Đây là dạng trang Blog, nên xin bắt
đầu đọc từ cuối trang trở lên.
+ Chủ nhật 7-8-2011:
● Kiến
Đen: Bạn Chí Anh cứ an tâm mà... cắn. Đành
rằng người ta "có chí th́ nên", c̣n Kiến Đen "có chí th́
ngứa", nhưng Kiến
Đen thường bị dị ứng nổi mề đay nên cắn như chí chỉ làm
cho
"đă ngứa" mà thôi. Bữa qua, Kiến Đen có ṭ ṃ tọc mạch hỏi Chí
Anh rằng: "Xin cho ṭ ṃ một chút, Kiến Đen biết cái tên
Chí Anh chỉ là một trong các bút danh của bạn, nhưng có
phải "Chí Anh" hàm nghĩa không phải là "Chí Cái"?" Và
bạn đă trả lời: "Chí Anh có nghĩa là c̣n một người nữa
là chí em, thế thôi, chứ nếu như bác Kiến Đen nói th́
nếu không phải "chí cái" th́ chắc chắn là "chí... đực"
hay "chí... trống" sao? Không quan trọng lắm đâu về cái
giới tính, cái hay đực hay trống hay mén... th́ cũng là
chí, con nào khi cắn cũng khó chịu lắm bác ạ! C̣n Chí
Anh có thể là không có giới tính có thể là hai-fai." Đó
đó, cái vụ hai-fai là do chính miệng Chí Anh thừa nhận à
nghen, Kiến Đen chớ hề có nói ra (cho dù trong bụng nghĩ
vậy!). Cái ǵ chớ mắt Kiến Đen c̣n tinh lắm à nghen, con
ruồi bay ngang là biết rơ con nào là con đực, con nào là
con cái, thậm chí con nào là hai-fai nữa đó. Kiến Đen
bèn ngoáy râu tặng Chí Anh mấy câu văn vần: Người ta đồn thổi Chí Anh
Nửa phần con gái, nửa phần con trai.
Bữa nào nổi hứng đùa dai
Gái trai trộn lại hai-fai chiềng làng.
C̣n bữa nay Chí Anh mần bài thơ thiền, có viết "vô
huơng, vô sắc, vô âm, vô... t́nh", hên cho Chí Anh đây
là thể thơ lục bát, chớ nếu là thơ 8 chữ, hỗng chừng
Kiến Đen lại tưởng rằng bạn gơ sai dấu mà sửa thành
"vô... tính"!
● Bạn Lê Chí
Anh (Long An): Chí Anh rất cảm kích trước sự quan
tâm của bác Kiến Đen, cô Lệ Uyên và quí thầy cô. Xin gửi
tiếp một bài thơ, trước là đáp lễ bài lục bát đậm chất
thiền của cô Lệ Uyên, sau là tặng bác Kiến Đen của cháu
với lời nhắn: "Bác ơi, chí nào cũng là chí, dù là chí
cái hay... chuyển giới tính, nhưng chí cắn th́ dễ bị...
ngứa nha bác".
● Bạn Nguyễn
Thị Lệ - Dung (đang ở Đức): Chi con vai ngay
nua la Le Dung roi xa thang chau ngoai nay roi! Hom nay
goi vai tam hinh len, cho Le Dung goi loi chao ban be
THKT cua tui minh, va cho thang chau ngoai chao tam biet
ban be cua ba ngoai no!! Chuan bi ve bin rin qua, nho
toi ngay len may bay la cay mat roi...! Rat cam on Tu
duong 3 thang vua qua da quan tam va chia se nhung gio
phut vui cua Le Dung tren trang web THKT... Chuc THKT
cang ngay cang vui them.
Chị Lệ - Dung và cháu ngoại Whang Huy 10 tuần tuổi.
● Thầy Phạm
Doanh Môn (Canberra, Úc): Xin mời quư thầy cô và các
bạn cùng xem một số điều lư thú nhất trên thế giới.
● Thầy
Ngô Bảo Toàn (Tân An): À lê! Thế là cái vụ di sản
"bàn tay năm ngón kiêu sa" của Ngô Vàng đă bắt đầu xao
động lên chứ không đến nỗi nào bị "ch́m xuồng ba lá" như
lời thương vay của gả Kiến Đen khi mới cảm nhận vụ việc
lúc ban đầu! Kiến Pru là người đầu tiên đă nhiệt t́nh,
tíu tít thăm hỏi vụ này qua điện thoại với Ngô Vàng từ
mấy ngày qua rồi [Kiết này]. Bên trong hậu trường có một
ông tướng tá mập tṛn, người sực nức hương V.S.O.P đang
lầu bầu nghi này, ngờ nọ rồi c̣n dèm pha đủ thứ [Hung
đây!]. Thôi th́ ta tự nhủ: Ai biết chân giá trị của bất
cứ di sản nào của Từ đường THKT th́ Ngô Vàng tôi đều
hoan nghênh hết ḿnh.
