THKT BLOG

Đây là dạng trang Blog, nên xin bắt đầu đọc từ cuối trang trở lên.

 

 

 

+ Thứ Bảy 25-9-2010:

 

• Bạn Nguyễn Thị Quyến (Mộc Hóa): Kính thưa các thầy cô và các bạn THKT. Quyến rất hạnh phúc mặc dù bịnh trạng của Quyến khá trầm trọng nhưng các bác sĩ đang cho Quyến làm lại tất cả các xét nghiệm từ đầu trước khi lên ca mổ. Quyến hứa là sẽ sống lạc quan hơn nữa để vượt qua bịnh tật. Mấy ngày qua, Quyến rất thất vọng về ḿnh, nhưng rồi các thầy cô và các bạn không cho phép Quyến bỏ cuộc. Cám ơn Kiến Đen đă đăng lại bài thơ mà Quyến làm tặng cho Đỗ Văn Tám. Quyến sẽ cố gắng vượt qua chính ḿnh như xưa giờ Quyến vẫn thế. Quyến không thể bỏ cuộc, sự thật dù có thế nào Quyến cũng sẵn sàng chấp nhận. Quyến xin cám ơn thầy Hữu Thành và cô Kim Thọ luôn gửi lời động viên Quyến, cô Thủy và thầy Trang hợp lời cầu bầu giúp Quyến, thầy Toàn và các bác sĩ Pḥng mạch THKT nâng đỡ Quyến, bạn Vân Hồng động viên Quyến cứ như pha. Cảm ơn tất cả các bạn từ muôn phương hợp lời cầu nguyện cho Quyến. Thật kỳ diệu làm sao, giờ Quyến vượt biển dữ không c̣n thấy lẻ loi nữa. Xin cảm ơn tấm ḷng nhân hậu của tất cả anh chị em Gia đ́nh THKT và các thầy cô.

 

• Thầy Đỗ Ngọc Trang – cô Nguyễn Thị Bích Thủy (California): Thầy Nguyễn Đức Nhuận thân mến. Lâu quá mới được đọc văn của thầy. Chúng tôi rất thích thơ của thầy. Nói thật đó không nịnh đâu (H́nh như tôi, Kiến Đen và Ngô đệ nói ǵ cũng phải thêm vào câu “nói thật đấy”.) Tôi chỉ muốn nói là khi thầy phân trần “ko muốn xía vô chiện người”, tôi thấy thầy quá cẩn trọng (có lẽ thầy sống ở Mỹ lâu năm nên làm cái ǵ cũng sợ bị người ta kiện hầu ṭa). Khi ai đó đă đưa truyện của ḿnh lên "net" là họ muốn ḿnh xía vào đó. Ḿnh càng xía vào, họ càng khoái. Ngô đệ nhà tôi trúng mánh rồi. Quí vị đă nói nhiều về cô vểu môi rồi nên tôi không dám nói thêm nữa. Tại sao các mộng cô của thầy Ngô thường có vấn đề ở mồm nhỉ?

 

• Thầy Nguyễn Đức Nhuận (Seattle): Thân gởi các Đạo hữu THKT. Tôi từ xưa ko thich nhiều chiện, xía miệng vô chiện người, cũng như ko phải type người thọc gậy bánh xe. Nhưng, hỗm rày nghe Ngô Đại nhân talk show trên THKT, tôi bỗng bị dị ứng (allergy), nổi sảy cùng ḿnh... nên đành góp ư cùng Ngô Đại nhân.
Hôm nọ, Ngô Tiên sinh có nói về cô nàng răng khểnh, tôi đă mách nước là Ngô Tiên sinh nên súc miệng ngay tức khắc kẻo răng nàng rớt vào bao tử ắt là "die soon". Nay người ta lại nhiều chiện rằng nàng cong môi từ chối... Theo ngu ư của tại hạ: một là, môi nàng bơm silicon nhiều quá nên vảnh lên là cái chắc. Hai là, nàng cũng nhiều chiện như chàng nên bị thiên hạ "vả" phù mỏ chăng? Làm sao mà Ngô Đại nhân thấy nàng "cong môi" được vậy ta? (Ai nói lái, tự ư chịu trách nhiệm h́nh sự). Thôi nhé, nói theo tiếng Việt - Mỹ hỗn hợp: I "can" you, I "can" you... Nếu ko, môi Ngô Đại nhân coi chừng cũng có ngày "vănh" như nàng...
Thế nào đi chăng nữa, Ngô Đại nhân thật sự là người toàn cầu hóa rồi. Hết Việt Nam, Trung Hoa rồi Campuchia... chừng nào đến Congo nhỉ?
Đệ khẩu phục, tâm phục... vô cùng, bèn ra sân ngước lên trời cười khè ba tiếng, cúi xuống đất khóc thút thít ba lần, cất giọng khàn khàn mà than: "Trời sinh Ngô sao c̣n sinh...đệ !!!" (Theo Tam Quôc diễn nghĩa, hồi ba muơi sáu, trang 112, ḍng thứ 4).
Thôi th́ góp một vài ư. Nếu ko bị coi là dzô dziên th́ cũng góp vài nụ cười cho trang nhà của chúng ta. nh.seattle.
 

