|
PHIẾM LUẬN
Đám cưới người dưng!
Trở lại trang Web THKT, tôi nhìn thấy tựa đề “Gặp
nhau nhân đám cưới thiên hạ”của 2 anh: Kiến Đen và Phong (Xẹp).
“Thiên hạ” tức là nói khái quát về người đời, trừ mình và những
người thân ra. Thiên hạ là người dưng! Vậy gặp nhau trong đám cưới
làm chi? Không lẽ mấy ảnh đi nhầm đám cưới? Chính tựa đề là lạ đó,
tôi mới tìm đọc nội dung và có ý kiến như thế này:

Điều thứ nhất, lứa tuổi chúng tôi, từ khi vào lớp đệ Thất
(lớp 6) năm 1972, học hết cấp 3 (lớp 12) là năm 1979, có khoảng 100
bạn học cùng lớp, cùng khối. Nhưng chỉ có 5-6 cặp là chuyển thể từ
tình nghĩa bạn bè sang tình nghĩa phu thê. Nếu tính chỉ tiêu sinh đẻ
theo thời nay, thì có thêm khoảng 10-15 quý tử. Nhìn chung, tỷ lệ
còn thấp. Nhưng cái quý giá nhất mà họ có được là cha, mẹ và con đều
mang trong mình dòng máu chính thống của Gia đình THKT. Đặc biệt là
đứa con (không phân biệt giới tính) chính là thế hệ thứ hai, cháu
đích tôn trong Gia đình THKT, không lẫn lộn vào đâu được!

Điều thứ hai, do có quá ít những mối tình cặp bến hôn nhân,
nên còn lại phần nhiều là những mối tình tan vỡ, tình đơn phương,
tình mình ên… nghe buồn não ruột! Nhưng ở đời, nếu được như ý, mãn
nguyện thì còn gì phải nói. Đáng nói là có những giấc mộng chưa
thành hoặc chẳng bao giờ thành, nhưng họ vẫn cứ ôm ấp, mơ tưởng. Họ
thổn thức, đoái trông về một con đường quen thuộc, một hình bóng
thân thương. Họ cứ đăm chiêu như một triết gia, ngơ ngẩn như một nhà
thơ, lẩn thẩn như một người say chìm đắm vào một mối tình không biết
khi nào có đoạn kết. Ăn cũng ít, nói cũng ít, thỉnh thoảng có chút
cười đùa, nhưng suy tư vẫn là chủ lực! Cái gì cũng muốn gần bên
nhau, không muốn rời xa. Người ta rủ đi tham quan trên thiên đình để
được làm tiên nữ… cũng không dám đi, sợ xa nhau, sợ không an toàn
nên cứ hát nghêu ngao:
…Nhưng em không chịu sợ phải lên trên trời
Sợ phải lên, sợ phải lên trên trời
Lên trời hai đứa hai nơi
Nhưng em chỉ muốn làm người trần gian…
(Hoa học trò)
Khi yêu thương nhau, gặp nhau thì đâu có gì phải căng thẳng. Nhưng
không biết tại sao họ có điều gì như không bình thường. Họ không
hăng hái, không “giáp lá cà” như người xông trận. Trái lại, họ e lệ,
khép nép, thẹn thùng, ngần ngại. Không hiểu sao kỳ lạ như thế!?
…E lệ, em cầu kinh nho nhỏ
Thẹn thùng, anh đứng lại không đi…
(Hoa trắng thôi cài trên áo tím, Kiên Giang)
Lúc trước “Hai bóng cùng đi một lối về” là quá tuyệt vời rồi! Nhưng
sao bây giờ là “đứng lại không đi”? Tại sao trên con đường tình mà
“đứng lại” làm gì? “Không đi” tức là thất bại; là đành lòng chấp
nhận người khác đi ngang qua đời mình với nỗi niềm nuối tiếc khôn
nguôi:
Đưa người, ta không đưa qua sông,
Sao có tiếng sóng ở trong lòng?
Bóng chiều không thắm, không vàng vọt,
Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong?…
(Tống Biệt Hành, Thâm Tâm)
Con bồ câu nhỏ quên đường bay trở lại. Chiếc đò trôi xa bờ, bỏ lại
bến nhớ bơ vơ. Những tâm lực được chắt lọc, những mơ ước được thêu
dệt qua bao nhiêu ngày tháng bỗng chốc hóa thành hư không. Họ hay
tin người thương sang ngang và đành lòng đưa tiễn một mối tình học
trò trong sáng, thơ ngây. Đến mãi 20, 30 năm sau, có dịp gặp nhau,
họ vẫn còn nhớ miên man những kỷ niệm của lứa tuổi xanh xanh, đỏ đỏ,
hồng hồng; thấy thèm hương vị của ly kem, hũ yaourt… của một thời
học sinh nghèo xơ xác, mà gan dạ tuyên bố là “một túp lều tranh với
2 quả tim vàng”. Nghèo còn bày đặt chứng tỏ mình là người hùng, đâu
dám hé răng ngập lụt, pháo kích lúc ấy chạy trốn muốn hụt hơi, muốn
dở sống dở chết (!)