+ Thứ Bảy 6-8-2011:
● Bạn
Trần Ngọc Bách (TP.HCM): Mấy hôm nay tôi rất phân
vân, không biết từ nay phải xử sự ra sao? Mỗi lần thầy
Ngô Nguyên Trái về Saigon thăm cháu nội, 2 thầy tṛ
thường gặp nhau uống cafe. Từ ngày "ổng" bị "viêm TT",
tôi thường ngồi phía bên phải của thầy để nói chuyện, để
tránh đi cái cảnh thầy vừa nghe vừa lấy tay che tai. Hỗm
rày nghe nói thầy có ư định ǵn giữ báu vật của từ đường
nằm trong ḷng bàn tay phải, không để trôi theo ḍng
nước (chắc sẽ bốc mùi). Như vậy từ nay phải từ chối mỗi
khi thầy Ngô rủ cafe, v́ hỗng lẽ 2 thầy tṛ ngồi chung
bàn với nhau mà lại nói chuyện bằng "cell phone"?
● Kiến
Đen: Hôm nay là ngày mùng 7 tháng 7 âm lịch, ngày
Ngưu Lang - Chức Nữ gặp nhau nhờ ô thuớc bắc cầu. Truyền
thuyết kể rằng: "Ngày xưa có nàng Chức Nữ là con
gái yêu của Trời suốt ngày chăm chỉ dệt vải. Trời xe
duyên với một chàng trai được người được nết tên là Ngưu
Lang. Chàng lo chăm sóc đàn trâu của nhà Trời. Hai người
sống rất hạnh phúc. Tuy nhiên chỉ suốt ngày bên nhau cho
nên đă chênh mảng công việc Trời giao. Khung cửi bỏ
không, đàn trâu gầy đói. Trời giận dữ đày cả hai xuống
bờ sông Ngâu, nhưng bắt mỗi người ở một bên bờ. Mỗi năm
Trời chỉ cho hai người gặp nhau một lần vào ngày 7 tháng
7 Âm lịch. Vào ngày ấy, bao giờ cũng mưa dầm dề, đó là
nước mắt của cả Ngưu Lang lẫn Chức Nữ. Nhân dân gọi đó
là mưa Ngâu. Những vợ chồng trẻ v́ nhiệm vụ hay v́ một
hoàn cảnh nào đó mà luôn phải xa cách nhau thường được
ví là "như vợ chồng Ngâu". (Theo Wikipedia).
Mưa ngâu sập sùi cũng báo hiệu mùa thu sắp về. Nhạc sĩ
Đặng Thế Phong đă làm tê tái ḷng người khi trong nhạc
phẩm "Giọt mưa thu" dằn vặt rằng: "Đến bao năm nữa
trời, vợ chồng Ngâu thôi khóc v́ thu." Buồn rũ rượi.
Cái buồn từ từng góc phố len vào tận từng ngơ ngách tâm
hồn. Bây giờ, xin mời Từ đường nh́n mua ngâu với một góc
nh́n, một cách nghĩ mới hơn qua bài hát "Mưa ngâu" của
nhạc sĩ Thanh Tùng.
Bài hát Mưa ngâu. Sáng tác: Thanh Tùng. Biểu diễn: Tam
ca Áo Trắng.
Tác
phẩm này được t́m thấy trên Internet. Do không có điều kiện trực
tiếp xin phép tác giả, ca sĩ và người giữ bản quyền, Gia
đ́nh THKT rất mong quư vị rộng ḷng cho thầy tṛ chúng
tôi được thưởng thức tác phẩm tuyệt vời này. Chân thành
cảm ơn.
● Thầy Nguyễn Văn
Ḥa (TP.HCM): Tháng Bảy âm lịch mùa mưa Ngâu. Dù
muốn giữ tâm tịnh của người hạnh tu như Kiến Đen mà đọc
thơ t́nh của Lê Chí Anh khi bên ngoài trời mưa buồn,
người đạo sĩ cũng dễ mất chánh niệm!