• Kiến Đen: Tội nghiệp thầy Ngô Nguyên soái nhà ḿnh. Ai đời chọn đối tượng để trồng cây… ô môi (ở quê hồi đó hiếm có cây si), lại chọn người có cái tên nó vận vào số mệnh con người. (Xin click vào đây để đọc tùy bút Ngại ngùng của thầy Ngô Nguyên soái). Phù Vân th́ chỉ như gió thoảng mây trôi (dịch nôm là phù phiếm) và nó báo điềm cho một kết cục “phù mỏ”. Đúng là chỉ có Ngô Huynh Nguyễn Muội nhà họ là hiểu nhau như “dầu cháo quẩy hiểu bánh tiêu”. Tại sao thầy Ngô hôm đó lại không nghĩ tới nguyên nhân khiến nàng cong môi là do “cạp bắp” quá nhiều? Hồi nẫm năm xưa người ta lăng mạn (chứ chưa lăng gian như bây giờ). Có người tơ tưởng nàng áo vàng về nhà trồng hoa cúc. Người cà ngất với cô tên Hồng th́ đâm ra khoái hoa hồng và sẵn sàng chấp nhận gai đâm nhỏ máu. Th́ ai kia nhẹ dạ đi thương nhớ người dưng họ Ngô có ghiền “cạp bắp” cũng là lẽ thường t́nh. Có lẽ giữa thói đời vàng thau lẫn lộn, nàng cạp nhầm hột bắp “chai” nên bị ê răng sinh phù mỏ. Chỉ sợ như d́ Tám xóm Vên Vên nửa khuya ầu ơ kẽo kẹt đưa vơng: “Ví dầu t́nh bậu muốn thôi. Bậu gieo tiếng dữ cho rồi bậu đi.”
Nhưng thôi, chuyện t́nh trường của Ngô Nguyên soái nó dài như những bộ phim truyền h́nh Mỹ, hết season này tới series khác, ông nội coi đến đời cháu vẫn chưa tới hồi kết. Nó là chuyện trà dư tửu hậu, gây không khí vui vẻ, ấm áp cho ngôi Từ đường THKT.
C̣n chuyện giang hồ hành đạo giúp đời của Ngô Nguyên soái mới là chuyện đại sự. (Hăy bỏ ngoài tai lời những kẻ ngày xưa cạnh tranh không nổi tán rằng thầy làm nhiều việc thiện để chuộc lỗi thời trai trẻ trót gây quá nhiều ân oán trên chốn t́nh trường!). Thầy Ngô và Gia đ́nh Bác sĩ T́nh thương của thầy đă giúp ích cho nhiều người. Sau hôm từ Mỹ về, Kiến Đen nhận được phone thăm hỏi sức khỏe của thầy và khi được hỏi thăm ngược lại, thầy nói hỗm rày thầy “quá đắt sô”, chạy tới chạy lui lo chuyện chữa trị cho hết người này tới người nọ, mà ngày càng có thêm nhiều thành viên và người thân của thành viên THKT tin tưởng vào sự “mát tay” của thầy. Ngoạn mục nhất là chuyện bà chị của một ông thầy đang ở xứ người đă bị thầy thuốc ở Bến Tre “chê”, nhưng qua tay thầy giờ đă yên ổn xuất viện. Triết lư Phật giáo nói rằng: “Dẫu xây chín bậc phù đồ. Không bằng làm phước cứu cho một người”. Tin rằng với tấm ḷng thầy Ngô, chuyện hành đạo cứu đời này nó cũng trường thiên như chuyện t́nh trường của thầy! Để thể hiện sự ủng hộ thầy Ngô, sáng nay Kiến Đen không ăn bánh ḿ ốp-la như thường bữa mà ghé cô nàng đầu chợ Vườn Chuối mua mấy trái bắp về cơ quan mà… cạp!
 

• Bạn Nguyễn Thị Vân Hồng (Michigan): Ngô Bảo Toàn hiền huynh. Hiểu muội không ai bằng Ngô huynh, cho nên muội mới nói, đem bụng dạ thật thà chân chất "có sao nói vậy người ơi” mà đăi nhau như huynh là chắc ăn, không cần màu mè hoa lá bên ngoài để rồi ngày nào đó sẽ hiện nguyên h́nh ḷi ra đủ thứ xấu xí, khiến cho người khác sợ hăi như gặp ma th́ thật buồn - nên ông bà ḿnh thường nói chiếc áo không làm nên thầy tu là vậy.
H́ h́, à quên Giời ạ, hôm nay lại xuất hiện thêm cô cong môi sưng sỉa nhức răng ǵ nữa đây huynh? Chắc tại cạp "bắp" nhiều quá phải không? Thầy Trang cô Thủy là người điềm đạm nh́n xa trông rộng chắc chắn thấy sự việc này tinh tường hơn muội.
Nói ǵ th́ nói, muội sẽ đứng sau lưng huynh ủng hộ cặp gị của huynh thêm cứng cáp để chạy tới chạy lui giúp ích, đỡ đần những chuyện thiết thực cho những người hoạn nạn kém may mắn chung quanh ḿnh. Giao kết vậy nha huynh.
 

