Đây là dạng trang Blog, nên xin bắt
đầu đọc từ cuối trang trở lên.
ĐỌC
TIẾP CÁC BLOG MỚI |
ĐỌC
TIẾP CÁC BLOG TRƯỚC
(Xin CLICK VÀO ĐÂY
nếu muốn bằt đầu đọc từ trang Blog đầu tiên)
|
+ Chủ nhật 25-12-2011:
● Bạn Trần
Ngọc Bách (TP.HCM): Kính mời quư thầy cô và
các bạn THKT cùng theo chân Kiến Già ngao du Saigon
trong đêm Noel 24-12-2011.
Xin
click vào đây để cùng đi.
● Kiến Đen: Saigon đêm Noel trời ấm áp.
Nhưng sáng 25-12 cái lạnh chợt đổ về se sắt. Cảm nhận
một mùa đông Giáng sinh rơ hơn, thêm hương vị hơn.
● Cô
Trần Thị Trị (Seattle, Washington): Merry
Christmas & Happy New Year to All at Trung Hoc Kien
Tuong!
● Bạn Nguyễn
Thị Quyến (Mộc Hóa): Kiến Pru nguyện xin
b́nh an của Chúa ở cùng tất cả loài người trên toàn thế
giới nói chung, và Từ đường ta nói riêng. Và xin Chúa đổ
tràn đầy ân phúc cho chúng con trong đêm cực thánh.
● Bạn
Huỳnh Thị Kiều Nga và An Ngọc Hương (Mỹ): Merry
Christmas and Happy New Year
Kieu Nga va An Ngoc Huong! Mung Giang sinh va Nam moi,
kinh chuc quy thay co va cac ban khoi lop minh mot mua
giang sinh luon vui ve , binh an va tran day hong an
Chua.
Kieu Nga va An Ngoc Huong
● Bạn
Đỗ Văn Tám (Mỹ): Merry Christmas and Happy New Year
Mung Chua Giang sinh va nam moi, gia dinh Tam - Nga kinh
chuc quy thay co va cac ban thanh vien Trung Hoc Kien
Tuong luon vui ve , binh an va tran day hong an Thien
Chua.
Gia dinh Do Van Tam - Huynh Thi Kieu Nga
● Kiến Đen: Thầy Ngô Vàng khoe rằng đi Mỹ
chuyến rồi nhân lễ Thanksgiving Day ḿnh đă được nếm món
gà tây 18 pound quay. Thầy "nổ" tám lạng th́ tṛ cũng
phải "nổ" nửa cân chớ. Xmas Day năm nay, Kiến Đen rất
hẩu xực cái món gà "red-nails" 110 pounds lắm thầy Ngô
Vàng ạ. Ai không kềm nổi ḷng ṭ ṃ, xin mời click vào
đây ạ.
Gà 18 pounds |
Gà 110 pounds.
● Thầy
Ngô Bảo Toàn (Tân An): Xin gửi lời cám ơn đến món
quà ảo Réveillon ngỗng quay mà đại huynh Đỗ Xanh gửi về
THKT [do ông Từ Kiến Đen đích thân nhóm bếp để quay
nướng rồi phân phối lại cho mọi thành viên trong nhà từ
đường]. Không biết các thành viên THKT chúng ta thưởng
thức món ngỗng quay này ngon tới mức nào chứ Ngô Vàng
tôi [tự Tư Ếch đi Sài G̣n] hôm c̣n ở bên xứ Cờ Hoa đă dự
lễ Thanks Giving và đă được thưởng thức món gà tây quay
cỡ khoảng 18 pound rồi. Món gà tây này được làm như sau:
mổ bụng con gà ra rồi sau đó nhồi nhét vào đầy đủ thứ
món rau cải trên đời [chẳng hạn như cà rốt, củ hành, nho
khô, cà chua, táo Tàu, cam, ớt Mễ v.v... nói chung toàn
là rau cải và trái cây thôi. Xong phần này rồi người ta
bèn lấy giấy bạc bọc quấn nguyên con gà lại và đem đút
nó vào ḷ nướng khoảng 7, 8 giờ đồng hồ là chín. Công
đoạn kế tiếp là đem con gà nướng vàng lườm này dọn lên
dĩa và bê lên bàn ăn. Phần kết là cả gia đ́nh đều quây
quần bên nhau, chủ nhà xẻ con gà ra làm nhiều phần và
chia cho mọi người để dùng. Thịt gà nướng thơm lừng này
được chấm với nước sốt cà chua... lét. Nói ra xin quí vị
đừng cười: chú Tư Ếch ngồi nhai miếng thịt gà nướng mà
ḷng cứ nao nao và nước mắt tuôn trào ra hồi nào không
biết! Con gái Ngô Vàng hỏi cớ sự ra làm sao mà ba khóc?
Tư Éch thút thít buông lời: Ăn gà tây làm ba nhớ Kiến
Tường Mộc Hóa quá! Ai ai cũng đồng ồ lên han hỏi:
- V́ sao ăn gà tây mà lại nhớ quê nhà quá vậy?
Ngô Vàng ngưng ḍng nước mắt mà tâm sự:
- Nhai thịt gà tây bên này làm Ngô Vàng có cảm giác ḿnh
như được... nhai vỏ tràm ở KiếnTường quá! Thịt nó sao mà
xảm xảm và lạt bét hè!!!
