thkt thư quán

 

 

 

 

 

 

Tổng kết hội thi tản văn có vần THKT tháng 5-2011



“Đêm tháng Năm chưa nằm đã sáng”. Đêm ngắn, ngủ ít, hồi khuya Đỗ tôi còn bị ác mộng thấy rắn rít nhện chuột và sâu bọ từ Mộc Hóa tới bu quanh giường khóc hu hu. Chúng khiếu nại, “Bọn em ăn chay trường, sao bị kiếp nạn oan ức như vậy?” Đỗ lanh trí lấy bản tin “Ngày phán xét” của ông đạo Harold Camping đưa ra. Xem xong, chúng nói, “Bà con ơi, mình sẽ gặp mấy tay ăn nhậu soon...” Đỗ choàng tỉnh dậy. “Giật mình ta thấy nhớ” phải làm bản tổng kết cuộc thi tản văn có vần. Đỗ lết qua phòng làm việc. Mới bước qua khung cửa, Đỗ trượt chân ngã đánh uỵch. Nhìn lại té ra mình giẫm trúng dĩa hành tây. Chắc Nước Biếc phu nhân nhà tôi nghe lời mách khôn của thầy Mai Văn Nhãn đã dùng hành lọc không khí.


Đỗ uống ly trà Hoa Sứ nhãn hiệu Chim Đa Đa cho tỉnh ngủ. Xem nào! Cuộc thi kỳ này có 8 vị với 9 bài nộp mạng thi (quái sao mình cứ bị giấc mơ ám ảnh thế). Các bài viết quá hợp lệ, chẳng bắt bẻ được tí nào. Chỉ riêng bài của Đỗ Xanh là bị loại. Đau thật! Mà sao các bài thi phản ảnh trung thực cái không khí của Từ Đường trong tháng Năm đến thế. Cũng cần nói thêm song song với cuộc thi tản văn kỳ này, văn đàn THKT còn nổi sóng với phong trào thơ “Ga chiều” và “Anh/Em cứ đi đi”. Các ông các bà khóc lóc ỏm tỏi tưởng cháy đến nơi. Hôm nay điểm mặt vẫn thấy đủ. Chả thấy ai ra đi sốt cả. Đời.


Từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến nay, Đỗ tôi chưa hề thấy loại tản văn có vần. Dị nhân Kiến Đen là người đầu tiên trên thế gian sáng chế ra thể văn này. Hảo ý của Đen là để cho người dốt thơ Đường ngỡ mình là thi sĩ. Đen đưa ra bài mẫu “Tụng khoai lang của thầy Ngô Vàng”. Đây là bài tụng có vần “vàng”. Tôi nghiệp thầy Toàn. Ngay đề bài đã ẩn ý hai ba nghĩa về khoai của thầy. Rồi bao nhiêu khuyết điểm của ông thầy Vàng bị tên học trò cà tàng rắn mắt lôi ra trình làng, thật phũ phàng.


Hưởng ứng tức khắc có Kiến Pru. Kiến Pru bao giờ cũng mau lẹ, nếu ở Hoa Kỳ chắc được tuyển vô lực lượng phản ứng nhanh. Trước đó vài ngày Pru phải vô nhà thương chạy… điện. Pru thường chủ trương chơi tới bến, nên Pru dùng bài văn này để bày tỏ ý chí vững mạnh của mình. Hoan hô Kiến Pru.


Thầy Ngô Vàng tiếp theo với bài “Ngôi làng quê nhỏ”. Đề bài rõ ràng là “làng quê” nhưng chỉ thấy nói phớt qua về cây cau. Chúng lại ẩn trong đêm đen, nên Đỗ tôi cũng chả thấy gì sốt. Còn lại cả bài thầy nói về đồ ăn, trong đó có hai món đắc ý là bún Xiêm Lo và bánh chưng tro. Sau đó vẫn còn hứng, thầy gửi thêm “Chuyện về Tỷ và Lý”. Thầy bảo đây là Love Story. Đỗ tôi thấy như tình yêu này có vẻ... ấy ấy làm sao ấy. Cứ như tình cảnh éo le trong chuyện, cô gái có thể chết nhưng không phải vì yêu mà vì tức.


Thầy Nhuận (người duy nhất chưa có ngoại hiệu và thường ký tên là nh) cám cảnh Bin Laden đi tàu suốt bèn lấy vần “đen” gửi vào bài “Gã Kiến Đen”. Đọc bài này ai cũng phì cười vì gã Kiến Đen vịnh thầy Toàn thế nào thì nay bị thầy nờ-hờ (nh) tặng cho những cú đá giò lái y như vậy.


