặt thời gian của mình.
Chị Thạch đã mang lại cho chúng tôi một số kỷ
niệm cũ mà chị còn lưu giữ. Những kỷ niệm này không thể có ở nơi
khác mà chỉ có ở Kiến Tường. Chị Thạch nói rằng nhà tôi thường hay
khóc với chị. Vào thời gian đó tôi và nhà tôi sống cách xa, nên
những cảm xúc phản ảnh nội tâm của chúng tôi. Với ánh mắt hiền hòa,
hôm nay chị đã vui vì thấy chúng tôi sống bên nhau. Niềm vui này chỉ
có ở tình bạn.
Chúng tôi biết, chúng ta có thể gặp lại bạn cũ,
nhưng nếu một người ở Việt Nam, một người ở Mỹ thì việc ấy không dễ.
Vì vậy được chị Thạch viếng thăm, chúng tôi rất vui mừng. Điều có
thể làm việc này xảy ra chính là sức mạnh của tình Gia đình THKT.
ĐỖ NGỌC TRANG
(Elk Grove, California, 17-6-2014)
Mời đọc:
Cuộc hội ngộ lần thứ 2.
|