Cả nhà Ngô Vàng không rộ cười lên mà h́nh như mắt ai
cũng thoang thoáng buồn cho nỗi nhớ quê lạ-lùng-sục của
Ngô Vàng!
Điều này có hư cấu hay không th́ xin quí vị cứ hỏi lại
các thành viên c̣n đang sinh sống nơi quê người nhé.
● Thầy
Nguyễn Đức Nhuận (Seattle, Washington): Gởi
quư Đồng đạo một bài thơ mới.
Xin
click vào đây để đọc bài thơ "Silent
Night".
● Kiến Đen:
Trong tàng thư của Từ đường có một dị bản "Story of a
lost shoe" khác bị mọt ''dớt" lam nham, "rụ" đổ nham nhở
ghi rằng: Những người đi lễ chùa hôm đó khi bước ngang
nh́n thấy chiếc giày Nike "độc cước" ngượng nghịu và
khập khiễng nằm cạnh đôi hài thêu đă thở dài ăo năo cám
cảnh cho nàng kiều nữ nào đó.
Bây giờ, sau sự cố mất giày ở chùa này, mọi người mới vỡ
lẽ ra chàng thi sĩ là một ngườt rất lo xa và rất lập dị.
Bất cứ món ǵ, chàng cũng đều mua 2 cái: cái "hàng xịn"
th́ để bày cho thiên hạ lác mắt, cái "hàng nhái" th́ xài
thực tế.
Rồi người ta mới để ư nh́n thấy ở góc chiếc Samsonite mà
chàng thi sĩ lúc nào cũng ôm kè kè theo ḿnh có gắn cái
tag: "Agent of shoes sales". Bởi lẽ cặp Samsonite nếu
không được dùng để đựng công văn, giấy tờ giao dịch th́
cũng chứa các món hàng sample. Th́ ra, từ ngàn xưa,
không ai sống được bằng thơ, thi sĩ phải có một nghề
chính thức nào đó để kiếm tiền.
● Thầy
Nguyễn Đức Nhuận (Seattle, Washington): Theo
như dị bản c̣n lưu trữ, phần cuối tập "Chuyện mất dép"
của chuyện Gia đ́nh bà Tám Tàng như sau:
Chàng thi sĩ mỉm cười... rất ư độ lượng, rất ư b́nh
tĩnh, rất ư là... nham nhở. Chàng nhẹ nhàng đặt chiếc
giày Nike c̣n lại cạnh đôi hài thêu gần đó. Rất từ tốn,
rất khoan thai, rất phớt tỉnh Ăng-lê, rất lạnh lùng như
phim trinh thám 777, chàng tḥ tay vào túi xách móc ra
cái bao thơ nhầu nát xé ra xem... Bên ngoài có ḍng tiêu
đề: "From: Tổ Sư THKT, dành cho đệ tử lúc lâm nguy hoặc
đă... lâm chung", đóng dấu "TOP SECRET" đỏ ḷm. Chàng
chậm răi đánh vần: "Đừng lo đệ tử ạ. Đôi giày mất là
made in Cholon..". Chàng đưa bức thư lên ngực. Mùi dầu
khuynh diệp đâu đây cay sè, làm mắt chàng rưng rưng rất
ư cảm động. Chàng móc từ trong cặp Samsonite đôi giày
mới "cáo cạnh", xỏ vào chân, lặng lẽ biến vào ḍng
người.... Hôm sau, báo chí có đăng tin một người tự tử
cạnh chiêc giày, kèm bức thư nguệch ngoạc: Trời sinh ta
sao c̣n sinh "ổng".
(Trich: Truyện cổ bên Tây, trang 16, không có ghi năm và
nhà xuất bản)
● Thầy
Ngô Bảo Toàn (Tân An): Hề hề, quả đúng là chỉ có
THKT mới có "chiện nhiều" đến "nhiều chiện" như thế! Chỉ
có một đề tài mất dép mất giày mà cả từ đường nhốn nháo
luận b́nh. Chỉ e người ngoài đọc được những chuyện này
chắc họ cũng phải bắt chước chúng ta mà... quăng Nike
lên trời để xin xăm cho từng câu chuyện của thầy tṛ,
huynh đệ chúng ta mất! Không sao, với chúng ta, miễn làm
sao cho vui Từ đường THKT và cho quên đi cái tuổi năm,
sáu, bảy bó cũa chúng ḿnh sắp bị người ta đẩy vào
cái... "ḷ ấy" là mừng hết lớn rồi!
Về phần bạn Bách Già có hơi bị lộn một chút là người bị
mất chiếc giày hiệu Nike và chai "rụ" là ông nhà thơ chứ
không phải là ông nhà giàu đâu! [C̣n ông nhà thơ lăng
mạn kia có giàu hay không th́... cái income của ổng làm
sao ai biết được?!] Xin đừng buồn v́ bạn đă bị out side
ở ṿng... băi giữ xe rồi! Xin chia buồn. See you again!
Về phần bạn An Ngọc Quang th́ cũng rất có lư: Quẳng Nike
lên trời để xin keo chính là hợp t́nh và hợp lư quá rồi.
[Được vào chung kết].
Phần ông Từ Kiến Đen th́ cũng na ná giống bạn An Ngọc
Quang nhưng ông ta c̣n tiếc của ở chỗ là dùng chiếc c̣n
lại để ḍ t́m chiếc kia ở đâu? Ông Từ ơi, trong chuyện
kể mơ màng tuy không nói ra nhưng ai cũng ngầm biết là
cái gă một chân say rượu kia đang múa may trên độc cước
của ḿnh bằng với chiếc giày Nike lắm sự này rồi. [Được
vào chung kết dự khuyết thôi].