Xin giới thiệu bài thơ "Mưa tháng Bảy" đến các đồng đạo.
● Kiến
Đen: Xin được chiềng làng chiềng nước cho
rơ, Từ đường chỉ lưu giữ h́nh ảnh chụp thôi, chớ cái
"bàn tay 5 ngón kiêu sa" ấy vẫn đang bị thầy Ngô Vàng
giữ khư khư, chưa chịu giao nộp.
Nhân tiện, xin cho Kiến Đen được thố lộ một sự thật
thiệt là phũ phàng. Xưa nay nghe bài hát "Giáng ngọc"
của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên phổ thơ Nguyên Sa, Kiến Đen
vẫn h́nh dung trong đầu cái "bàn tay 5 ngón em vẫn kiêu
sa" là bàn tay ngà ngọc, bàn tay tiên nữ, bàn tay nơn
nà, bàn tay làm choáng hồn người ta, chỉ thấy một lần là
báo hại "đêm về mất ngủ chong đèn mần thơ". Mấy bữa nay,
nghe thầy Ngô Vàng khoe rằng bàn tay ḿnh là "bàn tay 5
ngón kiêu sa", Kiến Đen đă vội coi lại h́nh chụp bàn tay
ấy, báo hại đêm ngủ cứ giựt ḿnh gặp... toàn ác mộng!
● Bạn Nguyễn Thị
Quyến (Mộc Hóa): Kiến Pru xin chào anh Kiến
Đen ạ! Chữ kư của cô Cẩm Thạch và "bàn tay năm ngón kiêu
sa" của thầy Ngô Vàng làm Kiến Pru tôi dở khóc dở cười
đây, không ngờ chiêu này cũng độc đáo thật đấy. Nghi
ngay cái vụ này là do Kiến Đen bày tṛ. Pru tôi có hỏi
sáng kiến nầy của ai vậy, thầy Bảo Toàn cười khanh
khách: Kiến Đen chứ ai? A!, th́ ra là thế, nghi sao có
vậy. Thầy Ngô ơi, thầy được ưu ái nhứt trong từ đường
nầy rồi đó nhé, chúc thầy vui và hạnh phúc. Cũng xin
chúc mừng cô Cẩm Thạch v́ chữ kư của cô cũng như bàn tay
thầy Ngô đă được ông Từ Kiến Đen lưu giữ kỹ lưỡng trong
tủ sắt của từ đường. Kính chúc cô và gia đ́nh vui b́nh
an và sum họp.
● Kiến
Đen: Nghe thiên hạ đồn rằng, mấy bữa nay
thầy Ngô Vàng đang cảm thấy ngứa ngáy, bức xúc lắm. H́nh
như thầy ấm ức v́ ḿnh đang sở hữu một bảo vật THKT là
chữ kư của cô Hoàng Thị Cẩm Thạch, vị hiệu trưởng THKT
cuối cùng. Vậy mà sau một chút xao động xíu xiu như
chiếc lá rơi xuống mặt ao bèo, chẳng ai thèm bàn tán
thêm tới cái "bàn tay 5 ngón kiêu sa" của thầy.
Thầy Ngô kính, tiên trách kỷ, hậu trách nhân thầy ạ. Tại
thầy c̣n trù trừ, do dự không dám "hy sinh" cái "bàn tay
ngọc ngà" ấy cho Từ đường đưa vào viện bảo tàng THKT.
Hỗng chừng tới bữa nay cái chữ kư đó đă "trôi theo ḍng
nước" rồi. Cũng may là bữa đó Kiến Đen có chụp h́nh lưu
giữ lại, nếu không th́ sau này có kể chắc cũng hỗng ai
dám tin!
● Bạn
Nguyễn Văn Nghĩa (Massachusetts):
Xin được chia sẻ với Gia đ́nh THKT một bài đọc về người
Cha vĩ đại nhất trên đời.
● Bạn Kiến
Ngố (Maryland): Cuối tuần, xin mời Từ đường thư giăn
bằng tṛ chơi vẽ với Jacquie Lawson card. Chờ một chút
cho h́nh ảnh được tải về và xuất hiện. Xin click lên
thân cây cọ vẽ để cho cây cọ bắt đầu vẽ.
● Thầy
Đỗ Ngọc Trang - cô Nguyễn Thị Bích Thủy (Elk Grove,
California): Các họa sĩ vẽ tranh theo trường
phái Siêu thực (surréalisme). Cũng có những thi
nhân làm thơ theo trường phái này. Hôm nay, Đỗ Xanh cũng
"giả bộ làm thơ siêu thực", vị nào có lỡ bị miêu tả "méo
mó" th́ cũng xin đừng có nổi mề-đay.