• Cháu Nguyễn Mỹ Vân (con bạn Nguyễn Phước Vĩnh): Kính thưa các Cô, Chú, Bác! Cháu Mỹ Vân kính xin chân thành cám ơn sự giúp đỡ nhiệt t́nh của các Cô, Chú, Bác cựu học sinh trường Trung học Kiến Tường. Cám ơn Chú Đương, Chú Phước, Chú Phong, Cô Kim Quyên cùng tập thể lớp 11B của ba cháu (Vơ Phước Vĩnh) ngày xưa. Đọc bài viết của Cô Kim Quyên, cháu rất cảm dộng, bất ngờ, cháu cảm nhận rằng tuy ba cháu đă mất nhưng cháu không đơn dộc mà các Cô, các Chú, các Bác luôn dơi theo từng bước đi của cháu. Cháu không biết nói ǵ hơn ngoài lời hứa cố gắng học tập, làm việc thật tốt để không phụ ḷng của các Cô, Chú, Bác. Cháu xin kính chúc các Cô, Chú, Bác luôn vui khỏe. Cô Quyến (nhà thơ) ơi! Cháu mong cô sẽ vượt qua cơn sóng dữ để tiếp tục sáng tác thật nhiều cô nhé… Cháu Mỹ Vân.

 

• Thầy Ngô Bảo Toàn (Tân An): Xin có mấy lời gửi Vân Hồng thân mến. Mấy mươi năm trong tâm cô vọng tưởng? Cô kính trọng và mong muốn được gặp cố nhân? Tôi gồng ḿnh được xin làm người giải mộng: Mấy mươi năm là bấy lần cô mơ ngủ. Đúng thật rồi và cũng chỉ là giấc mộng Hoàng kê.
Tôi c̣n nhớ thuở ấu thơ khi nh́n lên bậc thềm cao vài tấc, nhưng trong đầu cảm thấy vời vợi tận trời xanh! Lớn lên rồi nh́n xuống: ôi thôi, chỉ là thấp lè tè, không như ta tưởng!
Người cô tưởng ngày đó không là ma mà hôm nay chính là người thực. Người cô gặp cũng chỉ là xương thịt, là xác phàm như bao người khác trên đời. Ai cũng là bụi vũ trụ bẩn nhờ trời cho tích tụ. Xưa là mộng, bây giờ hiểu là thật Hét to rằng: Người lung linh đẹp phải chăng do xưa mặc áo đẹp?
Nếu quá lời, tôi mong em gái niệm t́nh. (Xin click vào đây để đọc bài Một câu chuyện thật của Vân Hồng).

 

 

 

 

 

+ Thứ Sáu 24-9-2010:

 

• Bạn Nguyễn Thanh Phong (TP.HCM): Sáng nay lúc 9 giờ, tôi từ quận Tân B́nh chạy đi quận 12 đến nhà chị Xuân, vợ anh Vơ Phước Vĩnh (Nguyễn Phước Vĩnh) để trao 100 USD của anh Nguyễn Thanh Đương từ Mỹ gởi bạn Kiến Đen mang về cho cháu Vân (100 USD =1.950.000 đồng, tôi bù thêm cho tṛn 2 triệu đồng), phụ giúp cháu đóng tiền học.
Nh́n chung, cuộc sống của hai mẹ con có nhiều khó khăn trong việc mưu sinh hằng ngày, chị Xuân lănh áo về nhà kết cườm cho khách, thu nhập rất ít. Cháu Vân đang học năm 4/5 trường Đại học Mỹ thuật TP.HCM. Hai mẹ con sống nhờ vào 1 pḥng trọ của người bà con bên anh Vĩnh (rất chật hẹp). Cháu Vân có nguyện vọng học hết ĐH ngành Mỹ thuật theo ư của anh Vĩnh lúc sinh thời.
Anh Vĩnh ngày xưa cũng là cựu học sinh THKT, bản tánh điềm đạm và từ tốn, nay anh đă về đến đích của 1 đời người, gia đ́nh anh gặp khó khăn, chúng ta Gia đ́nh THKT sẽ mở rộng ṿng tay giúp đỡ cho người thân của anh c̣n lại, nhất là giúp cháu Vân hoàn thành tâm nguyện của người cha quá cố.

 

Trao quà khuyến học của bạn Nguyễn Thanh Đương cho cháu Vân.

 

Chị Xuân với công việc kết cườm trên áo.

 

• Bạn Nguyễn Thị Vân Hồng (Michigan): Chị Nguyễn Thị Quyến ơi, tôi thật ngỡ ngàng khi hay tin chị nhập viện sáng nay! Hôm nọ được e-mail thấy chị than thở và nói lời tạm biệt, tôi ngỡ chị là người yêu gió mơ trăng nên than thở vu vơ, ai ngờ chị vướng căn bệnh này. Cùng là phụ nữ, tôi hết sức thấu hiểu và thông cảm nỗi đau của chị. Chúng tôi sẽ cầu nguyện cho chị luôn luôn - Mạnh dạn lên, coi tất cả như pha, để rồi sự suy nghĩ tích cực đó sẽ giúp chị chống chỏi và chiến thắng cơn bịnh. Vânhồng sẽ đứng sau lưng chị kể từ hôm nay, cần ǵ cứ ới lên nhé Hoàng Lệ Uyên.
 