C̣n một bạn hiền của Ngô Vàng tới giờ này chưa xuất
hiện, chính bạn hiền ấy mới là người trả lời chính xác
nhất trong câu chuyện này. Bạn ơi,hăy mau xuất hiện để
mọi người được giải đáp thỏa măn cho chuyện kỳ-dị-đoan
này.
Theo Ngô Vàng phụ họa th́ ông nhà thơ xui xẻo này là
người có tâm cho nên ông phải bỏ công đi t́m một người
cụt chân phía bên chiếc Nike c̣n lại mà t́nh thương mến
thương thân ái tặng nó làm quà [kèm thêm một chiếc vớ
Old Navy hàng hiệu. Chiếc c̣n lại giữ làm kỷ niệm.]
Không biết bạn hiền kia ơi có đồng ư với lời góp ư của
Ngô Vàng tôi không?
|
|
|
|
+ Thứ Bảy 24-12-2011:
● Bạn Trần
Ngọc Bách (TP.HCM): Quả là ông bà ta nói hổng có
ngoa đúng là "họa vô đơn chí", ông nhà giàu đă mất giày,
lại bị mất chai "rụ". Nếu chuyện này xảy ra vào lúc mùa
(mùa đông) này, th́ thật là cám cảnh cho ông nhà giàu sẽ
bị "lạnh cẳng" kèm theo là "lạnh ḷng" v́ thiếu "rụ" .
Xin hỏi thầy Ngô Vàng: ông nhà giàu đó chừng bao nhiêu
cái xuân? Nếu c̣n trai tráng th́ cũng không đáng ngại,
c̣n nay đă "sáu bó" th́ thật là... thiện tai, thiện tai!
● Kiến Đen:
Giáng sinh với người Thiên chúa giáo là một đại lễ mừng
Chúa Giêsu Hài đồng sinh xuống trần gian. Noel là một
trong những ngày lễ hội quan trọng nhất trong năm trong
cuộc sống xă hội - nó là một lễ hội quốc tế được đón
mừng khắp toàn cầu, không phân biệt tôn giáo. Và theo
tập quán phương Tây, trong đêm Vọng Giáng sinh (24-12),
vào lúc nửa đêm (khi đó người theo đạo Thiên chúa cũng
đă đi lễ về), người ta tổ chức một bữa tiệc mừng mang ư
nghĩa sum họp gia đ́nh, người thân, bạn bè. Tiệc đêm
Giáng sinh đó gọi là Réveillon (rề-vây-dông).
Ở Pháp và một số nước nói tiếng Pháp hay bị ảnh hưởng
bởi nền văn minh Pháp, réveillon là một bữa ăn tối kéo
dài, thực chất là một bữa tiệc. Nó được tổ chức vào đêm
vọng Giáng sinh (24-12) và giao thừa Năm mới (31-12).
Tên của bữa tiệc đêm này xuất phát từ “réveil” (có nghĩa
là “tỉnh thức”), bởi v́ những người dự tiệc phải thức
cho tới nửa đêm và kéo dài sau đó.
Ở các nước chịu ảnh hưởng văn hóa Bồ Đào Nha, bữa tiệc
này cũng được tổ chức vào dịp mừng Năm mới.
Ở Việt Nam, réveillon khá phổ biến ở các thành thị miền
Nam trước 1975. Những năm sau này, khi Việt Nam mở cửa
hội nhập quốc tế, tập quán này đang hồi sinh.
Ở Mỹ, truyền thống tiệc réveillon vẫn c̣n được duy tŕ ở
thành phố New Orleans (bang Louisiana) v́ di sản văn hóa
Pháp rất mạnh ở đây. Vào đêm vọng Giáng sinh, rất nhiều
nhà hàng đưa ra những thực đơn réveillon đặc biệt.
Thức ăn cho tiệc réveillon nói chung là đặc biệtm hiếm
và dĩ nhiên là sang trọng. Chẳng hạn, bữa tiệc có tôm,
hàu, ốc hay paté. Một món truyền thống phổ biến là gà
tây hay ngỗng quay với hạt dẻ. Thức uống th́ có rượu
vang chất lượng cao, thường là có champagne. Ăn xong,
thực khách tráng miệng bằng“khúc củi” bûche de Noël.
Để tạo điều kiện cho mọi thành viên Từ đường THKT có
được một bữa Réveillon "ngon mắt", ông Từ Kiến Đen đă
xin Gánh xiếc chữ DNNP tài trợ cho mỗi người một món quà
Noel 2011. Xin
click vào đây để nhận quà. (Chủ gánh Đỗ Xanh dặn
là số lượng có hạn, chỉ có thể tặng cho tới khi... hết
quà.)
● Kiến Từ
Đường: Trong khi người Đông phương đón Giao
thừa lúc nửa đêm th́ vào đêm Giáng sinh, người Tây
phương cũng có bữa ăn nửa đêm gọi là Réveillon.
Xin
click vào đây để đọc bài "Tiệc nửa đêm Giáng
sinh Réveillon"
● Thầy
Phạm Doanh Môn (Canberra, Úc): Kính chúc quư Thầy
Cô, quư bạn và toàn thể cựu học sinh THKT
một mùa Giáng Sinh vui vẻ, hạnh phúc
và một năm mới 2012 An B́nh,Thịnh Vượng với muôn điều
tốt đẹp.
