THKT BLOG

Đây là dạng trang Blog, nên xin bắt đầu đọc từ cuối trang trở lên.

 

 

 

 

+ Thứ Bảy 19-3-2011:

 

● Kiến Đen: Úy trời thần ơi. Mây Hồng tỷ tỷ chọn hai cách "giải buồn" đều quá nguy hiểm. Có thể trước mắt chúng giúp tỷ bớt buồn, nhưng thiệt ra chỉ là cảm giác nhất thời thôi, chớ sau đó, chúng càng làm cho tỷ buồn dài dài, thậm chí buồn hơn.

Đây nè, chuyện shopping luôn là niềm vui khôn tả của phụ nữ, nhưng lại là nỗi buồn khôn xiết của đàn ông. Phụ nữ càng hả hê mua sắm, đàn ông càng dài mặt ra buồn nẫu ruột v́ cái hầu bao bị... suy giảm nghiêm trọng!

C̣n hotdog và hamburger là kẻ thù của người không ít tuổi, nhất là phái đẹp, v́ nó làm tăng lượng mỡ trong máu, dẫn tới bệnh tim mạch, rồi c̣n dễ làm người ta hết slim nữa.

Thôi, Kiến Đen đi ăn sáng bằng một chiếc bánh ḿ kẹp xúc xích bơ đây! Ngó tỷ đang "chuyên tâm làm nghiệp vụ", ai không thèm... chết liền!

 

● Bạn Nguyễn Thị Vân Hồng (Michigan): Một buổi trưa buồn. Tôi đi bộ ra quán cà phê quen. Chỗ này chỉ cách nhà tôi khoảng 10 phút. Hôm Chủ nhật 16-3 nước Mỹ đă vặn đồng hồ chạy lên 1 tiếng v́ đă vào Xuân, nhưng thành phố tôi c̣n lạnh lắm, bầu trời hiếm hoi ánh nắng, đôi lúc c̣n có những lọn tuyết lất phất rơi xuống như bông g̣n.
Tôi đến quầy gọi mua ít thức ăn, trong khi chờ đợi, tôi đảo mắt nh́n quanh kiếm chỗ ngồi rồi bưng ly trà cùng hộp hotdog đến một góc khuất ngồi xuống vừa nhâm nhi miếng bánh ḿ, vừa chờ warm-up cái laptop. Tôi mỉm cười khi được tin cố nhân cho hay anh đang trên đường trở lại VN sau chuyến chu du dài ngày với gia đ́nh. Một email của người bạn văn ở Cali nói bệnh t́nh nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang (người khởi xướng phong trào Du ca ở Việt Nam năm 1966) càng ngày càng xấu đi không hy vọng ǵ ông tỉnh lại. Một cái khác báo tin Phạm Công Thiện (một Giáo sư Triết học nổi tiếng ở Saigon trước 1975) qua đời tại Texas. Ngoài ra c̣n một số tin nhắn cùng bài vở của bạn bè khắp nơi gửi tới.

Một buổi trưa buồn. Nh́n đâu cũng buồn. Đột nhiên tôi muốn đi shopping - V́ theo như Joanna Leah, Giám đốc tổ chức Ipswich Building Society nhận xét trên tờ Dailymail: “Khi người phụ nữ đi mua sắm, sự hưng phấn khiến chất Adrenaline trong năo tiết ra mang lại khoái cảm khiến họ cảm thấy rất hạnh phúc khi lượn lờ hết cửa hàng này sang cửa hàng khác để mua cái ǵ đó…” Vừa có bộ cánh mới để diện, vừa hết buồn – Cách này thật tuyệt.

 

Nguyễn Thị Vân Hồng ngồi buồn gặm... hotdog.
 

● Thầy Nguyễn Văn Ḥa (TP.HCM): Câu chuyện này tôi đă được đọc trong một tập truyện của một Thiền sư rất nổi tiếng của Việt Nam. Tựa đề “Triết lư Bà La Môn” là của chính tác giả, v́ không c̣n được bản gốc nên tôi viết lại ư chính.

Xin click vào đây để đọc.

 

● Kiến Đen: Vậy là thầy Ngô Vàng đă có người chống lưng rồi nhé. Số 10 hẳn hoi như ư thầy hằng mong muốn à nghen.