Xin
click vào đây để đọc bài thơ "Siêu ảnh
tháng Tám".
● Bạn
Lê Thị Hạ Anh (Maryland): Thầy Ngô Vàng kính.
Kiếnngố thành thật xin lỗi thầy. Cũng tại bởi v́ kiếnngố
chỉ lo bảo vệ cái di sản của Từ đường THKT mà quên béng
đi cái di sản đó nằm ngay trong ḷng bàn tay của thầy
ḿnh. Cũng may là kiếnngố chưa kịp động thủ, chớ nếu
không th́ e rằng quá đắc tội. Nhưng thiệt t́nh, nghĩ tới
nghĩ lui, kiếnngố thấy rằng thầy đă lỡ "độc nhĩ, độc
nhăn" (như thầy nói à nghen), th́ nếu có thêm "độc thủ"
nữa âu cũng "môn đăng hộ đối" ạ!
● Kiến
MZ: Khi cảm ơn nhau một cách trang trọng, người ta
thường dùng chữ “Đa tạ!”. Đó là một từ Hán Việt, mà “đa”
là nhiều, “tạ” là cảm ơn. Vậy “đa tạ” là “cảm ơn nhiều
lắm”. Nó tương tự như trong tiếng Anh, ta nói: “Thank
you very much”.
● Kiến
Đen: Dạ thưa thầy Ngô Nguyên soái. Nỗi oan
học tṛ này th́ e rằng gom hết nước hai ḍng sông Vàm Cỏ
Đông, Vàm Cỏ Tây kèm thêm mỏ nước khoáng La Vie lại cũng
không gột cho sạch nổi. Hai đồ đệ chỉ có ư tốt là bảo vệ
cái di sản của Từ đường THKT mà thôi. Di sản đó là chữ
kư của cô Cẩm Thạch. C̣n cái chữ kư đó nằm ở đâu th́ chớ
có phải lỗi của tụi đệ. Hên xui thôi mà.
Wow, hỗng lẽ thầy Ngô Nguyên soái không cam phận là "Độc
thủ đại hiệp" (không xứng với danh vị của ḿnh) mà đ̣i
nâng cấp lên thành "Tiệt thủ đại hiệp" chăng?
● Thầy
Ngô Bảo Toàn (Tân An): H́nh như có tiếng đờn bầu của
chú Tư Tửu đâu đây đang năo nuột thở than cho "hoàng kim
vận" của Ngô Vàng tôi đă đến thời... tập chót! Tom góp
hết cả một cái gia tài c̣m cơi trong bấy lâu nay chỉ c̣n
có được "hai con sâu" ruột mà thôi [một con sâu đực, một
con sâu cái]! Vậy mà hôm nay, hai đứa nó nỡ ḷng nào mà
hợp nhau lại để tùng xẻo sư phụ chúng nó sao cho thành
một phế nhân mới thôi! Vốn dĩ bản thân đă độc nhĩ, độc
nhăn là đă bị kém chị kém em với người ta rồi, nay đành
ḷng nào nhị đệ tử "cẳng truyền"' của Ngô Vàng mỗ lại
c̣n bày ra thêm cái tṛ cho sư phụ chúng nó mang thêm
biệt danh "Độc thủ đại hiệp" nữa đây trời?!
● Bạn
Lê Thị Hạ Anh (Maryland): Thầy Ngô Vàng kính. Cái
bàn tay của thầy có chữ kư của cô Cẩm Thạch thiệt là
quư, thử hỏi cả Từ đường THKT, hay cả vũ trụ này làm sao
có được bàn tay thứ hai? Cái bàn tay này có lẽ c̣n quư
hơn bàn tay gảy đàn trúc của Cao Tiệm Ly khi tiễn đưa
Kinh Kha qua sông Dịch Thủy. Bởi vậy, cần phải bảo quản
nó thiệt tốt, như một trong các bảo vật của Từ đường
THKT. Chỉ ngặt cái là phương cách bảo vệ bằng bao b́
nilông như thầy đang làm là không hợp với phép khoa học,
kể cả về vệ sinh dịch tễ (thịt mà bỏ trong bịch nilông
kín mít th́...). Kiếnngố ủng hộ cái cách bảo quản trong
két sắt như Kiến Đen đề nghị. Thầy Ngô chỉ việc lo kiếm
mua cái két sắt vừa ư. Kiếnngố th́ bao giờ cũng có sẵn
dao kéo luôn trong t́nh trạng được mài bén ngót, thầy ạ!
