Những câu chuyện của chúng ta

 

 

 

 

 

 

Thăm nhà cô Hồng Châu và dâng hương cho thầy Nguyễn Văn Đấu

 

Khoảng 16g18ph ngày thứ Năm 22-4-2010, đoàn đại diện THKT do thầy Bùi Trung Tính dẫn đầu đã tới thăm nhà cô Hồng Châu, phu nhân của thầy Nguyễn Văn Đấu, nguyên Tổng giám thị THKT.

 

Thầy Đấu đã mất từ năm 1975, trước 30-4.

 

Hiện nay cô Châu đang sống cùng người con trai tên Hiếu tại huyện Củ Chi (TP.HCM), trên Quốc lộ đi Tây Ninh. Con gái thầy cô là Thảo, có chồng là Hổ, ở riêng.

 

Đoàn THKT đến nhà cô Châu giữa một trận mưa đầu mùa lớn. Nhà của mẹ con cô Châu nhỏ và nghèo lắm. Tường gạch không tô, và trời mưa thì dột nhiều chỗ. Hiếu là người con trai tật nguyền (bệnh xương) của thầy Đấu mà ngày xưa chắc mọi thành viên THKT đều còn nhớ. Hiện nay, bạn chỉ còn một tay. Lúc đoàn tới, dù đã báo từ hôm trước, Hiếu vẫn không có nhà, nói rằng mình đang đi sửa máy ở xa. Tuy chỉ cò một tay, nhưng Hiếu có nghề sửa máy tính.

 

Trời mưa, cô Châu mặc áo mưa, đội nón lá chạy vào nhà tiếp bạn đồng nghiệp và học trò xưa. Phải nói riết cô mới chịu bỏ nón ra để chụp ảnh. Cô nói mình già và xấu lắm rồi, chụp ảnh làm chi? Trần Ngọc Bách nói: Em cần ảnh cô để cho các thầy cô và học sinh THKT xưa xem.

 

Cô Châu giờ già lắm, bạn Bách nói nếu có thêm cây gậy nữa là thành một cụ bà rồi. Cô không nhận ra thầy Tính, mãi sau này nhắc lại chuyện xưa mới dần nhớ lại. Cô hỏi bạn Bách: "Còn thầy này dạy môn gì?" Mà Bách xứng là "thầy" lắm chứ, hồi đi học nổi tiếng là "thầy...chạy", quậy tới mức thầy cô... chạy luôn!

 

Thầy Tính trao cô tờ 100 USD mà bạn Nguyễn Thị Vân Hồng - nhà văn thụyvi từ Mỹ gửi về biếu. Cô Châu không biết tiền gì, nói là làm sao xài? Khi nghe nói nó trị giá khoảng 2 triệu đồng tiền Việt, cô bảo tiền gì mà lớn dữ vậy? Cứ tưởng tượng đi, cô Châu ngày xưa dạy môn Nữ công, người nhỏ con mà lại rất nặng gánh gia đình, cực lắm. Vừa dạy, cô vừa bán cái quán nhỏ xíu (bây giờ gọi là căng-tin) ở cuối dãy lớp bên tay phải.

 

Cô Châu rất tình cảm. Cô hỏi ngoài xe còn ai nữa mà không vô chơi. Khi đoàn về, cô nói để cô lấy túi nilông đựng mấy chai nước uống gởi cho mấy em ngoài xe uống. Bách từ chối khéo, nói là tụi con mới uống nước xong.

 

Thầy Bùi Trung Tính dâng hương trước bàn thờ gia tiên của nhà cô Hồng Châu.

 

Thầy Bùi Trung Tính trao cho cô Hồng Châu chút quà mà học trò Vân Hồng từ

 Mỹ gửi về biếu.

 

Nhìn hình ảnh này, trong tôi bỗng dội về những hình ảnh của một cô Hồng Châu nhỏ nhắn, xinh xắn, dễ thương, hiền hòa cách đây 40 năm. Thời gian, ôi sức mạnh của thời gian "cặp kè" cùng số phận!

 

 

Cô Hồng Châu bên xe bánh mì ven Quốc lộ đi Tây Ninh. Đây là phương cách sinh nhai của cô.

 

 

Một góc căn nhà của cô Hồng Châu.

 

Chúng tôi đã cân nhắc rất kỹ và trao đổi qua lại nhiều với nhau trước khi quyết định chọn đưa một số hình ảnh của cuộc thăm này lên Web THKT. Kính mong cô Hồng Châu, vợ chồng hai em Thảo và Hiếu cùng gia đình thầy cô thông cảm cho sự đường đột này. Bởi lẽ, các thầy cô và học trò THKT có quyền và cần phải biết được đồng nghiệp và thầy cô mình đang sống như thế nào? Thời gian không còn nhiều lắm đâu. Năm nay cô Hồng Châu cũng đã hơn 70 rồi!

 

Ảnh: Trần Ngọc Bách.


 

Xin đọc thêm:

 

Dòng cảm xúc... về cô Hồng Châu (thầy Bùi Trung Tính, 23-4-2010)

Ghi một chút về cô Hồng Châu  (bạn Nguyễn Thị Vân Hồng, 25-4-2010)

 

 
 


Copyright © 2010 Trung hoc Kien Tuong Homepage