Phạm Doanh Môn
● Kiến Đen:
Trong trường hợp này, người lạc quan hớn hở:
vẫn c̣n được một chiếc Nike; c̣n kẻ bi quan th́ hậm hực:
mất tiêu một chiếc Nike. Mất 2 chiếc dép
th́ "bó chân" thiệt. C̣n mất một chiếc giày th́ vẫn c̣n
có "đạo cụ" để xin xăm coi chiếc kia đang "lềnh bềnh"
chốn nào.
● Bạn
An Ngọc Quang (Oklahoma): Th́ c̣n làm ǵ hơn
nữa khi chỉ c̣n một chiếc, ôi Nike ơi. Chỉ c̣n cách
quẳng chiếc giày lên xin xăm v́ năm sắp hết mà tết lại
sắp đến xem ta c̣n lại bao nhiêu vận hên xui. Chỉ sợ v́
lo đi t́m Nike mà quá giờ xin xăm th́ thiệt là xui xẻo.
● Thầy
Ngô Bảo Toàn (Tân An): Thật vui và xin gửi lời thành
thật cảm ơn đến sự quan tâm của ông Từ Kiến Đen THKT,
bạn An Ngọc Quang và thầy Đỗ Xanh đă quan tâm đến câu
chuyện "Ông nhà giàu mất dép" mà cho ư kiến. Sẵn đà bắt
trớn cho câu chuyện trên được mang tiếng… thêm "nhiều
"chiện", Ngô Vàng tôi xin kể tiếp một câu chuyện nữa để
cho Ttừ đường THKT ta được... "chuyện nhiều" hơn. Rất
mong toàn thể thành viên THKT thân yêu của Ngô Vàng tôi
không v́ một lư do ǵ để mà không vui thêm hơn trong
cuộc sống mến yêu này.
Chuyện thế này:
Một ngày nọ, có một ông nhà thơ kia đi lang thang vào
chùa với mong muốn để cái mũi dọc dừa [Bến Tre] ḿnh
được ngửi thoang thoáng chút hương khói trầm nhang [đổi
gout mùi chăng?], cái đôi tai tinh tường được nghe mơ
màng vài bài kinh sám hối [để ăn năn chuyện ǵ chăng?]
và nhất là cặp mắt hoàng điểu [không được thiếu chữ i à
nha!] ḿnh tha hồ liếc dọc, nh́n ngang để ngắm nghía
khung cảnh thanh tịnh ở quanh chùa [cái này th́ dễ hiểu
rồi: Làm bài thơ t́nh "Dù đang nghe kinh mà ta vẫn nhớ…
em].
Trước khi bước vào trong chánh điện, ông nhà thơ ḿnh
cũng không quên bỏ lại đôi giày hiệu Nike và chai "rụ"
tây 45o ngoài cửa. Kịch bản diễn ra lần này cũng gần
giống như trong chuyện "Ông nhà giàu mất dép lào", nhưng
có một chi tiết hơi khác hơn một chút là chai "rụ" quí
biến đâu mất tiêu, đôi giầy hiệu Nike theo logic tŕnh
tự cũng hùa theo biến mất, nhưng không biết hên hay xui
mà duy nhất đôi Nike ấy chỉ mất có... một chiếc mà thôi!
Không giận hờn trách móc [có lẽ ổng sợ người ngoài nh́n
vào và đánh giá ḿnh là người hám của?] và cũng đă kinh
qua chuyện nóng hổi vừa xảy ra, ông nhà thơ liền đưa mắt
nh́n ra cổng chùa để t́m lại h́nh ảnh của một người tật
nguyền không hạnh phúc có đôi chân để được... mất dép
như thiên hạ. Định trong đầu là chuyện sẽ diễn biến như
cũ [người mất đôi chân vui vẻ trước cổng chùa] để ông
đánh khà sung sướng và cho rằng ḿnh là người vẫn hạnh
phúc v́ c̣n lại được... đôi vớ hiệu Old Navy nổi tiếng
để mà mang. Nhưng...[đời khó hiểu đa số là do chữ
nhưng!]
Ngoài cổng chùa, một người đàn ông cut một chân, răng
rụng, râu ria rậm rạp và thân thể th́ tím tái đang rờ…
rún rung rinh cười cười, nói nói huyên thuyên một ḿnh
bằng khuôn mặt đỏ gay, đỏ lựng. Ông nhà thơ nh́n thấy
cảnh ấy chỉ cười kh́ và lên tiếng:
Vào chùa bị mất chiếc Nike
Định than, nhưng ngộ chẳng hề ǵ.
Cũng bởi do người đang bị thiếu,
Nên ta mở rộng ḷng từ bi.
Nói xong ông nhà thơ khoan thai móc trong túi áo gilê
của ḿnh ra một chai "rụ" mẫu [để sơ cua mà ngộ biến
tùng quyền]. Ông lim dim mắt nốc một hơi cạn chai Johnny
Walker nhỏ, ông khà dài một tiếng.
Đằng sau vườn chùa có một con gà trống cồ cất tiếng gáy
vang vang:
- Đời có thế... mà thôi.
Chuyện c̣n đọng lại dư vị: Rồi với chiếc Nike lẻ loi c̣n
lại, ông nhà thơ ḿnh sẽ làm ǵ đây ta?
Có ai biết th́ làm ơn trả lời giùm Ngô Vàng tôi nhé!
