Đỗ
Nguyễn Gia trang tháng 9-2010
Nhà
của thân mẫu cô Nguyễn Thị Bích Thủy ở thành phố San Jose, cách nhà
thầy cô chừng 2 giờ xe (đi về tốn chừng 40-50 USD xăng). Đây là
thành phố có thung lũng công nghệ Silicon Valley nổi tiếng, còn có
tên "Thung lũng hoa vàng". San Jose mỗi năm có hơn 300 ngày nắng,
rất hạp với tạng người Việt.
San
Jose có rất đông người Việt sinh sống, tới mức người ta nói rằng có
người sống cả đời ở đây mà không cần nói tiếng Anh. Hiện có hơn
100.000 người Việt (chiếm khoảng 10% số dân thành phố).
Tại
nhà thân mẫu của cô Bích Thủy ở thành phố San Jose, hàng tuần, cứ
vào thứ Bảy và Chủ nhật, các con cháu lại tụ tập về đây sum họp gia
đình, chia nhau mỗi gia đình lo nấu ăn cho một lần họp mặt. Đây là
dịp để các anh chị em quây quần bên nhau sau một tuần "cày sâu cuốc
bẫm" trên chợ đời xứ người, và là cơ hội để thế hệ cháu chắt không
quên cội nguồn, trước hết là tiếng Việt.
Cô
Bích Thủy là chị Hai trong nhà và chỉ cần thấy các em, các cháu rất
nể trọng thầy cô là đủ hiểu thầy cô sống như thế nào. Có một chi
tiết, trong chuyến về Việt Nam duy nhất từ sau khi sang Mỹ, cô Thủy
đã mua và shop sang nguyên một bộ bàn ghế gỗ chạm trổ xà cừ rất đẹp
và giá trị. Khi thân mẫu sang Mỹ sống, thầy cô đã tặng bà bộ bàn ghế
này. Chỉ tội nghiệp "chút chút" cho ông thầy vì các người em đều ở
xa, thậm chí có người định cư tận bên London (Anh).
Cô
Thủy và thân mẫu. Bà cụ được cô Thủy bảo lãnh sang Mỹ từ năm 1982.
Thầy Trang nói rằng kể từ khi đón được mẹ sang đây rồi, tinh thần cô
mới nhẹ nhõm. Trên tay bà cụ là chiếc khăn choàng đầu bằng lụa mà
Kiến Đen mua từ làng lụa Vạn Phúc (Hà Đông) sang làm quà.
Thân
mẫu cô Thủy nói là mình biết đàn nhiều bản nhạc. Bà là người gốc
Quảng Bình.
Thầy
Trang - cô Thủy tại nhà của cô Nga, em gái của cô. Đứng bìa phải là
anh Giác, chồng cô Nga.
Bên
trong nhà vợ chồng anh Giác - cô Nga. Chủ nhà chiêu đã món cá chiên.
Một người bạn Mỹ láng giềng mới đi tới mấy chiếc hồ lớn trong vùng
câu được con cá bự chảng này về chia cho mỗi người một khúc.
Tại
nhà cô Thơ, em gái cô Thủy. Ngồi ghế là anh Cường, chồng cô Thơ.
Hai
chị em cô Thủy và cô Thơ.
Thầy
Trang và cô Phượng, em dâu của cô Thủy. Cô Phượng hiện là bác sĩ sản
khoa tại bệnh viện ở San Jose. Hai anh em cột chèo này không biết ai
chèo mũi, ai giữ lái, nhưng thầy Trang nói rằng họ rất thân nhau và
hiểu nhau.
Gia
đình thầy Trang và cô Thủy trong buổi đi lễ sáng Chủ nhật
19-9-2010 tại Nhà thờ chánh tòa Giáo phận Sacramento (Cathedral of
the Blessed Sacrament). Đứng bên em Duẫn là Hoàng Teresa Kim Thư, bạn gái của em. Ồ,
hãy nhìn cây thánh giá gỗ rất đẹp mà cô Thủy luôn trang trọng đeo
trước ngực. Cô khoe: Chính tay thầy đã chạm khắc nó tặng cô.
Phía
trước nhà thờ chánh tòa Giáo phận Sacramento.
Sau
khi dự lễ, cả nhà đi ăn pizza Mexico ở tiệm Jimboy Taco tại
Sacramento City. Em Duẫn vừa là nhỏ nhất nhà, vừa phải thể hiện tính
gallant nên trở thành một "phục vụ bàn" theo đúng phong cách người
Việt. Taco Pizza là món ăn Mexico được chế biến bằng bánh nướng bột
bắp và bột đậu kẹp với nhân phô-mai (cheese), thịt bò, cà chua,
hành, rau diếp, xốt chua... và phải rưới thêm nước xốt cay (sauce)
từ cay vừa tới cực cay.
Cứ
nhìn nụ cười của hai người là biết... Cho tới bây giờ thầy Trang và
cô Thủy vẫn còn phải ngồi ở "chiếu dưới" trong Từ đường THKT vì chưa
được lên chức "ông bà". Xin sư mẫu đại xá, cứ nhìn mặt sư
mẫu lúc này là đủ biết sư mẫu đã thèm con dâu tới cực độ Richter rồi
(dân xứ Đồng Tháp Mười mình gọi nôm na là "thèm tới nhểu nước miếng"
đó!).
Thầy
cô trong tiêm phở Hiền Vương ở một khu chợ người Việt. Giá 1 tô nhỏ
6 USD, tô lớn 7 USD, tô cực lớn (extra-large) 8 USD. Tội nghiệp ông
thầy bị cô "cưỡng ép" phải ăn một tô lớn, đơn giản là để có sức mà
lái xe chứ! Ở Mỹ, người ta không ăn bột ngọt. Theo khẩu vị của Kiến
Đen, phở ở đây ăn được, tuy không đậm đà hương vị... phở như ở Việt
Nam.
Thầy cô tại sân bay quốc tế San Francisco, cách
nhà 2 giờ xe. Bữa nay chỉ là đưa học trò trở về Việt Nam thôi chứ
thầy cô nói rằng từ khi sang Mỹ tới giờ, thầy cô chỉ mới bay một lần
đi Hawaii chơi mà thôi. Chưa ra nước ngoài lần nào (cô chỉ về Việt
Nam một lần). Cô Thủy (trẻ hơn
thầy 1 tuổi) nói là
năm tới sau khi cô về hưu, thầy cô sẽ bắt đầu đi đây đi đó.
Dù cố níu nhưng thời gian vùn vụt
Buổi sáng này ta bịn rịn chia tay
Lại cách nhau tới nửa vòng Trái đất
Kiếp nhân sinh liệu ta lại có ngày… (*)
KIẾN
ĐEN chụp hình và chú thích.
(9-2010)
(*) Thơ Phạm Hồng Phước, 40 năm và 4 ngày.
TRANG
1 |
2 |
3 |
4 (phụ lục) |