Chị Quyến ơi, là chị em nên em t́nh thiệt thưa với chị: nếu chị làm biếng không thèm hô hấp nữa th́ nên ở tại gia trang của ḿnh. Chớ chị mà nằm trên trang web - tức nằm giữa chốn từ đường - th́ thiên hạ bỏ chạy hết đó - giống như người Nhật đang chạy khỏi khu vực nhà máy điện nguyên tử Fukushima Dai-ichi vậy đó.

Hôm qua có một người thân có con đang du học ở Nhật Bản hỏi Kiến Đen xem có nên gọi con ḿnh về không? Đó là một câu hỏi khó trả lời. Kiến Đen chỉ nói ư kiến riêng của ḿnh để họ tham khảo mà quyết định. Theo Kiến Đen, mạng người ai cũng quư. Nhưng làm người th́ phải có đạo đức, tôn trọng đạo lư và có t́nh nghĩa nữa. Khi người ta b́nh yên, thịnh vượng, ta tới để được họ cưu mang, chia sẻ những thành quả và phúc lợi của họ. Tới chừng họ gặp họan nạn, khó khăn, ta lại bỏ đi theo kiểu bỏ của chạy lấy người - tẩu thoát. Trong khi đó, lúc hoạn nạn là khi người ta rất cần sự trợ giúp, ít ra là về tinh thần, của người thân, bằng hữu; cùng dựa vào nhau để hợp lưc vượt qua thử thách. Nếu là ḿnh, Kiến Đen sẽ ở lại tới cùng, hễ người ta sống được là ḿnh sống được. Ḿnh sẽ hành động như chủ nhà hành động, đỡ đần họ một tay. Có biết bao nhiêu người từ khắp thế giới, thậm chí nhiều người chưa từng tới Nhật trước đây, chưa từng hưởng lợi ích ǵ từ Nhật, nghe tin nước này hoạn nạn cũng đă t́nh nguyện tới tiếp cứu, chẳng nề hà hiểm nguy. C̣n ḿnh th́ bỏ chạy sao? Đó là đào ngũ, là phản bội!

Chuyện Nhật Bản khác chuyện ở Libya. Ở Libya là xung đột vũ trang xuất phát từ bất ổn chính trị, là chuyện nội bộ của người ta, ḿnh là khách th́ tốt hơn hết là tránh đi để họ tự giải quyết với nhau.

Cộng đồng mạng đang lan truyền bức thư ghi rơ tên người gửi là Hà Minh Thành nhưng không rơ địa chỉ người gửi, mang tựa đề "Thư Nhật Bản: Bài học làm người lúc khốn khó nhất". Xin click vào đây để đọc.

 

● Bạn Nguyễn Thị Quyến (Mộc Hóa): Theo hăng tin THKT - Tin Hay Không Tin th́ TT Colo đă chỉ định người kế tiếp là thầy Ngô Nguyên Soái hay Ngô Nguyên Trái là người thay thế TT Colo để trả lời phỏng vấn và chúng tôi cũng nghe nói ông thầy Mộng Lang đă chuẩn bị tinh thần chất vấn của tất cả anh em đồng nghiệp, các bạn xa gần, thân hay không thân, thương hay không thương, thầy Ngô Văn Gừng vẫn sẽ phải g̣ng ḿnh trả lời hết mặc dù thầy Ngô Bảo Toàn đang trong thời gian cần dưỡng sức, mong quí bà con ra câu hỏi.
Trước khi thầy đi trị bịnh, chúng tôi cũng cầu nguyện cho thầy b́nh an vô sự, riêng Uyên tôi xin vạn lời cám ơn thầy Bảo Toàn và Uyên xin hứa không rời cuộc chơi dù bất cứ lư do ǵ, tới hơi thở cuối cùng cũng nằm trên trang web THKT, thầy OK rồi nhé! Thầy vững tâm thầy đi cái ǵ rồi cũng trôi qua thôi thầy ạ, sau lưng thầy c̣n có chúng tôi.