● Bạn Trần
Văn Ngỡi
(TP.HCM): Kính chúc một mùa GIÁNG SINH an lành, năm
mới 2012 hạnh phúc.
● Bạn Nguyễn
Văn Nghĩa
(Boston, Massachusetts):
Kinh chuc cac Thay, Co va cac Anh Chi.
Men Chuc cac Ban, cac Em va cac Chau
Mot mua Giang sinh vui ve an lanh va mot nam moi an
khang thinh vuong, van su nhu y.
Merry Christmas and happy new Year
Cuu HS-THKT
Nguyen V Nghia
● Cháu Nguyễn
Mỹ Vân
(TP.HCM): Kính chúc Gia đ́nh Trung học Kiến
Tường Giáng sinh ấm áp, ngập tràn niềm vui và hạnh phúc!
|
|
|
|
+ Thứ Sáu 23-12-2011:
● Thầy Đỗ Ngọc
Trang - cô Nguyễn Thị Bích Thủy (Elk Grove, California):
Có ông thi sĩ viếng chùa để lấy hứng làm thơ. Khi biết
chuyện gă nhà giàu than thở mất dép, ông phân trần với
Đỗ tôi, “Đă là nhà giàu th́ xá ǵ đôi dép lào. Chuyện
của tớ đây mới đáng nói. Tớ để đôi giầy Nike hàng độc và
chai "rụ" tây ngoài cửa chùa. Viếng chùa có dăm phút, ấy
thế mà đôi giầy và chai "rụ" biến mất… ” Đỗ Xanh tôi
nghĩ thầm, “Không biết ngài Ngô Vàng có xúc động mà sửa
lại câu chuyện cũ hay không?”
● Thầy
Nguyễn Đức Nhuận (Seattle, Washington): Lại
thêm một bài thơ mới. Đang sung mà.
Xin
click vào đây để đọc bài thơ "Mơ 2".
● Bạn Vơ Hữu
Giảng
(North Carolina): Gia đ́nh Giảng + Nở, chúc các cô,
thầy , và các anh chị THKT một mùa Giáng sinh được nhiều
ơn lành và một năm mới nhiều sức khỏe, làm ăn phát tài.
● Bạn Lê
Thanh Sử
(Oklahoma): Tu thanh pho Oklahoma, Gia dinh Le Thanh
Su xin chuc toan the gia dinh THKT an lanh hanh phuc. Su
xin goi tang quy Thay Co va cac ban cua THKT bai hat
"Dem Giao duong" do Pham Vinh Son sang tac voi loi tho
cua Vong Huong Don Thuy (chinh la phu nhon cua Le Thanh
Su). Ca si My Dung trinh bay.
Xin moi Gia dinh THKT cung thuong thuc.
Chao Than Men - Chuc An Lanh
Xin
click vào đây để thưởng thức bài hát "Đêm
giáo đường", nhạc: Phạm Vĩnh Sơn, lời: Vọng Hương Đơn
Thủy, tŕnh bày: Mỹ Dung.
● Kiến Đen:
Dạ thưa thầy Nguyễn Seattle. Phàm th́ là mà rằng rượu
trong ly th́ say xỉn, rượu trong thơ th́ say sưa. Có
người mượn say rượu để trị say t́nh. Thầy than lạnh, cả
hai nghĩa, hy vọng đó là lạnh trong ḷng và lạnh ngoài
trời, chớ hỗng phải là lạnh cẳng hay lạnh lưng. Thôi th́
chiều mùa đông, ngồi ḿnh không, nghĩ lông bông, hỗng
ngóng trông (nhưng đừng găi m...ng) ta mần "ít ly" nữa
cho đủ "y lít"!
● Thầy
Nguyễn Đức Nhuận (Seattle, Washington): Đọc bài thơ
"Say" của Lê Chí Anh, tôi muốn xỉn theo. Mấy hôm nay,
vào đông, trời Washington lạnh lắm, sương mù, băng giá
phủ cả núi đồi (thành phố tôi ở là cao nguyên). Lạnh
lắm, quư Đồng đạo ơi, cả hai nghĩa. Tôi đang nghỉ phep
cho Noel và Năm mới. Ngồi "ngóng" sương mù... và làm
thơ. Nhưng, rượu trong thơ tôi ít hơn ông LCA... ít
ly... hà.
Chúc ông và Đồng Đạo vui GIÁNG SINH cùng NĂM MỚI.
Xin
click vào đây để đọc bài thơ "Chiều mùa
đông".
● Kiến Ngố
(Maryland): Nhân Noel, xin mời Từ đường cùng
đi thăm Hang đá Bêlem và Nhà thờ Giáng sinh ở thành cổ
Jerusalem.
Xin
click vào đây để ngao du.
● Kiến Lượm
Lặt: Vừa qua, người dân Sydney (Úc) đă được chiêm
ngưỡng cây thông Noel sặc sỡ được làm từ vật liệu tái
chế. Cây thông cao 7,1m được làm bằng 100 chiếc xe đạp
màu sắc sặc sỡ được xếp chồng lên nhau. Ngay cả ngôi sao
rực rỡ gắn trên đỉnh cũng được làm từ bộ phận của xe
đạp. Theo AOL, những người lắp ráp đă mất 8 tuần để hoàn
thành công tŕnh bắt mắt này. Nó được thắp sáng từ ngày
2-12 cho tới hết lễ Giáng sinh tại khu The Rocks, một
trong những khu mua sắm và thu hút khách du lịch lớn
nhất Sydney. Điều đặc biệt là sau khi lễ Giáng Sinh kết
thúc, những chiếc xe đạp cũ này sẽ được công ty sản xuất
xe đạp mua lại để tiếp tục sử dụng những bộ phận c̣n
hoạt động.
