Gia đình THKT mừng "sinh
nhật nhớ nhau" với thầy Nguyễn Văn
Hòa
Album ảnh:
KIẾN
ĐEN
(TP.HCM 10-3-2013)
TRANG
01 |
02 |
03
|
04 |
05
# 2
Hai phu nhân của hai người bạn học thân.
Chị Nguyệt - phu nhân anh Ngỡi và cô
Phương Mai - phu nhân thầy Doanh Môn. Hy
vọng sau lần này, về Úc, cô Phương Mai
sẽ upgrade tay nghề cuốn chả giò cho
thầy Phạm Chuột Túi ăn cho đầu thêm
"sáng chói".
Kiến Già Bách và cô Ngọc Thủy chuẩn bị
bàn ghế.
Vừa từ dưới bếp đi lên, thầy Hòa bỗng có
cảm hứng với âm nhạc. Và tiếng đàn
guitar thùng vang lên. Thầy Hòa khe khẽ
hát... "Chiều mưa không có em, bờ đá
công viên âm thầm..."
Tiếng đàn guitar của thầy Hòa hôm nay
ướt sũng... Không phải chỉ vì xúc động
trước tình cảm thân thương của Gia đình
THKT. Mà còn bởi...
Khách ngắm nghĩa những tấm ảnh "tư liệu"
của cái "thuở ban đầu lưu luyến ấy" của
ông bà chủ nhà.
Nhân vật chính trong buổi mừng sinh nhật
xuất hiện từ trên thang lầu và được hộ
tống bởi thầy Trọng Hòa. Wow, Song Hòa
hợp bích. Thầy Hòa giờ thay chiếc áo
"xôn xao" hơn.
Thầy Hòa mời mọi người vào bàn tiệc
trong một dáng vẻ như một cậu học trò
nhỏ. Hỗng lẽ ở nhà, đây là chuyện thường
ngày của thầy?
Từ trái: các thầy Trọng Hòa, Trung Tính,
Ngọc Thịnh, Nguyễn Văn Hòa, Hữu Hệ và
Doanh Môn.
Cô Ngọc Thủy muốn đãi khách uống rượu
với món thịt cừu xông khói. Nhưng để lâu
trong tủ lạnh, khúc thịt này cứng như rễ
cây. Cô phải dùng dao bào để lạng khúc
thịt nguội một cách khó khăn. Già Bách
đang nghiên cứu cách xử lý nó.
Cuối cùng, khúc thịt cừu đông cứng như
gỗ kia được bỏ vào lò vi sóng
(microwave) để rã đông (de-frost). Thầy
Doanh Môn trổ tài tư vấn cho thầy Hòa
cách sử dụng lò vi sóng với sự giám sát
của phu nhân Phương Mai. Có lẽ ở bên Úc,
thầy Phạm Chuột Túi đã quá quen với các
dụng cụ nhà bếp!
Các thầy tự phục vụ. Thầy Trọng Hòa và
thầy Trung Tín bày món cá khô sấy sẵn ra
các đĩa.
Thầy Hữu Hệ cũng tham gia bày thức ăn.
Hai old-serviceman cầm đũa tréo nhau.
Cô Cẩm Thạch khoe tấm thư mời được thiết
kế như một lá sớ của trường cũ mời cô dự kỷ
niệm 100 năm trường Gia Long - Nguyễn
Thị Minh Khai. Trước khi về hưu, cô dạy
tại trường này.
Mãi tới giờ, thầy Bùi Trung Tính mới phát
hiện cô Cẩm Thạch đã tới - cho dù cô
tới trước thầy khá lâu (tại thầy ở
phòng khách, còn cô dưới bếp). Bắt tay
cô cái nào!
Oái, đau quá. Thầy Tính bắt tay mạnh quá!
Vậy là thầy vẫn còn tay cứng và tất cả
cùng cứng cáp.
Cô Cẩm Thạch tặng cho cô Ngọc Thủy một
món quà mà hai cô gọi là "chai nước nắm
của Úc".
Cô Cẩm Thạch dặn: "Bữa nào mỏi mệt hay
đau nhức, em lấy nó mà thoa nghen!"
Giàng ơi, chuyện lần đầu tiên trong đời
mới nghe à nghen. Nhức đầu sổ mũi mà
"xức nước mắm" sao? Xưa nay mới chỉ nghe
chuyện thợ lặn biển uống nước mắm nhĩ để
giữ ấm cơ thể trước khi lắn. Vậy là chết
cái lỗ mũi của thầy Hòa Đạo Sĩ rồi. Hay
là thầy đã luyện được tuyệt công phu khi
cần thì "bế" hai cái lỗ mũi?
Quà đặc biệt từ Úc đó nghen. Bóc ra thử
liền cho mọi người ghen tị chơi!
"Chai nước mắm" đây rồi. Bữa nào hai vợ
chồng cùng xức hén, "Nguyễn Lão Ngoan
Chồng"! (Lão Ngoan Chồng là version Thủ
Đức của Lão Ngoan Đồng Chu Bá Thông
trong truyện võ hiệp Anh Hùng Xạ Điêu
của Kim Dung).
Ngửi một cái coi! Thơm quá. Nhưng, thôi,
trò Kiến Đen nghiêm túc lại coi. Đừng
hiểu lầm cô Ngọc Thủy và phu quân Hòa
Đạo Sĩ chơi khác người, không xức nước
hoa mà xức... "nước mắm". Thiệt ra, đây
là một loại dầu nóng nổi tiếng ở Úc, do
có cái chai giống chai nước mắm tí hon
nên hai cô gọi nó là "chai nước mắm".