Phạm Thị Kim Sang nộp bài “Ngôi trường trong sáng”. Có lẽ tên của Phạm thị là Sang nên bài văn có vần sang. Phạm thị hồ hỡi kêu gọi các thành viên Gia đình THKT: “Các bạn góp công sức quý giá như vàng.” Vậy các thành viên của Gia đình THKT ơi, trong đó có Kim Sang, nhớ đấy nhé.


Đỗ Xanh tôi cũng góp mặt với một đoản khúc phim xi-nê lấy ý từ câu thơ Haiku:


Đèn nghèo ga lạnh bóng mờ
Ngẩn ngơ ánh mắt đường về
Bỗng xa.


Kiến Ngố góp mặt. Thiếu sao đặng. Ngố kể lại cuộc tao ngộ qua hồi ký “Sự tích rệp trở thành kiến càng”. Chuyện này có vần àng. Đây không phải là rệp tầm thường, nhưng là công chúa rệp. Công chúa xuất cung đi tìm ý nghĩa “rệp sinh”. Vô tình lạc bước qua cửa hang nhà Kiến. Rệp được dăm anh kiến “cưa sừng làm nghé” đưa đẩy mời vào hang. Rệp cô vào thật. Ở trong hang ít lâu, rệp cô thấy mình biến thành kiến càng. Đọc đến đây, Đỗ gật gù, “Thuyết tiến hóa Darwin đúng ra phết.”


Nhân đây Đỗ tôi xin mở dấu ngoặc để vinh danh vài vị. Số là theo “phong tục” của bang ta, bất cứ cô nào đi qua cổng hang, chỉ cần ho một tiếng, là có 4 ông đạo ở 4 thôn Đoài, Chấn, Ly, Khảm nhào ra hát quan họ rối rít như gặp cố nhân. “Người ơi xin ở đừng về.” Kỳ này 4 ông đạo đã tuyển được một  Anh thư đa tài và duyên dáng. Đáng khen. Xin đóng ngoặc.


Thế là Đỗ Xanh đã duyệt hết 8 bài. Nói chung với lối viết chọc quê, nếu không muốn nói là đá giò lái, như trên, có lẽ mọi người không nên kỳ vọng nhiều quá vào giấc mộng thi sĩ tản văn. Nhận xét này chỉ giới hạn trong tháng Năm mà thôi. Kể ra cũng hơi khó ăn món “độc” này.


Tuy nhiên có một anh tài, người có cái nhìn xuyên suốt tất cả những đề tài đa dạng trên, như đi guốc vào bụng người ta. Ấy là Hoa Phong Trần (HPT). Cần nói thêm cho những ai chưa gặp HPT, chàng ta trông giống như anh Lục Vân Tiên. HPT khệ nệ vác một chủ đề lớn. Nếu tinh ý một chút chúng ta đã thấy cái chủ đề này lộ ra qua bài thơ “Lưới Tình” đăng trên web vào đầu tháng Năm. HPT khám phá ra rằng tình yêu như thiên la địa võng (lưới phủ khắp trời đất). Thần thông như Tề Thiên Đại Thánh mà nhảy ra không thoát. Cỡ tiểu thánh hay đạo sĩ có chạy trốn vắt giò lên cổ cũng đi đoong. Suy ra dân nhà Kiến bị sa lưới tình là cái chắc.


Với chủ đề đó, HPT gửi vào bài tản văn “Chuyện lạ ở Kiến Tường”. Kiến Đen thêm vào hình minh hoạ con kiến đỏ hít đất. “Chuyện lạ ở Kiến Tường” nói về tình yêu. Đây không phải là loại tình “biết rồi, khổ lắm, nói mãi”, nhưng đây là tình gia đình nhà kiến kéo dài đã 40 năm. Đó là một “chuyện lạ”. Không lạ mà sao có người nói tình Gia đình THKT như môt huyền thoại.


Đỗ Xanh xin long trọng tuyên bố: Hoa Phong Trần đoạt giải nhất kỳ thi Tản Văn Có Vần. Đỗ Xanh tôi nhân danh ban giám khảo xin tặng Hoa Phong Trần giải “Trần Hoa Không Tàn”.


Đỗ Xanh xin chuyển biên bản chấm thi qua văn phòng Từ Đường. Xin quan chánh văn phòng trình bày cho màu mè bằng ban khen theo chủ đề love story.

 

ĐỖ NGỌC TRANG

(Elk Grove 31-5-2011)

 


 

Các bài tham gia Hội thi tản văn có vần THKT 5-2011

 


 
 


Copyright © 2010 - 2011 Trung hoc Kien Tuong Homepage