Trong 3 năm gần đây, thành phố Sydney thường trưng bày
những cây thông khác lạ và dịp Noel. Năm 2008, một cây
thông làm bằng vỏ chai được ra mắt và đến năm 2009,
người dân thành phố lại thích thú với cây thông được tạo
thành từ những chiếc ghế cũ.
● Bạn Nguyễn
Thị Quyến (Mộc Hóa): Kiến Pru hôm qua đi tái khám,
BS hội chuẩn và bảo cô khỏi phải dùng thuốc tiếp. Đây là
trường hộp khá đặc biệt, đúng lư ra người bị bịnh này
phải dùng thuốc 5 năm, nhưng không hiểu sao BS ngưng
thuốc. Pru có hỏi, họ bảo về ăn mừng đi. Vậy là Pru đă
không cần hóa trị, giờ lại không càn thuốc nữa. Nhân dịp
Giáng sinh, Pru đă nhận được món quà vô giá xin chia sẻ
cùng các thầy cô và tất cả các thành viênTHKT và mọi
người đă cầu nguyện giùm cho Pru. Xin cảm ơn bạn An Ngọc
Quang đă tận t́nh giúp đỡ và gửi thuốc về. Các bạn ở xa
cũng gửi thuốc về cho Quyến - chị Lan và anh Yêm không
quên bạn bè quê nhà. Thật là diễm phúc thay t́nh người
THKT, đây là công của các bạn, nguyện xin Chúa trả công
bội hậu cho các thành viên của Từ đường chúng con.
● Bạn An Ngọc
Quang
(Oklahoma): Với câu chuyện mất dép của thầy Ngô Bảo
Toàn, tôi nghĩ: con người ta, trời cho một bộ óc thật là
phong phú, khi đă nghĩ và đặt một câu hỏi th́ họ đă sắp
xếp đến nhiều cách và nhiều câu để trả lời. Vậy th́
chúng ta đọc được câu hỏi vá nên im lặng để người hỏi tự
trả lời, v́ không ai có thể nói rơ là trong đầu họ đang
nghĩ ǵ và họ trả lời ra sao? Người được may mắn giàu có
được dịp vào lễ Phật mà chẳng co tâm b́nh an, lành. Mà
người khó khăn, bịnh tật mà trời lại phú cho một tâm vui
trong hạnh phúc đầy b́nh an, không sân si, nóng giận.
● Bạn Lê Chí Anh
(Long An): Xin gởi tặng bác Nhuận và Chí Mén của tui
một bài thơ mới.
Xin
click vào đây để đọc bài thơ "Không đề
2".
|
|
|
|
+ Thứ Năm 22-12-2011:
● Cô Hà
Thị Kim Lan (Úc): Nhân mùa Giáng sinh 2011 và Năm
mới 2012 sắp đến. Tôi xin chúc các đồng nghiệp giáo chức
và các em học sinh Trung học Kiến Tường hưởng những ngày
nghỉ lễ thật vui tươi, b́nh an, may mắn và hạnh phúc.
Năm tới mọi việc đều hanh thông, viên măn. Kim Lan.
Xin
click vào đây để download về xem PPS "Xmas"
rất vui và đẹp.
● Kiến Đen:
Ông nhà giàu phải ngộ ra rằng ḿnh may mắn gấp bội người
kia. Ông ta chỉ mất đôi dép, c̣n người kia mất cả hai
chỗ đi dép.
Kiến Đen th́ ngó thấy: một ông người Lào mang dép lào,
ngồi hút thuốc lào rồi găi hắc lào.
● Thầy
Ngô Bảo Toàn (Tân An): Một ông nhà giàu vào chùa lễ
Phật. Lúc vào lễ Phật, ông lễ phép để đôi dép lào mới
mua ngoài cửa chánh điện. Xong lễ, ông bước ra và... dép
mất! Ông tiếc của ngồi oán trách. Ở bên ngoài cổng chùa,
một người đàn ông bị cụt hai chân đang tươi cười chào
hỏi người qua kẻ lại. Có điều ǵ để cho chúng ta phải
nghĩ suy sau câu chuyện này?
● Kiến Lượm
Lặt: Bài hát "Đứa bé" của Minh Khang rất xúc động.
Đă có một loạt dự án "hát tiếp sức" bài hát này (mỗi
người hát một câu rồi ghép lại thành bài hát hoàn chỉnh)
đă được thực hiện ở trong và ngoài nước. Như 60 ca sĩ
cùng hát, 200 người cùng ca,... Riêng ở video clip này,
người thục hiện cực kỳ tài ba đă trích những đoạn dẫn
chương tŕnh của một số phát thanh viên đài truyền h́nh
Việt Nam VTV ghép lại thật khớp với bài hát.
Bài hát "Đứa bé"
do các phát thanh viên VTV tŕnh bày.
|
|
|
|
+ Thứ Tư
21-12-2011:
● Bạn Lê Chí Anh
(Long An): Hôm nay chianh thật vui, v́ chiem vừa ghé
chơi nhà, cuối thu rồi mà chiem lại diện áo lụa vàng,
nên làm chianh ngẫn ngơ hết cả một buổi chiều...
ngơ ngẩn vào ra nhớ một người
người ơi có nhớ chút ǵ tôi
ngoài hiên khóm cúc c̣n say ngủ
nào biết mùa đông đă chớm rồi...
