THKT BLOG

Đây là dạng trang Blog, nên xin bắt đầu đọc từ cuối trang trở lên.

 

 

 

 

+ Chủ nhật 3-4-2011:

 

● Thầy Nguyễn Văn Ḥa (TP.HCM): Hôm qua thứ Bảy, thầy Nguyễn Hữu Thành và cô Huỳnh Kim Thọ đă tranh thủ ghé thăm gia đ́nh chúng tôi ở Thủ Đức theo như lời đă hứa trước khi về VN. Buổi gặp mặt c̣n có sự tham gia của bạn Nguyễn Thanh Phong (Xẹp) nữa. V́ đă là những người bạn "cố tri" nên buổi gặp mặt trong không khí thân t́nh: Cô Kim Thọ xông vào cùng làm bếp với cô Ngọc Thủy, phút chốc đă sẵn sàng các món ăn quê hương dân giả như cà tím nướng, khổ qua hầm... Bữa cơm chiều đơn giản nhưng thật ngon và thân thương.
Đến 19g, chúng tôi lưu luyến chia tay để 21g cô Kim Thọ kịp ra sân bay trở về Mỹ. (Thầy Thành vẫn c̣n ở VN công tác.)

 

Từ trái qua: cô Huỳnh Kim Thọ, cô Nguyễn Thị Ngọc Thủy, thầy Nguyễn Văn Ḥa, thầy Nguyễn Hữu Thành.


Gia đ́nh chúng tôi luôn hân hoan đón tiếp những người thân THKT ghé thăm. Ai ở xa về nếu không nhớ đến th́ chúng tôi buồn lắm đó!

Xin click vào đây để xem thêm ảnh.

 

● Kiến Đen: Nhờ thầy Nguyễn Guitar khai sáng mà Kiến Đen "ngộ" rằng: Triết gia là những người "sợ vợ" (đó là lư do mà xưa nay hỗng có nữ triết gia). Nói một cách khác là do "sợ vợ" quá mà thành triết gia. Mức độ "sợ vợ" h́nh như tỷ lệ thuận với level triết gia. (Hỗng biết thầy Đỗ Hiền triết có ư kiến ǵ không?)

Thầy Nguyễn Guitar nói chuyện vợ đi vắng lâu, chồng ở nhà phải ăn cơm trứng chiên, đồ hộp, đó là do gia trang của thầy ở nơi không có nhiều tiệm "phở" và quán "cơm hàng xóm" mà thôi. Kiến Đen có lời rằng:

Cơm nhà ăn riết ngán rồi

Ngó cơm hàng xóm thèm ôi là ghiền!

 

● Thầy Nguyễn Văn Ḥa (TP.HCM): Chỉ mới vừa qua khỏi ngày 8-3 chưa đầy một tháng mà “Già” Bách và Kiến Đen lại âm mưu đưa ra đề tài muôn thuở đó là chuyện “ai thắng ai” trong hậu trường của gia đ́nh. Tuy chọn chiêu thức thứ sáu của thầy Trang “tương kính như tân”, chiêu thức này thể hiện tính dân chủ cao độ; nhưng “Già” Bách chỉ chấp nhận một cách ngậm ngùi và lái sang chuyện nếu vợ sai th́ “xem lại điều thứ nhất”.
Có lần thầy TT Colo chia sẻ với chúng ta những điều hơn lẽ thiệt góp nhặt của các triết gia tân thời trên Net. Tôi tâm đắc ba điều sau đây, (tuy có hơi cường điệu nhưng cũng có không hẳn là vô lư):
Vợ huấn luyện ta những lợi ích sau đây:

7. Vợ là huấn luyện viên thể dục «riêng» của ta... tại gia (làm vườn, cắt cỏ, đổ rác, giặt quần áo, lau dọn nhà cửa, khuân vác...)

...
9. Vợ dạy cho ta sự công chính (ra đường cứ thẳng đường mà đi, không nh́n ngang, liếc dọc, nhất là chỗ có đông phụ nữ).

12. Vợ dạy cho ta biết tranh đấu với nghịch cảnh (muốn chết mà cứ phải sống).

Cánh đàn ông xưa nay nổi tiếng là phái mạnh, thật ra lại là người yếu đuối và dễ xiêu ḷng trước lời ngon tiếng ngọt, trước nghịch cảnh (và thuận cảnh). Nếu không có “trọng tài vợ” th́ liệu rằng ta có c̣n được nguyên vẹn như ngày nay không?
Triết gia Socrates có một bà vợ nổi tiếng là dữ dằn, bà thường có những thái độ cư xử không đúng mực hay đay nghiến mắng nhiếc ông. Có lần sau khi chửi bới ông, bà tạt nguyên một thau nước vào người ông. Ông cười hài hước “tôi biết là sau cơn nắng hạn th́ trời sẽ đổ mưa”, nhờ vậy cơn giận của bà tiêu tan. Ông đưa ra triết lư “Bà ấy giống như con ngựa bất kham, nếu chúng ta thuần phục được con ngựa bất kham th́ cũng sẽ dễ dàng thuần phục được những con ngựa khác”.
Nếu ai không may, hăy học cách của Socrates để trở thành một Triết gia. C̣n ta hăy tâm niệm rằng vợ của ta thông minh và hiền hơn bất cứ vợ của ai khác.
Ông nào không tin th́ hăy để cho vợ đi du lịch nước ngoài chừng một vài tháng, ở nhà ăn cơm với trứng vịt chiên và đồ hộp th́ sẽ biết “thế nào là lễ độ”!