Nếu thầy ngại rằng kiếnngố liễu yếu, hay tay nghề kém
cỏi, th́ kiếnngố có thể gởi đồ nghề kèm theo "hướng dẫn
sử dụng" về cho ông Từ Kiến Đen phục vụ thầy ạ.
● Kiến
Đen: Dạ thưa thầy Ngô Vàng. Em biết ngay là
thế nào thầy cũng nghe lời cảnh báo của Kiến Ngố mà.
Híc, ông bà ḿnh phán: thấy người "dễ thương" bắt quàng
làm họ! Kiến Đen đành cam phận học tṛ "dễ ghét" chớ c̣n
biết làm cách nào. Rơ ràng là thầy Ngô Vàng và Hoàng Cẩm
đại tỷ của thầy là tỷ đệ rồi, bởi cùng có màu vàng như
nhau. Chỉ có điều, tiểu đệ là "bắp vàng", c̣n đại tỷ là
"gấm vàng". Thầy làm em phải động năo tưởng tượng cảnh
một nữ trại chủ khủng long mặc trang phục gấm vàng đang
gặm trái bắp vàng trong ánh nắng vàng của một chiều hạ
vàng! C̣n về cái bàn tay có chữ kư của cô Cẩm Thạch,
Kiến Đen thấy rằng những người cẩn thận thường mua két
sắt về cất giữ những món báu vật. C̣n làm sao để có thể
cất bàn tay vào trong đó, Kiến Đen chớ hề biết!
● Thầy
Ngô Bảo Toàn (Tân An): Kiến Ngố ơi. Thầy rất vui và
cảm động khi biết em quan tâm đến "sức phẻ" của thầy
ḿnh. Em hăy yên chí cho sư phụ ḿnh về chuyện bị chú
h́nh của gă Kiến Đen [thui!]. Sống nhiều năm ở Đồng Tháp
Mười nên thầy Ngô Vàng của em cũng đă quen rồi câu hát
"Sống chung với lũ". À, thầy cho em hay là thầy quá sá
vui khi được nhấp chuột ṿng vèo để giỡn với mấy con cá
trong bể nước mà em gửi tặng cho Từ đường THKT. Khoái
nhất của thầy là lúc thầy dụ mấy con cá này lại để...
chọt lét con ốc dưới đáy bể. Quí vị có thấy con ốc này
bị nhột nên mấy cái chân cḥi cḥi, giăy giụa tê tê của
con ốc không? Mắc cười quá hén?!
Sẵn thư đây, Ngô Vàng đệ xin nhắn gửi đến cô Cẩm Thạch
mấy lời: Hoàng Cẩm đại tỉ ui. Chữ kư của đại tỉ, Ngô
Vàng đệ trân trọng giữ kỹ và v́ sợ bị phai màu theo ḍng
đời nên đệ đă cẩn thận lấy bao nilông bịt bàn tay có chữ
kư của đại tỉ lại rồi. "Bàn tay năm ngón kiêu sa" được
bao b́ kỹ này, lúc đầu đệ cảm nhận là nó âm áp vô cùng,
nhưng không biết để lâu rồi... Que sera sera?
Chúc cả nhà Từ đường THKT luôn vui như "Đường quê ta
đang mở hội".
● Bạn
Kiến Ngố (Maryland): Xin gởi tặng bà con Từ đường
một bể cá điện tử SharkBreak để giải trí, giảm stress. Sau khi bấm
vào link rồi, đợi bể và cá hiện lên. Cá sẽ bơi theo sự
di động mũi tên của con chuột. Bà con rê con trỏ chuột
tới đâu, con cá sẽ bơi theo tới đó. Khi bà con làm những
động tác nhào lộn, xoay,... nói chung là "giỡn" với
chuột, con cá cũng bơi lượn, nhào lộn theo. Rất vui mắt.
Thả sức cho bà con ḿnh trổ tài "giỡn" với cá mà hỗng sợ
bị cá táp. Nếu muốn thay đổi bể đựng cá, xin lựa bể bằng cách bấm
vào h́nh bể nằm bên tay phải của bể cá đang coi. Nếu
muốn thay đổi loại cá, xin lựa cá ở bên tay trái rồi
dùng mũi tên của con chuột bấm vào loại cá bạn thích.