Điều thứ ba, những mối tình học trò được cập bến hạnh phúc
của hôn nhân, thường rất bền chặt, khó tách rời, giống như lửa thử
vàng. Những anh chị này ít có chuyện ly thân, ly dị. Họ sống chung
thủy, có nghĩa tình với mọi người. Vì thế, con cái của họ đều học
được lòng tốt từ cha mẹ. Lúc nào có dịp đi dự đám cưới những đứa con
của các anh chị như thế này, mình nên chú ý đến dòng máu chính thống
của THKT có bị pha trộn hay không. Cầu mong sẽ có thế hệ thứ ba
trong Gia đình THKT. Khi ấy, danh sách Web từ đường THKT sẽ không
thiếu nhân tài đích tôn. Sau này có ai nghỉ hưu, dưỡng sức thì Gia
đình THKT sẽ tìm chọn được người kế vị theo đúng nghĩa “nhị đại…tam
đại…tứ đại đồng đường”. Trang Web mà Gia đình THKT đã dày công gầy
dựng, phải có người đích tôn nối dõi, có người thắp lửa truyền
thống. Nếu dụng người khác thì không phúc đức bằng!
Đồng thời cũng khuyến khích, động viên những anh chị này nói riêng
và những ai trong Gia đình THKT đã lập gia đình nói chung cũng
thường xuyên tổ chức “hăm hôn, hấp hôn” để đôi tim được mãi mãi bền
chặt, như những tấm gương sáng của lòng thủy chung cho con cháu noi
theo. Cũng là dịp để bạn bè, người thân thăm viếng nhau! Nhân tiện,
mình rút mũi tên vàng, trả lại cho thần Ái Tình, vì giá cả vàng bạc
bây giờ quá đắt mà ngân sách thiên đình có hạn, chế tác không kịp.
Nhiều bạn trẻ cưới nhau rồi sớm ly dị nhau, khiến thần bị mất mát
quá nhiều, bị Ngọc Hoàng kiểm điểm! Mình chơi đẹp, trả lại cho thần,
giữ mãi làm gì, uổng phí lắm!
Tôi có mấy ý kiến nhỏ. Kính cáo cùng quý anh chị THKT!
NGUYỄN HIỀN HẠNH
(Mộc Hóa, 6-9-2010)
(*) Ảnh minh họa do Kiến Đen chọn, bạn Hiền
Hạnh vô can.
+ Kiến Đen: Bạn Hiền Hạnh ơi. Xin tội
nghiệp cho mấy ảnh, bữa đó, mấy ảnh cũng muốn được đi dự đám cưới
của chính mình lắm, nhưng tìm đỏ mắt mà không thấy (có kẻ ganh ghét
bảo là “không dám”), nên đành đi “đám cưới thiên hạ”.
Nói thiệt cho có người thương (và cũng khối kẻ ghét), ở cái tuổi nửa
nạc, nửa mỡ này, hưu cũng dở mà ở cũng không ngon, Kiến Đen khoái
nhất là đi đám thượng thọ để tự mình lên dây cót tinh thần cho mình
rằng: thiên hạ ối người sống thọ đến như vậy kia mà!
Còn Kiến Đen ghét nhất là đi đám cưới thiên hạ. Bởi lẽ nhìn chú rể
phởn phơ mà mình tím ruột bầm gan, kẻ sung sướng, còn mình hao hụt
cái hầu bao. Nỗi đau lòng còn bị rưới thêm muối chanh ớt là khi nhìn
thấy chung quanh đầy những bạn bè cô dâu, chú rể, cứ tươi mơn mởn,
xinh hơn hớn, ăn diện à la mode mà hậm hực cho cái thân phận “sinh
nhầm thế hệ” của mình! Đành khóc 3 tiếng, cười 3 tiếng, ngửa mặt lên
trời mà than: Trời đã sinh Kiến Đen cớ sao lại còn đẻ thêm cái
thằng… chú rể?!
Thôi thì, bữa nào coi ngày lành tháng tốt, Hiền Hạnh cúng cô hồn mà
tổ chức hâm hôn, hấp hôn cho thiên hạ bắt chước đi! Nhớ gởi cho Kiến
Đen cái thiệp mời “miễn phí” nghen!
|
|