 

 

 

 

 

+ Thứ Bảy 2-4-2011:

 

● Kiến Đen: Vậy là măi tới bữa nay Kiến Đen mới t́m ra được câu trả lời cho thắc mắc bấy lâu nay là cớ sao anh "Già" Bách luôn cạo sạch bách râu. Râu dài, nó quặp xuống th́ lộ ra hết rồi c̣n ǵ. Kiến Đen xin nói rơ là ḿnh chỉ "thắc mắc" chuyện râu ria của "Già" Bách và Phong "Xẹp" thôi. Chớ c̣n với quư thầy được anh Bách "tham chiếu" cũng mày râu cạo nhẵn như anh "Già" Bách th́ Kiến Đen chớ dám mạo phạm mà hồ nghi ạ. Kiến Đen cũng xin thầy Đỗ Xanh rộng ḷng miễn chấp v́ biết đâu chừng thầy đang thanh minh với phu nhân Nước Biếc rằng gă Kiến Đen cả gan "múa... râu qua mắt... thầy", chưa chắc để râu nhiều lại là không tuyệt đối tuân thủ 2 điều mà "Già" Bách đưa ra.

 

● Bạn Trần Ngọc Bách (TP.HCM): Thưa thầy Đỗ Ngọc Trang. Đọc trên Blog THKT thấy thầy hướng dẩn 7 chiêu thức để sống vui, sống khỏe, em rất tâm đắc nhất chiêu thứ 6 vì từ lâu em đă ứng dụng. Từ đó em rút ra được 2 điều. Điều thứ 1: vợ lúc nào cũng đúng. Điều thứ 2: nếu vợ mình sai thì hãy tham khảo điều thứ 1. Có lẽ chiêu thức này của em chắc cô Nước Biếc cũng tán thành. Không biết quí thầy Đức Nhuận, thầy Hữu Thành và thầy Hòa Đạo sĩỉ thì sao ạ?

 

● Kiến Đen: Bữa nay bà con ở Việt Nam đă thoát khỏi ngày Cá Tháng Tư, trong khi bà con ở Mỹ và một số nước khác vẫn c̣n đang trong ngày 1-4. Nghĩa là vẫn c̣n nguy cơ "hóc xương cá". Ai có lỡ bị hóc xương cá th́ có thể chữa mẹo bằng cách nhai một cục cơm nguội bự bà cố hay nhai dập dập rồi nuốt trọng một miếng chuối tổ bà nái. Nếu cái xương cá vẫn c̣n ngoan cố th́ chỉ c̣n nước cầu viện mấy ông "đạo vuốt" trên núi Tà Lơn, vuốt cổ một cái cho cái xương bị học trôi tuột xuống ǵ ǵ đó... Nhớ là chỉ cho vuốt cổ thôi, chớ lỡ gặp nhầm mấy ông "đạo xĩ" mấy ỗng vuốt chỗ khác th́ coi chừng "quên đường về" hỗng thèm xuống núi đó nghen!

Khuya hôm qua, khi chỉ c̣n chút xíu nữa là hết ngày Cá Tháng Tư, thầy Ngô Vàng điện nói nhỏ với Kiến Đen: "Chiều nay thầy có lên chuyến bay VN928 đó chớ, tính rủ phu nhân qua Taipei ăn món cá chẽm tiềm thuốc bắc, ai dè mới bay ra tới Biển Đông th́ thầy đau bụng quá nên kêu bác tài lái chiếc Airbus A-332 quành lại thả thầy xuống cầu Tân An." Thầy Ngô dặn chớ có hé cho Đỗ Xanh Hiền huynh và Mây Hồng Hiền muội của thầy biết chuyện tế nhị này, sợ họ bị bể bụng v́... cười.

Thầy Đỗ Xanh nhận xét bí quyết thứ 6 rất chí lư. "Phu phụ tương kính như tân", hỗng lẽ sống với nhau 30-40 năm rồi mà mỗi lần rủ vợ ra khỏi nhà, bà vợ đều thỏ thẻ "đợi em xin phép má em cái!". C̣n bí quyết thứ 7 th́ Kiến Đen xin nói thêm cho rơ: Đỗ lạc mà thiếu món Nước Biếc th́ không thành thuốc đâu.

 

● Thầy Đỗ Ngọc Trang - cô Nguyễn Thị Bích Thủy  (Elk Grove, California): Thư viết trong ngày 1-4 ở Elk Grove. Thưa cả nhà, hôm nay mùng 1 tháng Tư. Kiến Đen hướng dẫn cô Nước Biếc, Đỗ Xanh tôi, và Mây Hồng đi ăn sáng ở quán cà phê trong White House. Tiếc quá Ngô Vàng bận việc không có mặt. Tại White House, chúng tôi đang ăn sáng th́ gặp ông Obama đi ngang qua, chắc có lẽ nhận ngay ra Đỗ tôi nhờ bộ râu quá hớp, ông giơ tay chào: "Chủ gánh Đạo Nổ Ngàn Phương hả!". Chúng tôi mời ông ngồi cùng bàn. Thế là khỏi trả tiền. Tuy nhiên đây chỉ là chuyện nhỏ. Chuyện tôi muốn khoe với cả nhà là bí quyết sống lâu. Kiến Đen nói, “Thưa sư mẫu, ông thầy, và tỷ tỷ, quí vị ai cũng trên 5 bó cả rồi. Thiết nghĩ sức khỏe và tuổi thọ là quí, vậy Kiến Đen xin tặng bí quyết “Thất yếu trường thọ.” Tôi không biết gă Kiến Đen được đạo sĩ nào trao tặng, nhưng thấy quí nên xin chia sẻ với cả nhà. Đây là 7 điều sống thọ gồm 4 điều cấm kỵ và 3 điều nên làm. Tôi xin kèm theo lời nhận xét của tôi để trong dấu ngoặc.
1. Đừng đứng một chân quá lâu để mặc quần. (Hừm! để làm ǵ, tôi không biết).
2. Vọng cố nhân th́ OK nhưng chớ gặp mặt. (Đạt, chưa kịp gặp đă bị bầm người).
3. Đừng ăn nhiều ngô. (Đúng phóc, cứ nh́n Aĺn th́ biết).
4. Đừng nói nhiều quá. (Sai, Sau 10 năm ông chồng nào chả điếc. Chỉ có hàng xóm tổn thọ).
5. Nên đọc website THKT ngày một lần. (Website này giúp cơ bắp chuyển động theo 7 t́nh).
6. Nên “phu phụ tương kính như tân”. (“vợ chồng đăi nhau như mới cưới”. Có lẽ hơi nổ).
7. Nên ăn đậu phộng. (Đậu phộng tên chữ là “đỗ lạc”. Vừa đỗ đạt, vừa hoan lạc, tốt là cái chắc)