● Bạn
An Ngọc Quang (Oklahoma): Trưa nay vào Từ đường, tôi
nhận được bài hát "T́nh cờ gặp nhau" do một bạn cựu nữ
sinh THKT đang ở Mộc Hóa gửi tặng. Thú thiệt, tôi ngạc nhiên hết
sức
v́ không biết được người bạn đó là ai, v́ bạn đó không
hé lộ chút thông tin ǵ về ḿnh hay giúp tôi có thể nhớ
lại. Nhưng bất luận
thế nào, tôi cũng rất xúc động và hạnh phúc khi biết
được có người bạn THKT hơn 40 năm qua vẫn c̣n nhớ tới
ḿnh. Xin đưộc gửi lời cảm ơn bạn nhé.
● Bạn
Lê Thị Hạ Anh (Maryland): Thầy Ngô Vàng kính, sáng
nay kiếnngố xem h́nh ảnh thầy chụp lúc đến nhà cô Cẩm
Thạch dự "đố giăm", wow, thật ấn tượng "Sàig̣n!" th́ ra
là vậy! Đệ tử không nói ǵ à nghen, đệ tử chỉ biết cười
h́ h́ khi xem h́nh thôi, hèn chi thầy lúc này "ngó" trẻ
ra. Chắc thầy sẽ bảo "Đờn bầu ai gảy nấy nghe" phải
không ạ? Thiệt t́nh hễ thấy Gia đ́nh THKT sum họp ở đâu
là có niềm vui ở đó. Chuyện cô Cẩm Thạch "tặng" chữ kư
lên ḷng bàn tay của thầy Ngô thiệt là vui. Ông Từ Kiến
Đen quả là khéo bày tṛ. Nhưng mà thầy Ngô dè chừng đó
nghen, coi chừng Kiến Đen bày tṛ để có cớ mà "quậy", mà
"khoèo" thầy đó! Ỗng mà cắc cớ chú thích ảnh theo cái
style của ỗng th́ người ta dễ... nổi mề đay lắm à nghen!
+ Thứ Tư 3-8-2011:
● Bạn Lê Chí
Anh (Long An): Lê Chí Anh rất cảm kích với bài thơ
khuyên nhủ đậm chất thiền của chị Hoàng Lệ Uyên, một lần
nữa cảm ơn chị, nhưng mỗi người sở hữu một số phận khác
nhau, một nỗi buồn khác nhau, nên khi thốt lên, cũng như
loài chim kia, mỗi con sẽ có một giọng hót khác nhau,
hoàng oanh th́ sang trọng, họa mi th́ thánh thót, nhưng
tiếng cuốc, tiếng vạc nơi điếm cỏ cầu sương th́ phải
mang nỗi sầu khắc khoải. Chí Anh luôn xem ḿnh là một
cánh vạc cô đơn trên cơi hồng trần nên không thể hót lời
họa mi, chị ạ..., mong chị hiểu cho.
Gửi chị bài thơ, gọi là đền ơn tri ngộ.
● Thầy
Đỗ Ngọc Trang - cô Nguyễn Thị Bích Thủy (Elk Grove,
California): Siêu thực (surréalisme) là
danh xưng do thi sĩ Pháp Guillaume đặt ra vào năm 1917.
Sau đó thi sĩ bác sĩ André Breton, người theo phân tâm
học Sigmund Freud và Carl Jung, phát huy rồi lập thành
trường phái vào năm 1924 tại Paris. Breton trở thành ông
tổ lư thuyết gia chính thống của trào lưu này.
Xin
click vào đây để đọc bài khảo luận "Niềm
kinh ngạc về mỹ thuật siêu thực".
● Thầy
Ngô Bảo Toàn (Tân An): Từ thời c̣n nhỏ ở quê nhà, hễ
cứ mỗi buổi vào giấc trưa, tôi thường nghe chị Út Hồng
Nhan ở cạnh bên nhà tôi ru con của chị ngủ. Cái giọng ru
ầu ơ của chị, tôi nghe buồn buồn làm sao ấy.
Xin
click vào đây để đọc bài tạp văn "Đờn
bầu ai gảy nấy nghe...".
● Bạn Nguyễn Thị
Quyến (Mộc Hóa): Kiến Pru xin gửi bài thơ mới sau
khi đọc bài thơ của Lê Chí Anh với mong ước bạn đừng
đánh mất những ǵ bạn đang có trong tầm tay.