...thế là chianh bèn viết mấy ḍng tặng chí của tui, với
lời nhắn: "out of sight, don't out of mind".
Xin
click vào đây để đọc bài thơ "Em đến
thăm anh..."
● Kiến Ngố
(Maryland): Kiến Ngố xin gởi tặng Từ đường một PPS
rất thú vị về mùa Giáng sinh.
Xin
click vào đây để xem PPS "Christmas Petit
Papa Noel".
● Thầy Đỗ Ngọc
Trang - cô Nguyễn Thị Bích Thủy (Elk Grove, California):
Một đặc trưng không thể thiếu của lễ Giáng Sinh là cây
thông Noel. Ở bên Mỹ không những người ta trưng bày cây
thông trong tư gia mà c̣n ở khắp nơi như tại nhà hàng,
nơi công tư sở… Ngoài ra, mỗi tỉnh lỵ cũng đều có một
cây thông lớn, tượng trưng cho niềm vui mừng của cư dân,
được đặt trước ṭa thị trưởng. Qua cấp tiểu bang cũng
vậy, mỗi bang có một cây thông bày tỏ niềm hănh diện và
an vui của toàn bang. Cây này được đặt trước dinh Thống
đốc. Rồi đến cấp quốc gia, liên bang Mỹ có “Cây thông
Noel Quốc gia” (National Christmas Tree) dựng trong công
viên trước ṭa Bạch Ốc, tức dinh Tổng thống Hoa Kỳ.
Xin
click vào đây để đọc ghi chép "Thắp sáng cây
thông Noel".
● Kiến Đen:
Bên này, bạn Chí Anh than ḿnh không có "tri kỷ". Bên
kia thầy Nguyễn Seattle ca cẩm ḿnh thiếu "bạn nhậu".
Thôi th́ Kiến Đen xin đề xuất một điểm hẹn dung ḥa cho
cả hai là quán nhậu Tri Kỷ trên đường Lê Văn Sỹ
(Saigon). Ở đó, mồi sẵn, rượu sẵn và đặc biệt là chung
quanh ai cũng là... tri kỷ. Chỉ cần bạn Chí Anh quảy
theo một tụng bàng thơ t́nh và thầy Nguyễn Seattle kéo
theo một samsonite thơ t́nh phơi khô là có Bá Nha (đam)
- Tử Kỳ (cục) thôi.
● Bạn Lê Trắng
(Maryland): Hôm nay có câu chuyện này hay quá
nên Lê Trắng muốn chia sẻ cho Từ đường, đây là chuyện kể
của cô thợ có tên là Tám Mỹ (Tammy), chuyện như thế
này...
Xin
click vào đây để đọc "Chuyện từ những con
ếch".
● Bạn Lê Chí Anh
(Long An): Hi bác KĐ, hôm qua đọc bài thơ của bác
Nhuận tặng, chianh cảm động quá, bèn mạo muội, rụt rè...
viết bài thơ đáp lễ, có ǵ sơ suất mong 2 bác bỏ quá và
chỉ giáo thêm cho kẻ hậu sinh, thành thật cảm ơn.
Xin
click vào đây để đọc bài thơ "Thơ tặng bác
Nhuận"
● Kiến Đen:
Mấy bữa nay mạng ở VN bị chập cheng nên không thể cập
nhật được Từ đường. Việc mở trang web cũng khó khăn, khi
được, khi không. Báo hại ông Từ Kiến Đen mang tiếng là
làm biếng, mê chơi, chểnh mảng việc hương khói cho Từ
đường. Thiệt ra, hỗng có lửa sao có khói, ông Từ chuyên
cỡi xe "Yamaha" mà.
|
|
|
|
+ Thứ Hai 19-12-2011:
● Thầy Đỗ Ngọc
Trang - cô Nguyễn Thị Bích Thủy (Elk Grove, California):
● Kiến
Ngố (Maryland): Kiến Ngố xin kính chúc quí thầy cô
và các anh chị Kiến một mùa Giáng sinh thật vui, khỏe,
b́nh an hạnh phúc.
Xin click lên ảnh bên dưới để nhận quà Giáng sinh.
● Kiến
Đen: Cảm ơn bạn Chí Em đă chia sẻ kinh nghiệm
đau thương của ḿnh. Vậy là t́nh yêu có liên quan với nợ
nần. Có người v́ mắc nợ nhau (có khi vay đâu từ hồi tiền kiếp)
nên giờ đâm ra yêu nhau, thậm chí có khi thiệt là kỳ cục
kẹo, người khác hiểu được chết liền. Có kẻ v́ yêu mà đổ
nợ. Hèn chi trong dân gian ta có đồn rằng: "yêu là khổ,
không yêu là lỗ"!
● Bạn Lê Chí Em
(Long An): Tại anh KĐ không biết chứ hễ yêu là có
nợ, nợ nhiều lắm không sao trả nổi, dù muốn trả góp
nhưng cũng không góp nổi anh ơi. Có khi ḿnh muốn trả nợ
th́ chủ nợ lại không chịu nhận v́ thế nợ càng chất
chồng. Nếu anh chưa yêu hay không yêu th́ đừng yêu nhé,
sẽ trả hoài không dứt nợ đó, Chí Em không hù đâu, hổng
tin, anh hỏi Chí Anh th́ biết. Cho em gửi bài thơ này để
tặng anh Chí Anh nhé và nhắn là đừng uống "rụ" nữa coi
chừng thầy Nhuận Seattle rầy v́ đụng hàng. Chúc anh KĐ
luôn vui, khỏe để chăm sóc ngôi Từ đường.