 

 

 

 

 

+ Thứ Sáu 1-4-2011:

 

● Thầy Ngô Bảo Toàn (Tân An): Trưa nay Ngô Vàng tôi và phu nhân vừa lên sân bay Tân Sơn Nhất để tiễn cậu em trai của phu nhân đi Mỹ, quá cảnh Taipei, trên chuyến bay VN928. Hỗng biết trong lúc quá xúc động v́ chia tay, Ngô Vàng tôi có "nổ" ǵ không nữa? Thôi, bữa nay ngày Cá Tháng Tư, hỗng tính hén!

 

● Kiến Đen: Vào lúc 14g30, thầy Ngô Vàng gọi điện thoại cho Kiến Đen nhờ gởi lời chào tới mọi người. Thầy cô đang ở Sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất. Kiến Đen nghe rơ trong phone những tiếng ồn ào đặc trưng của sân bay. Tiếng hành khách í ới và tiếng loa thông báo chuyến bay. Thầy Ngô báo số hiệu chuyến bay là VN928 sẽ cất cánh lúc 16g50 bay đi Taipei (Đài Loan). Do bữa nay ngày Cá tháng Tư, kiêng món cá, Kiến Đen cẩn thận tra trên Internet rơ ràng có chuyến bay VN928 của Vietnam Airlines bay HCM-Taipei vào lúc 16g50, và sẽ tới sân bay quốc tế Taoyuan (Đào Viên) vào lúc 21g05ph (giờ địa phương). Canh giờ làm thủ tục và đi từ sân bay vào nội thành, thầy Ngô gởi lời mời bà con THKT ai có quởn th́ tớí uống café khuya với thầy vào lúc 23g trên ṭa Tháp Taipei 101. Nhớ mang theo dù (hỗng lẽ để lỡ có động đất th́ bung dù nhảy xuống sao ta?). Thầy Ngô có nhờ "Già" Bách và Phong "Xẹp" thu xếp và hướng dẫn cho bà con ḿnh. Thầy Ngô đă có lời mời "cà phê nhớ nhau" nhân ngày Cá Tháng Tư, c̣n chuyện mọi người không đi dự được thuộc về trách nhiệm của hai học tṛ này. Kiến Đen đă cáo lỗi không dự được, v́ khuya này phải đi taxi đưa thầy Đỗ Xanh, cô Nước Biếc và Mây Hồng Tỷ Tỷ về Đỗ Nguyễn Gia Trang ở Elk Grove để mọi người kịp ăn sáng tại White House.    

 

● Bạn Nguyễn Thị Quyến (Mộc Hóa): Đă kết thúc kể truyện dzô dziên rồi ư? Sao không ai tham gia cả vậy? ế độ à? Không sao, dầu ǵ Uyên tôi cũng là người không bỏ bạn, truyện kể hay hay dở không phải là chuyện lớn, mà chúng ta có tinh thần hay không thôi, không lẽ nộp giấy trắng à phải không? Giải thưởng không phải là yếu tố quan trọng mà cái chính là tinh thần đoàn kết khi bạn ḿnh ra đề tài nào đó ḿnh ủng hộ cho cuộc thi có phần sôi nổi thế thôi. Nhưng mà một người ra đề thi và một người thi th́ có phải người gửi bài thi gan không nhỉ? Uyên tôi đă nghĩ trước việc này rồi, không ai thi ḿnh thi mới là lạ chứ!
Uyên đă bảo
không nộp bài thi giấy trắng
nên vào thi
khi mới mở đề thi
biết nói sao
mọi người cứ lờ đi
không tham dự
hỏi làm sao vui nhỉ?
Uyên nghĩ rằng
chúng ta đừng bỏ phí
thời gian này
ta c̣n được bao nhiêu
vần thơ này
Uyên tôi nói một điều
dù đề khó
nhưng niềm vui là chia sẻ
dù có dziên
hay là chẳng có dziên!