● Kiến
Đen: 6
giờ chiều 2-8-2011, một số thành viên Gia đ́nh THKT lần lượt có mặt
tại nhà cô Hoàng Thị Cẩm Thạch ở gần chợ An Đông (Q.5, TP.HCM). Hôm
nay cô Thạch tổ chức đám giỗ. Nhà cô có 7 anh chị em, cô ở giữa (1
anh, 2 chị / 2 em gái, 1 em trai). Do nhà ở Việt Nam đơn chiếc, chỉ
có mấy chị em gái, mọi năm tới đám giỗ, cô chỉ xin lễ giỗ ở nhà thờ.
Năm nay sẵn dịp có gia đ́nh người em trai từ Sacramento (bang
California, Mỹ) về thăm nhà sau hơn 10 năm, cô mới quyết định làm
một bữa tiệc thân mật tại nhà để vừa tưởng nhớ người thân, vừa mừng
em trai về thăm.
● Kiến
Đen: Bạn Lê Chí Anh ạ, có "tiền bối" và "hậu
bối", ắt có "trung bối". "Bối" nào cũng tốt, miễn đừng
có "bê bối". Kiến Đen có tham vấn gă Kiến MZ và được gă
"b́nh loạn" rằng: Thầy của "tiền bối" có nghĩa là c̣n
quư hơn "tiền bối". Vậy th́, ta có thể gọi các vị cao
nhân ấy là "kim bối" (cho quư thầy) và "ngọc bối" (cho
quư cô). Bởi vàng và ngọc (đặc biệt là hột xoàn) bao giờ
cũng quư hơn tiền!
● Bạn
Lê Thị Hạ Anh (Maryland): Trời, sao bạn kêu kiếnngố
là tiền bối? Giảm thọ đó. Vậy th́ với thầy Ngô Vàng,
thầy Đỗ Xanh, thầy Ḥa Đạo Sĩ, thầy Nguyễn Seattle... là
những ông thầy của kiếnngố, bạn kêu thế nào? Thầy của
"tiền bối" đó nha. Bạn làm thơ hay mà khiêm nhường quá
vậy? Dù sao kiếnngố cũng cám ơn bạn và mong đọc được
nhiều những bài thơ hay của bạn.
● Bạn Nguyễn Thị
Quyến (Mộc Hóa): BạnMai Trinh ở Bắc Ḥa nghe
Hoàng Lệ Uyên kể chuyện về trang web Kiến Tường th́ rất
vui mừng v́ bạn cũng là một cựu học sinh THKT. Mai Trinh
nhờ Kiến Pru gửi bài thơ này tới từ đường gọi là quà ra
mắt.
● Kiến
Đen: Bạn kiếnngố nhận xét chí phải (không có
dính dáng chi tới ông bạn nối khố Chí Phèo của Kiến Đen
đâu à nghen). Nhiều bạn bè nói với Kiến Đen rằng mới ngó
qua th́ thấy tướng tá nhà ngươi có "căn tu", nhưng khi
nh́n kỹ lại th́ hóa ra nhà ngươi có cốt "tu hú"! Kiến
Đen bèn soi gương nh́n ngắm ḿnh rồi tự lên dây cót theo
style AQ cho ḿnh rằng: Tu ǵ cũng được, miễn đừng có
"tu rượu" thấy chai rượu đế Bắc Chan mà cứ tưởng là chai
nước khoáng La Vie!
Bạn kiếnngố ơi, thiệt t́nh cái bài thơ
"Một ngày hạnh tu"
đó, Kiến Đen hỗng có viết về ḿnh, Kiến Đen có "hạnh"
khác cho đời ḿnh chớ hỗng có "hạnh tu" đâu. Bộ hỗng
thấy trong đó có chữ "em" hay sao? Cũng hên là Kiến Đen
mới đi Penang (Malaysia) về, chớ nếu mà qua Pattaya
(Thái Lan) th́ quả là "oan ôi Thị Kính", nỗi oan này thử
hỏi bao nhiêu thùng Denton Spring Water
mới gột cho sạch?
● Bạn
Kiến Ngố (Maryland): Hôm nay kiếnngố đọc bài thơ
"Một ngày hạnh tu" của bạn Kiến Đen, kiếnngố lấy làm
ngạc nhiên và mắc cười quá. Này Kiến Đen, một người như
bạn mà cũng có một ngày hạnh tu sao? Ở đâu vậy? Chùa nào
dám chứa? Bụt nào dám chứng? Cỡ Kiến Đen mà có "một ngày
hạnh tu" th́ hèn chi 2.200 bạn teen này lại không bắt
chước vác balô đi tu, đi tu "vui" như một... ngày hội.