 

 

 

 

 

+ Thứ Sáu 18-3-2011:

 

● Bạn Nguyễn Thị Quyến (Mộc Hóa): Thưa thầy Dương Đệ. Em xin đại diện lớp 11AB chào mừng thầy về thăm quê hương với em Phung Sanh và chúng em rất vui khi thấy cô Thạch và các thầy chụp h́nh với thầy. Thầy về Việt Nam chắc là vui lắm phải không thầy? v́ có đại gia đ́nh THKT đón tiếp. Chúng em mong có dịp gặp thầy để nhắc lại kỷ niệm mà thầy đă để lại cho chúng em, cô học tṛ trưởng lớp Trần Thị Đô luôn nhắc nhớ về thầy, cô học tṛ Nguyễn Thị Bạch Tuyết nói mong gặp thầy, tṛ Lê Thị Hường hiện đang ở Mỹ tết có về thăm nhà và kể chuyện ngày xưa về thầy, tṛ Dương Thị Hiền gửi lời thăm thầy và cám ơn thầy cho bạn ấy 14 điểm cái điểm cao nhất lớp, c̣n em th́ mong thầy tha thứ cho em thôi, đứa học tṛ nhiều ấn tượng. Kính chúc thầy nhiều sức khỏe, chúc em Sanh vui khi trở về quê hương .

 

 

 

 

 

+ Thứ Năm 17-3-2011:

 

● Kiến Đen: Vào lúc 17g45, cô Lư Thị Kim Oanh từ Đức gọi điện về hỏi thăm buổi sáng gặp thầy Dương Đệ có vui không. Cô tiếc hùi hụi v́ không thể về Việt Nam lúc này để được sum họp mọi người. Cô mong được gặp lại thầy Tiêu Ngọc Sơn, thầy Nguyễn Văn Thừa, thầy Nguyễn Văn Trắc, thầy Nguyễn Văn To. Cô nhắc là hồi ở THKT, nhóm của cô có thầy Đệ là anh hai, thầy To là anh áp út c̣n cô là em út. Khi biết tin sáng nay có cả thầy To đến chơi, cô Oanh rất vui, và cho biết ngày xưa thầy Đệ và thầy To rất thân nhau. Bây giờ ở Đức là 11g trưa, cô đang ở sở làm, tối nay về mới mở Web coi h́nh.

 

● Kiến Đen: Sáng nay tại quán Cà phê Cát Đằng trên đường Sư Vạn Hạnh nối dài (Q.10, TP.HCM), một bữa "ăn sáng nhớ nhau" nữa đă diễn ra để chào mừng thầy Dương Đệ, cựu giáo sư và Giám học THKT, vừa từ Mỹ về thăm quê nhà. Có mặt thầy Dương Đệ, con trai của thầy, cô Hoàng Thị Cẩm Thạch, thầy Nguyễn Trọng Ḥa, thầy Nguyễn Văn Trọi, thầy Ngô Bảo Toàn, thầy Nguyễn Văn To và thầy Nguyễn Văn Ḥa. Học sinh có Trần Ngọc Bách và Kiến Đen.

Xin click vào đây để xem thêm ảnh.

 

Từ trái qua, hàng ngồi: cô Hoàng Thị Cẩm Thạch, thầy Nguyễn Văn Trọi, thầy Nguyễn Trọng Ḥa, thầy Dương Đệ, con trai thầy Đệ. Hàng đứng: thầy Nguyễn Văn Ḥa, thầy Ngô Bảo Toàn, anh Trần Ngọc Bách.

 

Thầy Dương Đệ.

 