 

● Thầy Ngô Bảo Toàn (Tân An): Thật bất ngờ, vào lúc 20 giờ tối hôm qua, Ngô Gừng tôi nhận được một cú phone của Nguyễn Seattle tiên sinh gọi đến và hẹn chúng tôi sáng nay gặp mặt để "cà phê nhớ nhau" tại khách sạn Mỹ Đ́nh thành phố Tân An. Mừng cho cuộc hội ngộ cố tri, Ngô Gừng tôi bèn gọi điện thoại thông báo cho thầy Hữu Đức - cô Ba, thầyThanh Tùng - cô Dửng, cô Mười, cô Bảy và cô Xinh. Tất cả thầy cô nơi thành phố nhỏ này ai ai cũng đều một ḷng vui mừng như Ngô Gừng tôi và tất cả đều sẵn sàng chuẩn bị những câu chuyện buồn vui trong hơn 30 năm qua để ngày mai tha hồ tâm sự với bạn xa về quê gặp lại. Đúng 8 giờ hôm nay, chúng tôi đă gặp nhau đầy đủ tại sảnh khách sạn Mỹ Đ́nh. Tội nghiệp thầy Ngô Văn Rí từ Giồng Trôm gọi điện thoại chia vui và cứ phân trần hoài là hoàn cảnh của thầy c̣n nhiều khó khăn v́ phải bận săn sóc phu nhơn thầy [sức khỏe c̣n yếu] nên không đến dự được. Từ bến đ̣ Đ́nh Khao - Vĩnh Long, thầy Longine gọi điện báo tin cho Ngô Gừng là cái vai bị găy cũa thầy đă được tháo bột bó ra rồi và thầy Long đ̣i cỡi xe Yamaha lên Tân An gặp bạn cho thỏa ḷng. Ngô Gừng thành thật khuyên thầy nên chú trọng sức khỏe v́ đường xa dằn sóc. Có tiếng thở ra trong máy điện thoại với lời kết chuyện: Thế th́ thôi!
Buổi cà phê nhớ nhau ngoài những món cà phê truyền thống như cà phê đá, cà phê đen, cà phê... sữa hột gà so v.v. chúng tôi c̣n dùng điểm tâm nhẹ. Tiếc một điều là nhà hàng hôm nay quá đông khách du lịch. Để cho nhanh gọn nên buổi ăn sáng của chúng tôi đơn giản chỉ có một món "bánh ḿ đặc ruột thơm bơ" nóng ḍn chấm với nước... lèo mà thôi! Không sao, t́nh cảm là chính mà.

Ngô tôi đang hào hứng kể tới đây th́ nhận được tin nhắn SMS của gă Kiến Đen chuyên gia phá đám cảnh báo: "Bữa nay ngày Cá Tháng Tư, thầy cẩn thận coi chừng bị lừa nghen!" Ngó đồng hồ mới có 6 giờ sáng. Vậy là c̣n phải cảnh giác tới 18 tiếng đồng hồ nữa.

 

● Thầy Ngô Bảo Toàn (Tân An): Kính gửi thầy Đỗ Xanh, chánh chủ khảo cuộc thi "Người kể chuyện "dzô dziên" mà lại có duyên". Được thư thầy thông báo kết sổ về cuộc thi trong tháng ba vừa rồi cùng với những lời phân tích và nhận xét thật là chân t́nh, chí lư, Ngô Vàng đệ vô cùng cảm kích bởi đây là một cơ hội để ḿnh được dịp cởi mở tấm ḷng ḿnh nhiều hơn đến mọi người thân hay sơ. V́ khà năng cá nhân không có khiếu làm thơ để bày tỏ tấm ḷng cảm ơn đến quí thầy nên Ngô Vàng đệ xin đề cử thí sinh Hoàng Lệ Uyên sẽ thay mặt toàn thể thí sinh trong cuộc thi vừa rồi sẽ phụ trách phần việc này. [Tổng số thí sinh dự thi là 2 người nhưng bị loại 1 người!] Về phần tài liệu dự thi chuyển về văn khố nhà từ đường THKT lưu giữ, Ngô Vàng xin lưu ư với ông từ THKT là nên bảo quản thực kỹ lưỡng và nhớ lưu vào ngăn chứa đề mục "Đởi coi chê" nhé.

 

● Kiến Đen: Bữa nay ngày Cá Tháng Tư (April Fool's Day) do sợ bị trúng quả lừa của thiên hạ, Kiến Đen tính trốn ở nhà ngủ cho an toàn. Ai dè, mới 6 giờ sáng, "Già" Bách réo inh ỏi khẩn báo rằng ḿnh mới bị phu nhân rượt chạy có cờ khắp vùng Cây Gơ. Lư do khiến phu nhân nổi trận lôi đ́nh là v́ nghe lời "xúi dại" của Phong "Xẹp", "Già" Bách khen phu nhân: "Em càng ngày càng trẻ đẹp ra." Phu nhân cho rằng "Già" Bách hoặc là "xỏ xiên", hoặc là ngó lộn phu nhân thành "cô bồ nhí" nào đó. Vậy là có chuyện... Mới ngắt phone của "Già" Bách th́ Kiến Đen lại bị Phong "Xẹp" kêu réo. Phong than rằng tối qua ḿnh bị phu nhân “cấm vận” bắt ngủ ngoài salon pḥng khách. Lư do là áp dụng lời “tư vấn” của thầy Ngô Nguyên soái, Phong “Xẹp” t́nh thiệt nói với phu nhân: “Dạo này tui thấy da mặt của bà nhăn nheo dữ lắm, để tui đưa bà đi thẩm mỹ viện căng da mặt hén!” Vậy là phu nhân đùng đùng thịnh nộ cho rằng Phong “Xẹp” chê ḿnh già xấu xí, có dấu hiệu kiếm “cô bồ nhí” nào đó. Phụ nữ thiệt là khó hiểu, nói phỉnh cũng giận, nói thiệt cũng tức.
Kiến Đen th́ phát quạu v́ bị hai ông bạn già phá giấc ngủ nướng. Hồi 3 giờ sáng nay, tranh thủ vào giác trưa ở California, Kiến Đen kêu taxi Vinasun 7 chỗ tới Đỗ Nguyễn Gia Trang đón thầy Đỗ Ngọc Trang và cô Nguyễn Thị Bích Thủy về Saigon chơi một bữa cho đỡ nhớ. Mới mở cửa bước vô pḥng khách nhà thầy cô th́ giựt ḿnh thấy Mây Hồng Tỷ Tỷ đă ngồi sẵn ở đó. Tỷ nói rằng vừa nghe tin Kiến Đen qua đón thầy cô, tỷ bèn ba chân bốn cẳng chạy từ Hầm Nắng Michigan sang Elk Grove để cùng về chung một chuyến. Tỷ muốn tạo bất ngờ cho hai hiền huynh Nguyễn Guitar và Ngô Vàng của ḿnh. Do xăng lên giá quá hớp, kéo giá vé máy bay tăng lên tận mây xanh, bốn thầy tṛ bèn xài taxi cho nó tiết kiệm. Mới về tới Saigon, buồn ngủ díu mắt, tranh thủ lúc thầy Đỗ Xanh, cô Nước Biếc và Mây Hồng Tỷ Tỷ đi qua quán bánh bao Cả Cần ăn sáng, Kiến Đen chợp mắt một chút th́ bị “Già” Bách và Phong “Xẹp” phá đám.
Đúng là ngày Cá Tháng Tư! Nói ra sợ người ta hỗng dám tin!
 