● Bạn Lê Chí
Anh (Long An): Mấy hôm nay thấy chị Hạ Anh làm bài
thơ hay quá và rất nhiều người họa, bài thơ chị xướng
khó quá, kẻ hậu bối tài hèn sức mọn, vả lại chưa quen
với Đường thi, nhưng thấy vui bèn... mạo muội múa ŕu,
chắc chắn là không sao bằng tuyệt cú của tiền bối, v́
không đảm bảo như yêu cầu của bài xướng, có chi sơ suất,
mong tiền bối chỉ giáo. Đa tạ, đa tạ.
Thuyền ai neo giữa bến t́nh yêu
Hồn ngẩn ngơ theo bóng nắng chiều
Mấy độ chàng Trương ḷng thổn thức
Bao đêm nàng Mỵ dạ đăm chiêu
Tiếng sáo nương theo đầu sóng dạt
Câu thơ gửi lại cuối mây triều
Đêm đêm duyên cũ hồn vương vấn
Hiện về trong đáy cốc liêu xiêu!
Lê Chí Anh (Long An đầu tháng 8-2011)
● Kiến
Đen: Hôm này đầu tháng 8 dương lịch và cũng
là đầu tháng 7 âm lịch, tháng của ḷng chay tịnh, tháng
tưởng nhớ những người thân yêu xa khuất. Kiến Đen mời bà
con Từ đường cùng đọc một bài thơ "lạ" nhưng "quen".
Xin
click vào đây để đọc bài thơ "Một ngày hạnh
tu".
● Kiến
Đen: Thầy Nguyễn Seattle làm Kiến Đen chạnh
nhớ tới câu ông bà ta xưa dạy rằng "chậm chân uống nước
đục". Cả tuần nay bà con xướng họa rần rần mà thầy
Nguyễn vẫn án binh bất động, nay sang tuần mới th́ mới
chịu ra chiêu. Nhưng muộn vẫn quư hơn không, nhất là khi
có được một bài thơ hay, đầy chất tự sự như vậy. H́nh như cái bịnh "tiger-goat" (cọp-dê)
nó dễ lây hay sao đó. Kiến Đen cũng học đ̣i thầy Nguyễn
mà dùng thơ Mật để "tiếp chiêu" rằng:
Ôi thôi rồi
Thôi rồi uổng mất một lần yêu
Anh đă công toi mấy buổi chiều
Mắt mỏi chờ trong cơn mộng mị
Cổ dài đợi giữa phố đ́u hiu
Chậm chân đ̣ tách sang bờ khác
Lỡ bước t́nh rơi hút sóng nhiều
Em đă sang sông từ độ ấy
Anh về ngang bến hết thèm yêu…
kiến đen (TP.HCM 1-8-2011)
● Thầy
Nguyễn Đức Nhuận (Seattle, Washington): Tuổi học tṛ
thường hay măc bịnh "cọp-dê" (copier). Măi rồi thành măn
tính. Tôi cũng mang cái bịnh trầm kha ấy vào đời, hễ
thấy ai có thơ hay th́ "copy", phóng-sáng-tác thành của
ḿnh. Tôi cố trị cái bệnh khôn "thấy tổ" này mà không
khỏi. Tuần qua, thấy bài thơ "Hỏi" của chị Hạ Anh, bịnh
cũ bùng phat lại rồi. Biêt làm sao.... Xin tạ lỗi cùng
quư tac giả và xin cho một nụ cười xí xóa. Xin tŕnh
làng bài "Biết trả lời sao" câu "Hỏi" của chị Hạ Anh.
Biết trả lời sao
Này em, có hiểu nghĩa chữ yêu
Ngơ ngẩn anh mơ những buổi chiều
Tháng năm chờ măi bao ṃn mỏi
Ngày tháng đợi hoài nỗi hắt hiu
Bến cũ đ̣ xưa ai c̣n nhớ
Một chút t́nh thôi cũng đă nhiều
Nào ai hiểu quăng đời xưa ấy
Anh vẫn không t́m được nghĩa yêu
Nh.Seattle (Seattle 1-8-2011)
● Kiến
Đen: Lần này, xin mời bà con Từ đường ḿnh ngao du
một chuyến sang đảo du lịch Penang ở xứ Mă Lai nhé.