Xin
click vào đây để đọc bài thơ "Tàn Thu"
● Thầy
Ngô Bảo Toàn (Tân An): Chiều qua tôi có một buổi nói
chuyện qua điện thoại với cô Trần Thị Trị ở tận
Washington rất là vui vẻ. Cô rất vui khi nhận được tin
tức quê nhà, nhất là được tin tất cả mọi thành viên THKT
chúng ta ai cũng đều vui vẻ và khỏe mạnh cả. Tôi có hỏi
ư kiến của cô thế nào về ngoại hiệu Paté hay TTT mà gia
đ́nh THKT đă trân trọng phong danh cho cô? Cô trả lời là
cô chưa vào Net nên hỗng hay ǵ ráo trọi! Ngày mai, cô
sẽ lên computer xem rồi sẽ cho biết ư kiến của ḿnh thế
nào. Tin chắc cô sẽ không lư do ǵ mà từ chối việc này.
Chúng ta hăy cùng nhau chờ tin này vào giờ cuối nhé.
● Kiến
Đen: Ối trời ông địa ơi, yêu chi mà mang nợ vậy bạn
Chí Em? Mà ai là chủ nợ? Ai là con nợ? Có cho vay trả
góp không?
Nợ tiền đ̣i khó cải trời
Nợ t́nh có nước giao người cho xong...
● Bạn Lê Chí Em
(Long An): Em có bài thơ này để tặng cho những ai
đang yêu.
Nợ
nợ em nhạt ánh trăng suông
nợ khi tí tách mưa buồn giữa đêm.
nợ đôi chiếc lá bên thềm
nợ bờ môi vội hôn lên tóc mềm
nợ chiều ghế đá công viên
ai chờ ai đợi ai t́m ai xa...!
Lê Chí Em
(Long An 18-12-2011)
● Thầy
Nguyễn Đức Nhuận (Seattle, Washington): Mới giành
sân một chút qua chuyện trời ơi mà Ngô Huynh đă than
phiền rồi. Sorry, xin gửi bài thơ khác.
Bài này xin gửi tặng bạn Chí Anh. Có cùng "sân" không?
Xin
click vào đây để đọc bài thơ "C̣n ǵ
không ta?"
● Bạn Lê Chí Em
(Long An): Lê Chí Em kính chúc các quư thầy cô và
các anh chị trong Từ đường một Giáng sinh thật vui, b́nh
an luôn được hồng ân Thiên Chúa.
Xin click lên thiệp bên dưới để mở tới thiệp gốc. Làm
theo hướng dẫn, mọi người sẽ có được một tấm thiệp
multimedia thật thú vị.
● Thầy
Ngô Bảo Toàn (Tân An): Đă từ lâu, Ngô Vàng tôi được
biết danh tiếng lẫy lừng của ông bạn già ḿnh qua ngoại
hiệu Kiên Rụ [Một chuyên gia danh nổi như cồn 90o về
biệt tài: chuyên trị thơ t́nh ướt nhẹp]. Thế mà bỗng
dưng mấy hôm nay, không biết quí hiền hữu của Ngô Vàng
tôi bên trời Tây ấy có uống nhầm "rụ" giả hay không mà
tự dưng lại lên tiếng than văn cho những chuyện... "trời
ơi" trên cơi đời ô trọc lóc này!
Kiến Rụ hiền hữu,
Nếu luận về chuyện trời ơi, Ngô Vàng tôi lại phải bận
ḷng nhớ đến câu "đất hỡi" trong nhân gian! Cùng đồng
dạng là tán thán từ trong văn phạm tiếng Việt ta, nhưng
mỗi khi ai đó nghe thiên hạ "khen" ḿnh là "thằng trời
ơi đất hỡi" th́ người nhận xú danh ấy làm sao không...
"buồn xong lại buồn" [ư của tôi muốn nhấn mạnh là cường
độ buồn ơi là buồn này hơn hẳn mức độ buồn khi bị người
ta chê là "thằng trời ơi", v́ thằng trời ơi chỉ bị buồn
ba bốn ngày thôi. Xin lư giải để chứng minh: Kẻ kêu ông
trời không thấu th́ dù sao cũng c̣n bà đất dung thân.
Đằng này gọi trời, trời... ngoảnh, gọi đất, đất...
"quăng lơ"! Thế th́ c̣n chỗ nào để thảnh thơi mà "nơi
b́nh yên chim hót" đây ta?!
Vài hàng để gọi là góp vốn ăn theo. Có ǵ sơ suất mong
hiền hữu rộng lượng hải hà mà tha bổng giùm cho.
● Kiến Lượm
Lặt: Đầu tuần, kính mời Từ đường thưởng thức màn
tŕnh bày bài hát Jingle Bells cực kỳ thú vị của một số
con vật.
Animals of YouTube
sing "Jingle Bells".
|
|
|
ĐỌC
TIẾP CÁC BLOG MỚI |
ĐỌC
TIẾP CÁC BLOG TRƯỚC
(Xin CLICK VÀO ĐÂY
nếu muốn bằt đầu đọc từ trang Blog đầu tiên)