 

 

 

 

+ Thứ Năm 31-3-2011:

 

● Gia đ́nh THKT: Xin chào mừng anh Trần Đức Cường vừa gởi thông tin đăng kư về trở thành thành viên thứ 182 của Gia đ́nh THKT. Anh Cường học THKT từ 1966-1973, lớp đệ Thất A niên khóa 1966-1967. Hiện làm nông ở t́nh Daklak. E-mail: [email protected]

 

● Kiến Đen: Phải nói lời cảm tạ với thầy Ngô Vàng v́ đă có "siêu kiến" mở cuộc thi này. Nhờ cuộc thi bị "ế độ" nên Kiến Đen khỏi tốn công làm bằng tưởng lệ cho người chiến thắng. Cuộc thi này "ế độ" tới mức mới có ngày 30-3, tức c̣n đúng 24 giờ nữa mới kết thúc thời hạn nộp bài theo thông báo, cả người đề xuất là thầy Ngô Vàng lẫn quan Chánh chủ khảo là thầy Đỗ Xanh đều đă vội vàng lên tiếng... kết sổ! Tội nghiệp, quan quân "bỏ của chạy lấy người" hết ráo, chỉ c̣n một ḿnh sĩ tử Hoàng Lệ Uyên đứng lóng ngóng giữa trường thi "dzô dziên".

 

● Thầy Đỗ Ngọc Trang - cô Nguyễn Thị Bích Thủy  (Elk Grove, California): Xin tŕnh Từ đường bài kết sổ cuộc thi "Người kể chuyện "dzô dziên" mà lại "có duyên" nhất THKT.

Xin click vào đây để coi ai là "Đệ nhất "dzô dziên" THKT.

 

● Bạn Nguyễn Thị Vân Hồng (Michigan): Xin gởi cả nhà THKT ḿnh một tạp ghi mới nhất của tôi.

Xin click vào đây để đọc tạp ghi Để dành kỷ niệm.

 

● Kiến Đen: Có lẽ cuộc thi "Người kể chuyện dzô dziên mà lại có duyên" đành phải kết thúc ở tư thế chàng hảng: hoặc là chia đều giải thưởng cho 2 thí sinh, hoặc không có giải thưởng. Cũng có lẽ chẳng có giám khảo nào can đảm đứng ra chấm giải. Bởi muốn chấm giải văn chường, văn nghệ, văn gừng th́ giám khảo phải "cảm" được tác phẩm. Ngặt một nỗi, ở đây, nếu "cảm" mấy cái chuyện "dzô dziên" này nghĩa là giám khảo cũng thuộc nhóm "đồng điệu" với "dzô dziên", suy ra chính là "dzô dziên ngoại hạng" (v́ có ở level ngoại hạng mới có đủ năng lực chấm giải). Chắc hẳn thầy Chánh chủ khảo Đỗ Xanh sẽ viện cớ phu nhân Nước Biếc vừa về hưu để được miễn chấm giải lần này.

Ông từ Kiến Đen vừa quăng dép xin keo và được cụ tổ từ đường THKT phán rằng: hai thí sinh Ngô Vàng và Hoàng Lệ Uyên tự xử với nhau. Vào bữa 1-4, hai người hẹn nhau lên cầu Tân Thạnh (trung điểm trên đường Tân An - Mộc Hóa) để tự trao giải cho nhau! Hai danh hiệu "Đệ nhất Dzô dziên" và "Đệ nhị Dzô dziên" tùy hai thí sinh phân chia cho nhau. Thượng hưởng!