• Kiến Đen: Hôm nay một thành viên Gia đ́nh THKT, bạn Nguyễn Thị Quyến (thường làm thơ với bút danh Hoàng Lệ Uyên) sống ở Mộc Hóa sẽ nhập viện tại Bệnh viện Ung bướu TP.HCM để mổ khối u ác tính nơi ngực. Xin tất cả thành viên Gia đ́nh THKT cùng hướng ḷng về bạn Quyến, cầu mong bạn gặp thầy gặp thuốc sẽ "tất cả như pha..." như lời thơ bạn Quyến từng viết. Thầy Ngô Bảo Toàn cùng Gia đ́nh Bác sĩ T́nh thương của thầy và bạn bác sĩ Vơ Xuân Huy, con trai thầy Vơ Xuân Sơn, từ mấy bữa nay đang tiếp sức cho bạn Quyến qua cơn "vượt sóng dữ" này.

 

• Thầy Phạm Doanh Môn (Canberra, Úc): Xin duoc goi toi Gia dinh THKT trang Web co nhieu bai noi ve suc khoe. Quy vi co the vao trang web de tim bai minh muon doc. Chuc toan the thanh vien THKT doi dao suc khoe va van su nhu y. http://saigonocean.com/suckhoe/suckhoe.htm

 

• Thầy Đỗ Ngọc Trang - cô Nguyễn Thị Bích Thủy (California): Sáng sớm mở Website. Giật ḿnh nghe tiếng khàn khàn tỏa ra “Vân Hồng ới ời”. Tiếng dội trong sương Thu như tiếng vịt đực kêu. Giời ạ, th́ ra ông Toàn đang đứng ở mé sông Vên Vên gọi đ̣. Tưởng ǵ? Cả Toàn lẫn Vân Hồng đều là người thân của ḿnh. Thôi ḿnh tiếp tục thiền.

 

 

 

 

 

+ Thứ Năm 23-9-2010:


• Thầy Ngô Bảo Toàn (Tân An): Vân Hồng ới ời. Hỗm rày đọc lời nhắn gửi cũa Vân Hồng mà chưa trả lời được, ḷng ḿnh cũng xốn xang lắm chứ! Trước mắt, cảm ơn nhiều nhiều, nhưng có điều cần xem lại, ḿnh sẽ trả lời sao? Biết trả lời sao khi hiện tại ḿnh c̣n nhiều bộn bề cho... chuyện "bà Tám dễ thương"! Chuyện t́nh xa th́ có phần tạm ổn, chuyện t́nh gần th́ cái đặng cái dở dang: Cháu ngoại của một bạn THKT đă ổn định sau cuộc phẫu thuật năo; một bà chị thập tử nhất sinh, thứ Sáu tới được b́nh an xuất viện; c̣n một em thành viên THKT đang chuẩn bị vượt sóng dữ nơi quê nhà! Làm được ǵ, ḿnh cũng sẽ cố gắng hết sức để giúp cho em ấy thôi Vân Hồng ạ.
Hẹn thư sau sẽ "nhiều chiện" hơn với Vân Hồng. Gửi một chút chân t́nh cho mây hồng, hầu nương theo gió chiều mà về phương mặt trời lặn, một trái tim không ngủ yên nơi quê nhà trao gửi anh Tŕnh và các cháu.

 

• Thầy Ngô Bảo Toàn (Tân An): Bạn Nguyễn Thanh Đương mến. Tôi gọi đ̣ và đă gặp chứng nhân thân ái: Nguyễn Thanh Đương. Vâng, hơn 40 năm về trước, t́nh cờ tôi có được người nhà cô lái đ̣ ngang kể lại chuyện này. Buồn cho kiếp hồng nhan bạc mệnh, nhưng thời buổi lúc giờ cũng có nhiều điều phức tạp nên măi đến bây giờ tôi mới có dịp gợi lại chuyện xưa bằng tất cả tấm ḷng mến yêu mà tôi có. Mong ở chốn không gian phẳng lặng và vô ưu kia, cô sẽ mỉm cười cho người tri kỷ c̣n nặng nợ trần gian. Rất hoan hỉ đón nhận t́nh cảm của Nguyễn Thanh Đương. Hẹn gặp lại.

 

• Bạn Nguyễn Công Phong (Colorado): Có lẽ trong đời tôi có vài lần thật sự xúc động từ đáy ḷng, trong đó phải kể đến lần về thăm quê hương lần này, tôi gặp lại thầy cô cùng các bạn sau 37 năm, thời gian dài hơn một phần ba thế kỷ. Thật là một chuyện không thể xảy ra được, chỉ có thể xảy ra trong sự tưởng tượng mà thôi. Nhưng tôi có được một phép lạ lỳ diệu đó là qua trang Web THKT, tôi đă có điều kiện liên lạc được tất cả các bạn và thầy cô của ḿnh. V́ trước đây tôi như người bị ăn "cháo lú" hay là tệ hơn như "gà mở cửa mả ", luôn tha thiết muốn t́m lai các bạn và thầy cô mà không biết bất đầu từ đâu. Tôi và bà xă Cẩm Vân xin cám ơn các bạn đă xây xựng ra trang Web THKT. Và hôm nay, sau khi trở lại Colorado, tôi xin gởi một số ảnh chụp trong chuyến hai vợ chồng tôi về thăm quê từ ngày 2-9-2010.

