Lang thang Taipei tháng 6-2011

Thành phố Taipei chuẩn bị vào đêm.

Chợ đêm Shilin được coi là khu chợ
đêm du khách lớn nhất và nổi tiếng nhất của Taipei. Nó
nằm tại quận Shilin, ngay ga metro Shilin. Mở cửa khoảng
4 giờ chiều, cao điểm là từ 8 tới 11 giờ đêm. Đóng cửa
khoảng 1 hay 2 giờ sáng.

Một quầy bán món tàu hũ thúi (smell
tofu). Ai không quen sẽ bị nghẹt mũi vì cái mùi của nó.
(Thì nó cũng giống như cái món sầu riêng hay bún mắm của
Việt Nam thôi mà.)

Đài Loan đặc biệt có ngành công nghệ
sinh học rất phát triển. Nông sản ở đây rất ngon. Những
loại trái cây thường to đùng. Bạn hãy nhìn mấy trái khổ
qua, cà rốt,.. đó. Hải quan Taiwan kiểm tra rất gắt để
ngăn chặn người nước ngoài mang nông sản du nhập vào xứ
này. Có thời gian, sân bay sử dụng cả những chú chó
nghiệp vụ đi ngửi hành lý của du khách để phát hiện thực
phẩm.

Cô gái này đang gọi món nước khổ
qua ép. Taipei còn có một món uống lạ là cây mía được
hấp nóng với gừng rồi mới ép ra uống. Mấy năm trước, lần
đầu tiên uống món nước mía này, Kiến Đen đã bị Tào Tháo
gọi làm việc cả đêm!

Lại một quầy bán tàu hũ thúi trong
nhà lồng chợ. Ở đây kín, cái mùi càng "ngất ngây". Kiến
Đen chỉ biết nín thở rảo bước qua truông.

Trái cây ở Đài Loan trông rất đẹp
mắt và thật sự là ngon miệng.


Đây là tiệm bán món kẹo đậu phộng
nổi tiếng của Taipei, nằm trong chợ đêm Shilin. Người ta
rang kẹo ngay tại chỗ. Tiệm kẹo đậu phộng Peanut Candy
này có từ năm 1978. Kẹo ngon cực kỳ, nhất là khi "cháp"
với nước trà ngon. Giá một bịch 100g từ 100- 150 tệ tùy
loại. Lần nào sang Taipei, Kiến Đen cũng ghé đây mua về
làm quà.

Tối 3-6-2011, đang lơn tơn đi chợ
đêm Shilin, Kiến Đen
tình cờ gặp cô Hiền, một sinh viên Việt Nam tại Taipei.
Cô học đại học ngành Trung văn, đã xong năm thứ nhất.
Buổi sáng đi học, còn buổi tối từ 18g tới 24g, cô ra khu
chợ đêm Shilin phụ bán trái cây gọt sẵn cho một bà chủ
quán khoảng trên 40 tuổi. Ban đầu Kiến Đen nhìn thấy
Hiền, bụng nghĩ thầm, sao người phụ nữ Đài Loan này lại
có được cô con gái dễ thương quá. Cô nàng không chỉ dễ
thương mà còn siêng năng, khéo tay - cứ nhìn cô gọt và
cắt trái cây thì biết ngay. Bà lão bán sạp kế bên hỏi
Kiến Đen là người Philippines hả. Khi nghe là người Việt
Nam, bà nói nhỏ: Cái cô kia cũng là người Việt đó. Hiền
quê Hà Nội, mỗi năm về thăm nhà 2 lần vào hè và Tết. Từ
Taipei đi Hà Nội chỉ mất gần 2g30ph, còn về Saigon tới
3g05ph. Mỗi giờ bán hàng, Hiền được chủ trả 110 Tân Đài
tệ (79.750 đồng), đỡ cho cha mẹ một khoản chi tiêu.
Thiệt hạnh phúc cho ông cha bà mẹ nào có con đi du học
mà nó ý thức được gánh nặng của cha mẹ mình. Cô
sinh viên Việt này nói tiếng Trung như người bản xứ. Cái
gì chớ ở nơi đất khách quê người, gặp được đồng hương,
được nói tiếng mẹ đẻ (khỏi nhức đầu chia động từ) thì
luôn vô cùng hạnh phúc.

Và đêm đó, Kiến Đen về khách
sạn ăn trái cây thay cơm tối!

Một góc chợ đêm Shilin.

Chỉ với mấy cái vỏ chai bia và một
cái vòng câu, người đàn ông này đã tạo ra một cửa hàng
trò chơi kiếm tiền du khách.

Khách cầm cần câu, lựa làm sao
tròng cái vòng vô miệng chai đang nằm để kéo cho nó dựng
đứng dậy là chiến thắng. Đừng tưởng là dễ ăn đâu. Hỗng
thấy ông chủ ngày càng mập ra đó sao?

Một quầy bán lạp xưởng nướng. Bà
con mình ngó mấy thỏi lạp xưởng coi, nó bự bắt ớn.

Chỉ còn hai ngày nữa là tới Tết Đoan ngọ, một
tiệm ăn ở chợ đêm Shilin trang hoàng đèn lồng bắt mắt.

Một phố nhỏ Taipei về đêm.
PHẠM HỒNG PHƯỚC
(Taipei, Taiwan 31/5 - 5/6/2011)
TRANG 1 |
TRANG 2 | TRANG
3 |