 

● Thầy Ngô Bảo Toàn (Tân An): Em Nguyễn Thị Quyến thân mến. Gă Kiến Đen đúng là gă nói gở! Cuộc thi "Người kể chuyện dzô dziên mà lại có duyên" nhất mới khởi động chưa được nóng máy lắm th́ hắn ta đă nói xa nói gần :"E... ế độ"! Thời hạn 30-3-2011 đă qua và rồi cũng không thấy ai dám tham gia?! Quả là "ế độ" thiệt! Ngó qua, ngoảnh lại, h́nh như là chỉ có Ngô Vàng và Hoàng Lệ Uyên nhà ḿnh dám "xăm ḿnh" mà kể chuyện "dzô dziên"! Phải chăng cái môn nghệ thuật này quá ư là mới mẻ cho nên ít người nào cam đảm dám chịu làm quen? Ngô Gừng huynh đă khuyên Ngô Vàng như sau: Chiếu theo tinh thần của người đề xuất, Ngô Vàng nên bàn bạc riêng với Hoàng Lệ Uyên (bởi chỉ có 2 thí sinh) mà thống nhất đề cử đến Ban giám khảo cuộc thi: Kiến Đen chính là người "kể chuyện dzô dziên mà lại có duyên nhất" v́ câu mở hàng của KIến Đen nghe ra "quá dzô dziên" cũng đă làm "chột dạ" ai đó rồi, nhưng cuối cùng lại "có duyên" v́ quá sá đúng! Và thực tế phũ phàng th́... có sao nói vậy người ơi! Ngẫm suy cho cùng, ông bà xưa của chúng ta đă dạy rồi: "Xấu khoe tốt che". Không c̣n ǵ để bàn căi nữa. Xin nghiêng ḿnh: Chào thua!

 

 

 

 

 

+ Thứ Tư 30-3-2011:

 

● Kiến Đen: Sáng nay một bà chị "sáu bó" gọi điện than thở với Kiến Đen rằng bi giờ nh́n thiên hạ cùng trang lứa chồng vợ đề huề, cháu con vui thú mà cảm thương cho cái cảnh đơn côi của ḿnh. Mà sống như chị ấy th́ buồn ơi là rầu thiệt chớ. Kiến Đen chỉ có thể ngước mắt lên trời ngoáy râu ba cái:

Khi xưa chị đẹp quá chừng

Học đ̣i làm giá chẳng ưng ông nào

Bây giờ th́ tuổi đă cao

Sớm hôm lủi thủi ra vào ḿnh ên!

 

● Thầy Đỗ Ngọc Trang - cô Nguyễn Thị Bích Thủy  (Elk Grove, California): Em Kim Quyên thân mến. Em thật "lo xa" khi cho rằng không e-mail cho thầy cô nên ḿnh bị bỏ quên. Có nhiều vị chả bao giờ viết thư, như thầy Nguyễn Trọng Ḥa, mà có ai quên họ đâu. Sự liên kết của gia đ́nh THKT chúng ta là mối t́nh cảm chứ đâu phải là liên hệ xă hội. Cũng như khi em tậu được đôi bông tai quí, đâu phải ngày nào cũng phải đeo nó. Dù em cất kỹ nó trong tủ nhưng ḷng vẫn vui v́ biết đôi bông tai từ nay là của ḿnh và vẫn ở kề bên ḿnh. Cũng thế, khi chúng ta đă nối được dây thừng, tuy không giựt dây, nhưng ḿnh vẫn biết người bên kia đầu dây ở kề bên. Vậy là đủ. Tâm ḿnh an tịnh. Hơn nữa nếu muốn đùa nhau một tí, hăy lên “net”, mọi người đều ở trên đó. Tuy nhiên thỉnh thoảng thầy cô cũng muốn em giựt dây thừng một cái. Cám ơn em đă làm thơ tặng cô. Em là người thọ trai nhiều lần nên tuy thơ có vẻ cười đùa mà vẫn thấy nghiêm trang.
 

 

 

 

 

+ Thứ Ba 29-3-2011:

 

● Kiến Đen: Kiến Chín Út Quyên đă thấy hậu quả của việc ḿnh "lặn mất tăm" chưa? Cả thầy Dương Đệ lẫn thầy Đỗ Xanh đều quên tuốt luốt nàng Út nhà ḿnh. Mà sao lúc năy tự nhiên bờ vai áo Kiến Đen bị ướt đẫm vậy ta? Phải chăng...

Nhớ ai như nhớ Kiến Đen

Cổng chùa đă khóa vẫn len lén mời

Cơm chay vội dọn đăi người

Gặp người ăn mặn buồn ơi là rầu!  

 

● Bạn Nguyễn Thị Kim Quyên (Cần Giuộc, Long An): Kiến Đen! Thật sự Út Quyên c̣n đi một ngày nay nữa đấy. Nhưng v́ nhớ THKT nên không nhịn được mở web mới thấy tin cô Bích Thủy về hưu. Út Quyên không biết về bên ấy cô làm ǵ. có c̣n đi dạy không, nên Út Quyên viết một bài thơ tặng cô cứ tưởng tượng là cô đang dạy ở Kiến Tường về hưu nha. Kính lời thăm thầy Đỗ Ngọc Trang, 4 tháng nay không thư cho thầy nhớ lắm, nhưng không có thời gian, thế rồi thầy cũng quên luôn Út Quyên. Híc híc! Cho Út Quyên mượn bờ vai của ai đó 1 phút để khóc nhé! Hu hu hu!!!! Xong rồi! Hi hi hi!!!! nói chứ chắc thầy cô không quên đâu nhỉ v́ ai cũng có công việc phải không? Tạm biệt!

Xin click vào đây để đọc.

 

● Bạn Trần Ngọc Bách (TP.HCM): Bạn Kiêm Tài (Mộc Hóa) vừa gọi điện cho biết trong chùm ảnh tư liệu THKT năm học 1973-1974, nam sinh lớp 9 đứng kê bên người vác đàn guitar chính là Nguyễn Thành Bay, hiện nay là Hiệu trưởng trường THCS Mộc Hóa. Cảm ơn bạn Kiêm Tài. Thầy Bay đă xác nhận đúng là ḿnh. Người vác đàn là Lê Hiền, nay ở Thuận Nghĩa Ḥa (Thạnh Hóa, Long An). Năm học đó, lớp của thầy Bay do thầy Nguyễn Hữu Thành làm chủ nhiệm.