Xin click vào đây để xem thêm một số h́nh ảnh trong cuộc "café nhớ nhau" tại TP.HCM ngày 4-9-2010.

 


Công Phong và Cẩm Vân gặp lại thầy Nguyễn Trọng Ḥa sau 37 năm.

 

Công Phong gặp lại bạn học chung Lê Hữu Thọ sau 37 năm.

 

 

 

 

 

+ Thứ Tư 22-9-2010:

 

• Kiến Đen: Cái anh Tŕnh này, không có biết giữ "khí tiết" chút nào, chuyện tế nhị vậy mà cũng khai ra ráo trọi. Thôi th́ đă lỡ "khui hầm" th́ cho nó "bung ta-lông" luôn. Kiến Đen đă thay mặt Gia đ́nh THKT và bản thân ḿnh cậy nhờ anh Tŕnh chăm sóc Vân Hồng, ngoài t́nh nghĩa vợ chồng c̣n có trách nhiệm THKT giao phó nữa. V́ bây giờ, có ai gần gũi Vân Hồng hơn anh Tŕnh đâu, không "kư gởi" anh Tŕnh th́ nhờ cậy ai? Anh Tŕnh b́nh thường chăm lo cho phu nhân 1 th́ từ nay ráng gồng thêm 1 phần nữa giùm cho THKT. Thôi th́ tất cả cùng có lợi mà!

Kiến Đen cũng "giao phó" cho anh An Ngọc Quang một "nhiệm vụ cực kỳ quan trọng" (very important mission) là phải nỗ lực hơn nữa "chung sống ḥa b́nh cùng bệnh tật" và cố gắng tự chăm sóc ḿnh tốt hơn nữa, không phải chỉ cho bản thân anh và gia đ́nh mà c̣n cho cả Gia đ́nh THKT đang hướng ḷng về anh.

Ừ th́ trước kia chưa t́m thấy nhau (và hầu hết đều chắc chắn coi như Thôi Hẹn Kiếp Tới) th́ mạnh ai nấy sống. C̣n bây giờ t́m lại được nhau rồi, mỗi người phải sống cho Gia đ́nh Thương Hoài Không Thôi của ḿnh nữa chứ!

 

• Bạn Nguyễn Thị Vân Hồng (Michigan): Anh Ngô Bảo Toàn ơi. Thấy tấm ḷng chân chất của anh với An Ngọc Quang, ḿnh cảm động đến nghẹn ngào. Khổ! Cứ hễ cảm động là rươm rướm nước mắt, cho nên mỗi lần nói chuyện với Quang th́ người bịnh phải dỗ và an ủi người không bịnh!
Mới hồi nảy ḿnh cho Tŕnh hay tin Kiến Đen đă tới VN, Tŕnh hỏi em biết hôm nọ chú với Phước nói chuyện, Phước dặn ǵ em biết không? Ḿnh lắc đầu th́ Tŕnh nói Phước dặn đi dặn lại là chú phải chăm sóc cho em… Nghe xong, ḿnh đi thẳng vô pḥng, tay chùi lia chùi lịa trên mặt… Cảm ơn Kiến Đen, cảm ơn Quang, cảm ơn anh Toàn, cảm ơn t́nh bạn của THKT…
 

• Kiến Đen: Thưa chị Vân Hồng, th́ chị đă sụt sịt rồi đó mà. Buổi tối trước ngày Kiến Đen về, chị gọi điện chào tạm biệt Kiến Đen và đă khóc nghẹn ngào (có thầy cô TT Cali làm chứng mà). Thú thiệt, lúc đó chị làm Kiến Đen "hết hồn" luôn, v́ biết chị đang mang trong người chứng bệnh rối loạn nhịp tim. Huhu, ngay cả anh Nguyễn Thanh Đương cũng "canh me" giờ gọi phone cho Kiến Đen khi đinh ninh Kiến Đen đă về tới nhà (có dè đâu lúc đó Kiến Đen đang mắc cạn ở sân bay Hong Kong v́ mưa lớn, máy bay "ướt cánh" bay không nổi). Thấy phone ̣ í e, anh Đương gơ e-mail cho Kiến Đen, sáng giờ hai anh em "meo" qua, "meo" lại. Kiến Đen về tới nhà lúc gần 1g sáng 22-9, tới 2g30 th́ ngủ và tới 6g sáng th́ dậy bắt đầu một ngày làm việc. Anh Đương xót thằng em, quạu quọ tùm lum. Nhưng biết làm sao, công việc của Kiến Đen nó là như vậy mà!

 

• Bạn Nguyễn Thị Vân Hồng (Michigan): Kiến Đen ơi. Thấy tấm h́nh chụp tại phi trường bạn với thầy Trang, ḿnh cười không nổi, có lẽ trái tim thầy cô thắt thẻo bịn rịn - ngày vui sao mau quá! C̣n ḿnh khoảng giờ đó cứ nh́n đồng hồ… đến khi kim chỉ 4 giờ (giờ Michigan) ḿnh tưởng tượng: ” Máy bay cất cánh rồi…” mà ḷng bồi hồi... Trong tương lai, chắc ḿnh không dám về thăm bạn bè đâu... Trời! chia tay buồn lắm! Khóc sụt sịt đă đời luôn.
Chúc Kiến Đen ăn ngủ trở lại b́nh thường và "hun" thoải mái (anytime, anywhere and all the time, right?) theo sự nhờ vả của thầy cô.

 

• Thầy Ngô Bảo Toàn (Tân An): 7 giờ tối qua, tôi có cuộc tṛ chuyện qua điện thoại với thầy Trần Văn Thới. Thầy Thới có nhờ tôi nhắn tin qua trang web THKT để hỏi thăm tin tức cô Tạ Thị Kiêm Hường. Thầy có gọi điện thoại cho cô Hường nhưng không gặp được cô, chỉ có nghe tiếng ông tây bà đầm lạ hoắc nào đó xù x́ bằng ngôn ngữ Mỹ. Thầy nói rằng: Tui nghe tiếng ông tây bà đầm nói th́ rất rơ nhưng... không hiểu ổng bả nói ǵ?!! Rất mong cô Kiêm Hường khi đọc được những ḍng tin này, cô vui ḷng hồi đáp cho thầy Trần Văn Thới sớm kẻo thầy trông chờ tin bạn không được mà buồn ḷng. Số điện thoại của thầy Thới (thông tin chung cho toàn thể THKT): 094 9394 288.

 

• Bạn Nguyễn Thanh Đương (Washington DC): Hi Kiến Đen. Về tới Việt Nam chưa? Anh gọi phone nhưng không thấy reo. Hiện là 4 giờ sang ở Washington DC. Nhờ Kiến Đen nhắn giùm thầy Ngô Bảo Toàn rằng: "Rất tiếc là Đương chưa có dịp liên lạc được với thầy. Trong bài tạp ghi Gọi đ̣, dường như cô lái đ̣ đă bị hỏa hoạn 43 hay 44 năm về trước ǵ đó có phải không?" Chúc b́nh yên cho tất cả.
 

• Bạn An Ngọc Quang (Oklahoma): Kính thưa quư thầy cô cùng tất cả anh chị em
Thật là xúc động thật nhiều khi em (tôi) nhận được những lá thư an ủi, chia sẻ cùng dâng lời cầu nguyện của quư thầy cô cùng toàn thể anh chị em THKT.
Thưa thầy cô và anh chị em. Từng cơn sóng hạnh phúc tràn ngập tâm hồn em (tôi). Trong lúc đôi khi ḿnh cảm thấy tuyệt vọng với cơn bịnh mà em (tôi) đang cưu mang th́ lại là lúc em (tôi) may mắn nhiều nhất là có mọi người xung quanh thương yêu thăm hỏi cùng chia sẻ.
Kính thư quư thầy cô cùng các bạn của em (tôi) ơi. Không biết lấy ǵ, hoặc làm ǵ để đền đáp cho xứng đáng với những chân t́nh quy báu mà mọi người dành cho. Thôi th́ xin quư thầy cô cùng các bạn THKT cho em (tôi) được gởi những lời tạ ơn từ tận đáy ḷng này. Cũng xin chúc quư thầy cô và các anh chị em cùng toàn thể gia đ́nh được bằng an, may mắn củng sự thương yêu, che chở của đấng tối cao. Kính thư.

 