Xin click vào đây để xem h́nh.

 

● Thầy Ngô Bảo Toàn (Tân An): Nhận được thư thầy Trần Văn Ngỡi với lời cổ vũ nhiệt t́nh, Ngô Vàng tôi xin hứa: lúc nào cũng cố gắng góp phần vui vẻ cho mọi người trong nhà Từ đường THKT chúng ta. Thế th́, để cho mọi người trong gia đ́nh chúng ta được tăng thêm "năng lượng" mà làm việc cho "sung độ" hơn trong tuần, Ngô Vàng tôi t́nh nguyện "Xin được làm người… dzô diên" mà kể lại một vài câu chuyện trong tập chuyện... "Những con ma vui vẻ". Hy vọng: chuyện hư và thực này sẽ ít nhiều "ép phê" tốt cho cuộc sống c̣n nhiều bề bộn, lo toan của chúng ta.

Xin click vào đây để đọc.


● Bạn Nguyễn Thị Kim Quyên (Cần Giuộc, Long An): Hôm nay Út Quyên vừa hoàn thành sứ mệnh tăng cường giáo viên cho vùng sâu vùng xa, trở về b́nh an. Rất tiếc hôm thầy Dương Đệ về không được gặp thầy! Í ẹ! thầy hỗỏng nhớ ḿnh nữa chứ! Trong số tên học tṛ cũ mà thầy không gặp vẫn không có tên Út Quyên. Nhưng mà không sao! Ḿnh là ḿnh, thầy là thầy, ḿnh vẫn luôn nhớ thầy là đủ! Nên hôm nay Út Quyên viết một bài thơ kính tặng thầy Dương Đệ và cả nhà THKT của chúng ta nha!

Xin click vào đây để đọc.


● Kiến Đen:
Chết chưa, hôm ăn sáng với thầy Dương Đệ ở Cát Đằng, gặp thầy Ngô Vàng, Kiến Đen có "lỡ miệng" khen thầy bi giờ trông trẻ trung, đẹp trai hơn xưa. Vậy ra thầy nghĩ rằng Kiến Đen nó "xỏ xiên" ḿnh ư? Học tṛ đâu có tệ như vậy. Chỉ tại bữa đó bận việc đi vội nên Kiến Đen đeo lộn kiếng thôi!

 

● Thầy Ngô Bảo Toàn (Tân An): Này hỡi Vân Hồng muội muội. Xin muội muội hăy b́nh tâm mà đừng vội trách cứ Ngô Vàng huynh ḿnh sao tệ hệ như... "vợ thằng Đậu" vậy! Không đâu, bài viết vừa rồi cũng chỉ là bề nổi của tảng băng mà thôi! Sau này có dịp, huynh sẽ tả lại cảnh "ê chề chè đậu" mà huynh nhận được khi người xưa gặp lại huynh hát câu: "Mà em nghiêng hết "ấy" mấy về bên anh"! Vậy là huề nhé!
C̣n về việc "bây chừ ta e lăo" th́ huynh kể cho muội nghe một câu chuyện thật 100/100 do một cô giáo về hưu kể lại [chị ruột thứ Hai của huynh] để muội tự suy lại điều ḿnh lo sợ người ta nhắc đến. Cô giáo gần kề 90 tuổi kể rằng:
Một hôm t́nh cờ ra chợ làng, thấy chị dáng đi hơi run run, người hơi c̣ng lưng xuống, một ông lớn tuổi vội chạy đến thân t́nh nắm tay và chào hỏi:
- Thưa cô, cô đi chợ hả? cô nhớ em không? Thằng Hiền phá nhất lớp nè cô.
Cô giáo cố nhíu mày để nhớ lại đứa học tṛ xưa. Nhưng cuối cùng rồi th́ cô cũng đành chịu thua cho trí nhớ đă về chiều của ḿnh! Có cố nhớ ǵ đi nữa th́ trong cuộc đời đi dạy học của cô cũng đă có ít nhất là vài trăm tên Hiền mà đứa nào cũng phá nhất lớp. Cô cười như để thú nhận sự lẩn quên của ḿnh. Ông học tṛ tên Hiền mà phá như ma ngày xưa tiếp lời:
- Trời ơi, hơn 60 năm rồi mà em trông cô vẫn trẻ đẹp như xưa. Công nhận cô không già mà c̣n đẹp ra.
Về nhà gặp chúng tôi, chị tôi cằn nhằn và có vẻ phiền trách:
- Mấy em xem, học tṛ ǵ mà vô phép vô tắc, khi gặp lại cô ḿnh, thay v́ nó thăm hỏi sức khỏe th́ nó lại xỏ xiên nói chị vẫn c̣n trẻ đẹp không già. Hỏi mấy em vậy chớ: Chị là người ta hay quỉ mà không già?
Huynh hết lời ǵ để kể tiếp cho muội muôi nghe nữa rồi. Thôi hết nghen muội.

 

 

 

 

 

+ Thứ Hai 28-3-2011:

 

● Kiến Đen: Wow, sinh nhật 65 và ngày về hưu của cô Nước Biếc quả là hoành tráng và ấn tượng.

Vàng ươm một chú heo quay

Mừng cô Nước Biếc trong ngày về hưu

Ông thầy vui lẫn ưu tư

Tự do mất sạch kể từ hôm nay!