• Thầy Ngô Bảo Toàn (Tân An): Dù đă biết giờ này Kiến Đen đang "đằng vân giá vơ" (cao hơn cả đỉnh Vu Sơn đê mê!) để hồi cố quốc, tôi cũng nóng ḷng gửi h́nh ảnh về buổi hội ngộ t́nh thương đầy diệu kỳ của sáng thứ Hai 20-9-2010 tại TP.HCM.
Đúng 7 giờ sáng, Trần Ngọc Bách đă có mặt tại bến xe Chợ Lớn để làm cuốc "xe ôm" đầu tiên trong một ngày mới. Định gọi taxi đi cho sang trọng nhưng chợt thấy cái dáng hao gầy cùng nét mặt ế độ của anh bạn Ngọc Bách, thấy tội tội thế nào! Thôi cũng đành "làm người hát rong" mà bấm bụng cưỡi lên con Lead đỏ của Bách ngồi tạm vậy. Để mọi người cho ḿnh là kẻ đúng t́nh nghĩa vong niên từ thuở THKT (mặc dù trong bụng cứ nơm nớp e ngại, sợ ḿnh ngồi trên xe ôm sẽ bị người đời cười chê cho ḿnh là: "Tay ôm cặp táp kè kè, Tưởng làm giám đốc, ai dè... giác hơi!").
Quán cà phê Cát Đằng ở đường Sư Vạn Hạnh gần như là nơi hội ngộ thường xuyên của những cư dân THKT từ lâu rồi. Hễ có dịp ới a là... ta có mặt. Hai thầy tṛ chưa kêu "chất lỏng màu đen ḥa trong đá" th́ cháu Nguyễn Huy Cường, bác sĩ của Pḥng mạch THKT đă đến. Sau thủ tục giới thiệu Cường cho em Bách th́ hai chú cháu tự như quen từ kiếp nào, đă hợp nhau rôm rả chuyện huyên thuyên. Rồi tiếp đến bạn Thọ và hai mẹ con em An Ngọc Bích xuất hiện. Vui quá, tôi tay bắt mặt mừng thân thiết với em Bích liền ngay, bởi gần 40 năm nay mới gặp lại em... lần đầu! (Sao gọi là gặp lại em... lần đầu?  Có ǵ đâu, hễ là THKT th́ bây giờ là gặp lại thôi). Rồi những chuyện cũ mới, vui buồn trao nhau chân thật, tôi có gửi cho Quang 2 hộp thực phẩm chức năng để Bích về Mỹ trao lại cho anh ḿnh. Tôi trải ḷng nhắn lời lại cho Quang: đây không phải thần dược như lời quảng cáo mà chính đây thực sự là tâm hồn của những tấm ḷng THKT gửi cho một thành viên gia đ́nh ḿnh. Mong Quang vui hơn với chút quà này. Cháu Huy Cường cũng có vài lời căn dặn chú Quang theo chuyên môn của thầy thuốc. Điều kỳ diệu xảy ra trong buổi sáng hôm nay là cô Bích về Mỹ đă có thêm một đứa cháu tinh thần và con cô Bích có thêm được một người bạn vừa quen nơi ḿnh chôn nhau cắt rún.
Mong sao, nơi b́nh yên chim hót sẽ muôn đời là Chung một mái trường THKT thân yêu. Rất mong.

 

Từ trái qua: Con trai của An Ngọc Bích, bạn An Ngọc Bích, Trần Ngọc Bách, thầy Ngô Bảo Toàn, bạn Nguyễn Huy Cường.
 

• Kiến Đen: Từ hôm nay, mọi việc lại trở lại b́nh thường như trước khi Kiến Đen đi công tác ở Hoa Kỳ. Sau hơn 15 giờ bay từ San Francisco về tới Hong Kong; kẹt lại ở Hong Kong hơn 5 tiếng đồng hồ (3 giờ theo lịch bay và hơn 2 giờ delay v́ mưa lớn, sân bay đóng cửa một đường băng, máy bay phải sắp hàng chờ cất cánh); và cuối cùng là chặng bay dài 2g20ph Hong Kong - TP.HCM, Kiến Đen đă tới sân bay Tân Sơn Nhất lúc 23g50ph đêm 21-9-2010.

Nỗi ưu tư đầu tiên của Kiến Đen là làm sao hoàn thành nhiệm vụ mà thầy cô TT Cali giao phó (ôm hôn từng thành viên Gia đ́nh THKT giùm thầy cô). Híc, coi ṃi c̣n khó hơn là Impossible Mission nữa à nghen. Thôi th́, v́ t́nh nghĩa "chung một THTK", mong rằng những ai tự giác thấy ḿnh có khả năng xua đuổi Kiến Đen chạy lánh nạn tuốt ra "Mũi Né" hăy nhường cho người khác trước. Già Bách "thuốc lào" ơi, chớ có mở hàng tội nghiệp thằng em. Phong "Xẹp" ơi, có thương bạn th́ nên kư giấy ủy quyền cho cô thư kư đi nhận giùm nhé!

 

 

 

 

 

+ Thứ Hai 20-9-2010:

 

• Kiến Đen: Híc, trong những ngày ở Đỗ Nguyễn Gia trang, Kiến Đen đă được mắt thấy, tai nghe, tay sờ mó cái niềm vui hạnh phúc gia đ́nh nơi gia đ́nh thầy cô. Và Kiến Đen đă “eureka” ra một trong những nguyên nhân của sự hạnh phúc bền vững và thật sự đó chính là ở tập tục “cả nhà hôn nhau suốt ngày” (anywhere, anytime). Kiến Đen trước nay vẫn nghĩ chỉ có loài kiến khi đụng mặt nhau mới quơ râu “hôn” nhau, ai dè bây gị phát hiện thêm loài Người (viết Hoa) cũng có gia đ́nh làm như vậy. Phải chăng đó cũng là do ba thành viên của gia đ́nh này đều có phần nào “máu và linh hồn” của ḍng họ nhà Kiến? Bây giờ, Kiến Đen lại nhận trọng trách về nhà ôm hôn mỗi thành viên Gia đ́nh THKT một cái. Có lẽ chỉ biết cười ba tiếng, khóc ba tiếng. Chỉ sợ là khi thông tin này được chiềng làng, không c̣n ai dám gặp Kiến Đen nữa (hoặc ngược lại Kiến Đen chỉ dám gặp một số "ai đó" có chọn lựa). Thôi th́, cứ theo sách thánh hiền dạy: quân sư phụ, sư xử tṛ “kiss”, tṛ bất “kiss” bất nghĩa! Wait and… kiss!

 

9g sáng, ba thầy tṛ rời Đỗ Nguyễn Gia trang. Em Duẫn (dù nói tiếng Việt rất khó khăn) đă "cảm ơn anh Phước đă làm cho ba mẹ em vui mấy ngày qua". Thầy cầm lái, cô làm hoa tiêu cỡi chiếc Nissan màu cam (cả Elk Grove chỉ có chừng 3 người chơi xe màu nổi như vậy - thầy Đỗ lư giải: thầy cô nhiều tuổi rồi, đi xe màu nổi để người ta dễ tránh và dễ t́m thấy trong băi đậu xe) chở Kiến Đen vượt hơn 200km tới sân bay San Francisco. Cô chọn đường ṿng để tránh kẹt xe, nhưng cũng bị kẹt xe chút chút, do đang tu sửa đường (ở đây kẹt xe có nghĩa là xe phải chạy chầm chậm chứ không phải cứng ngắt như bên nhà). Tới sân bay vừa đúng 11g. Làm thủ tục mất hơn 40ph, tới 12g, thầy tṛ chia tay nhau. Bao giờ lại gặp được nhau lần nữa khi ở cách nhau nửa ṿng Trái đất?

 

Kiến Đen đứng giữa thầy Đỗ Ngọc Trang và cô Nguyễn Thị Bích Thủy.

 

Một cái ôm gh́ chất chứa bao t́nh thương.

 

• Thầy Đỗ Ngọc Trang - cô Nguyễn Thị Bích Thủy (Elk Grove): Gia đ́nh THKT ớ quê nhà thân mến. Kiến Đen đă mang cả một ổ kiến Mộc Hóa tặng chúng tôi. Mấy bữa nay kiến bao phủ khắp nơi những chỗ chúng tôi đi. Lấy ư "hôn nhau" của cô Huỳnh Trung Dung, chúng tôi nhờ Kiến Đen chuyển đến từng người một nụ hôn cảm tạ. Chúng tôi cũng biết rơ rằng quí vị không có ai quê ở “Mũi Né”. Vậy xin thầy Ngô Bảo Toàn kiểm tra xem Kiến Đen có làm tṛn nhiệm vụ được nhờ vả hay không?
 

• Bien Can: Là thế hệ đi sau cũng đă từng học tập tại trường Trung học Kiến Tường (trước 1975) nay trường Trung học Mộc Hóa, tôi thực sự cảm động khi được xem những h́nh h́nh của cựu học sinh trước 1975 hội ngộ trong không khí vui vui, mừng mừng sau hơn 40 năm. Tôi mong muốn Gia đ́nh THKT giúp đỡ và tạo mọi điều kiện để thế hệ trường THMH (sau 1975) cũng được tham gia  gửi những tin bài h́nh ảnh, để hy vọng sẽ t́m lại được những thầy cô, bạn bè thân yêu qua Webside này và hy vọng sẽ có một lần hội ngộ đầy thú vị như thế hệ Trung học Kiến Tường đă từng tổ chức. Xin chân thành cám ơn các cô chú, anh chị. Chúc sức khỏe và thành công.
Một cựu học sinh trường THPT Mộc Hóa (tốt nghiệp PTTH năm 1987)

 

• Kiến Đen: Anh Nguyễn Thanh Đương đă chuyển 100 USD về giúp cháu gái, con của anh Vơ Phước Vĩnh (Nguyễn Phước Vĩnh) để góp phần giúp cháu hoàn thành năm học cuối, thỏa ư nguyện của người cha quá cố. Hy vọng sẽ có thêm nhiều thành viên THKT cùng chung tay giúp con một người bạn của ḿnh đang gặp khó khăn. (Xin click vào đây để xem bài viết về anh Vơ Phước Vĩnh).


Tối Chủ nhật (theo giờ California), chị Nguyễn Thị Vân Hồng, anh Tŕnh – phu quân của chị Vân Hồng, anh Nguyễn Thanh Đương, anh Nguyễn Văn Nhân đă gọi điện tới Đỗ Nguyễn Gia trang ở Elk Grove tạm biệt Kiến Đen – ngày mai sẽ về nhà. Mấy hôm ở Mỹ công tác, Kiến Đen đă nhận được sự chăm lo quá tận t́nh của nhiều thầy cô và anh chị THKT. Khi chào từ biệt, chị Vân Hồng đă bật khóc trong điện thoại. Toàn bộ t́nh cảm dành cho Gia đ́nh THKT đă được tất cả các thầy cô và các anh chị dồn hết cho Kiến Đen. Kính xin tất cả nhận nơi Kiến Đen lời cảm ơn từ tận đáy ḷng ḿnh. Mọi người hẹn sẽ gặp lại nhau trong những chuyến về thăm quê nhà. Tất cả các thầy cô và các anh chị đều tha thiết nhờ Kiến Đen chuyển lời thăm hỏi tới các thầy cô và bạn học đang ở quê nhà với t́nh cảm của “chung một Kiến Tường”.
 

 

 


 

 ĐỌC TIẾP CÁC BLOG MỚI    |   ĐỌC TIẾP CÁC BLOG TRƯỚC

 

(Xin CLICK VÀO ĐÂY nếu muốn bằt đầu đọc từ trang Blog đầu tiên)