 

● Thầy Đỗ Ngọc Trang - cô Nguyễn Thị Bích Thủy  (Elk Grove, California): Chào cả nhà. Muốn nói diễu, muốn cười, hay muốn nói ǵ chăng nữa... cái biến cố đời người chỉ có một lần cũng tới, đúng giờ đúng lúc.
Xin báo cáo với cả nhà: tiệc sinh nhật 6,5 bó và ngày gác "kiếm" về nhà của Nước Biếc.

 


H́nh1: Chào chiến thắng.

 


H́nh 2: Đại gia đ́nh gồm bên nội và bên ngoại.
 

● Kiến Đen: Có lẽ thầy Ngô Vàng nhà ḿnh trong khi trần t́nh cái nỗi đau sự thật trần trụi của ḿnh c̣n có một "ám hiệu". Thầy muốn thanh minh thanh nga cho cái sự lờ luôn món nợ "50 bịch kẹo the" với A-Ĺn. Sau chuyến đ̣ đó, thầy Ngô về thổi harmonica "bắp" vui mừng v́ "may phước tổ tiên nhà họ Ngô, nếu lỡ ngày xưa bị mắc nghẹn kẹo the th́ bây giờ đă tàn một đời trai".

Mây Hồng Tỷ tỷ chớ có nặng ḷng v́ cái sự... nhiều tuổi. Ta chỉ nhiều tuổi với người ngoài thôi, chớ với Gia đ́nh THKT, ta đều nhiều tuổi như nhau, gọi là "nhiều tuổi đều". Cô Nước Biếc - phu nhân của thầy Đỗ Xanh - giờ đây đă đạt level "retiree" mà vẫn lạc quan và tự hào rằng: "Chúng ḿnh vẫn đẹp, nhưng là đẹp lăo". Thiệt t́nh là bà con ḿnh, trong đó có chồng, vợ hay cố nhân của ta, đều có đôi mắt bị giảm thị lực theo thời gian, nên nh́n ai cũng thấy... đẹp. (Có khi dù chỉ thấy lờ mờ, nhưng sợ bị gọi là "mắt mờ", nên cứ nói là... đẹp. Lại làm đối tác vui, có chết thằng tây nào đâu kia chớ!) Bởi lẽ đó, nếu không tự tin vào dung mạo của ḿnh, ta không nên khuyến khích chồng hay vợ đi cắt kiếng lăo. C̣n nếu chồng hay vợ đă có kiếng lăo nhưng khi ở bên ta, đối diện với ta mà cố t́nh không đeo kiếng lăo th́ có lẽ là bởi người ta sợ thấy rơ là ta... nhiều tuổi thấy mà ghê!

Thầy Nguyễn Hữu Thành và cô Huỳnh Kim Thọ vẫn đang ở Việt Nam. Thầy Thành bận túi bụi v́ công chuyện của hăng, nhưng hễ rảnh rang là gọi điện thăm hỏi đám học tṛ, rù rê nhau cà phê nhớ nhau. Ngặt nỗi là đám học tṛ cũng đang chạy vắt gị lên cổ v́ cơm áo gạo tiền thời lạm phát.

Thầy Nguyễn Đức Nhuận vẫn đang ch́m đắm trong "biển nước dừa lên men" ở B́nh Đại (Bến Tre). Về Việt Nam hỗng có phải đi mần và hỗng phải lái xe nên thầy cứ vô tư mà "dớt" hết can này tới b́nh khác. Đám học tṛ nhiều chuyện kháo nhau, hồi xưa thầy Nguyễn Seattle đẹp trai và hào hoa lăng mạn lắm, có lẽ từng gây quá nhiều "nợ t́nh" nên mới về Việt Nam đă lặn bặt tăm ở dưới quê mặc cho các bạn đồng liêu và đám học tṛ xưa nhớ nhau ngóng chờ dài cổ.

Bớ này thầy Nguyễn Seattle,
Chắc giờ ch́m đắm trong tô nước dừa
Đuôn dừa, cù hủ đẩy đưa
Tóc dài B́nh Đại quấn chưa cho về
Chừng nào lặn thấy thỏa thuê
Trồi lên thành phố cà phê bạn bè...

 

● Bạn Nguyễn Thị Vân Hồng (Michigan): Ngô huynh ơi, đọc tạp bút “T́nh cờ ta lại gặp nhau” sao mà buồn quá. Ai đời huynh cũng ác thiệt, tả chi gặp lại “cố nhân” A Ĺn vừa tṛn như cái lu, vừa dữ ơi là dữ, vừa lanh ơi là lanh… Khác với h́nh ảnh mà muội mường tượng bấy lâu đó là một cô bé cắt tóc bum bê thật dễ thương, thật hiền đến ngây ngô cho nên đă bị huynh dụ ăn hết 50 bịch kẹo the ngày nào…
Bây giờ tiểu muội mới “thấm” câu của Kiến Đen “Cố nhân là của ngày xưa. Vọng th́ cứ vọng như chừa gặp ra”… Ôi người xưa “ngày xưa đâu tá!” Muội cũng len lén nh́n trong gương mà hát thầm "Già ơi! Ta xin chào mi" cho đỡ buồn vậy huynh ơi!
 

 

 


                                                                    

 ĐỌC TIẾP CÁC BLOG MỚI    |   ĐỌC TIẾP CÁC BLOG TRƯỚC    

 

(Xin CLICK VÀO ĐÂY nếu muốn bằt đầu đọc từ trang Blog đầu tiên)