● Thầy Ngô Bản Toàn (Tân An): Đúng 2g30,đồng hồ sinh học trong tôi đă tự động đánh thức ḿnh dậy. Ngồi một ḿnh trước computer rồi tự hỏi: V́ sao ḿnh không đặt timer mà nó lại tự động làm việc tùy tiện thế này? Hay chăng sức khoẻ bản thân có vấn đề cần phải nhờ đến pḥng mạch THKT tư vấn? Rồi cuối cùng, chính ḿnh cũng tự t́m ra câu giải đáp xác đáng nhất: T́nh thương THKT chính là tác nhân tự ư hẹn giờ nhắc nhở: Sáng mai vào lúc 7 giờ, hội ngộ với thầy Cẩm Bảo Dương Đệ ở Cát Đằng coffee quán sau bao năm không gặp nhau. Kỷ niệm của tôi với thầy Cẩm Bảo ở những ngày xưa đó tuy rằng chưa được đong đầy lắm bởi mỗi người có một hoàn cảnh sống khác nhau trong thời buổi đạn bom c̣n gầm thét ngày đêm, tôi biết trong tâm thức vô h́nh, tôi đă có một cái ǵ đó rất quí mến để lưu luyến với thầy từ sau hôm tôi đến nhà thầy ở khu phố cổ đường Bến Chương Dương. Hôm đó, tôi biết thầy sắp đi xa qua làn mắt chơm chớp giấu sau đôi kiếng cận và tôi cũng biết rằng thầy cũng đă nghĩ hôm ấy tôi đến đây là để tiễn thầy ra đi. Thế đấy, tôi và thầy Dương Đệ tuy lặng lẻ nơi này nhưng vẫn tin Trái đất vẫn tṛn và tôi sẽ c̣n gặp lại người huynh trưởng mà ḿnh kính mến. Điều này đâu có phải là điều trừu tượng nào đâu bởi chính nó đă minh chứng rằng sáng hôm nay 17.03.2011 chúng tôi tái ngộ nhau sau bao năm vật đổi sao dời. Và, chiêm nghiệm ở quăng cuối cuộc đời: Chỉ có tấm ḷng thành thật yêu thương nhau th́ ta sẽ không bao giờ mất đi kỷ niệm vàng son với nhau. Bạn đời ơi, điều Ngô Vàng tâm sự có ǵ "dzô dziên" quá đáng không?
 

 

 

● Gia đ́nh THKT: Nhận được tin: thân phụ của thầy Hoàng Đ́nh Biểu (cựu Giáo sư và Hiệu trưởng THKT, định cư và mất ở Úc) vừa qua đời tại Úc. Gia đ́nh THKT xin chia buồn cùng gia quyến. Nguyện cầu hương hồn ông cụ sớm tiêu diêu miền cực lạc.

 

● Cô Hà Thị Kim Lan (Úc): Tôi xin báo tin buồn đến các anh chi, các bạn và các em biết: Thân phụ của thầy Hoàng Đ́nh Biểu đă ra đi vĩnh viễn vào lúc 2 giờ 50 ngày 15-3-2011 tai Viện Dưỡng lăo MeKong (Melbourne, Australia) hưởng thọ 96 tuổi. Tất cả các con cháu chắt đều tiếc thương ông, nhưng cũng cầu chúc Ông được sớm  siêu thoát  nơi cơi Niết Bàn. Tang lễ sẽ được cử hành ở nhà quàn Tobin Brother (North Melbourne) lúc 11giờ ngày thứ Bảy 26-3-11. Ông sẽ được an táng cạnh mộ Bà (nghĩa trang Altona) đúng như lời thề nguyền của 2 cụ suốt đời ở bên nhau. Tuy thời gian qua ông rất đau đớn, khó thở, nhưng lúc ra đi rất nhẹ nhàng, thanh thản sau bữa ăn trưa ngon miệng.

 

 

 

 

 

+ Thứ Tư 16-3-2011:

 

● Kiến Đen: Tin nóng hổi vừa thổi vừa cạp đây. Thầy Dương Đệ đă về tới Việt Nam. Về thăm quê lần naỳ, thầy Giám học THKT sẽ được cả Gia đ́nh THKT dàn chào. Hỗng khớp mới là chuyện lạ!

 

● Thầy Ngô Bản Toàn (Tân An): Tự hào rằng: vẻ đẹp THKT chắc chắn không nơi nào có được. Sự đoàn kết gắn bó hỗ trợ cho nhau luôn luôn nhất quán và được thể hiện một cách cụ thể qua từng sự việc vui buồn. Vui cùng nhau vui chung, đơn cử như: Một cháu giáo sư đẳng cấp thế giới được trao giải toán học quốc tế: Cả gia đ́nh THKT cũng đều thơm phức hương lây [v́ đó là cháu... cùng họ Ngô với Ngô Vàng]. Một thành viên có thêm dâu rể hay cháu nội ngoại: Cả từ đường rộn ră mừng nhau, có người c̣n được phong làm ông nội dư, bà nội dư. Một thành viên bị lâm bệnh hay đă về đến đích: Cả tàu không ăn cỏ. Những điều này quí báu này liệu có một ai dám phản bác hay không? Sự thực vẫn là sự thực và THKT đáng yêu chính là chỗ đó. Sự đoàn kết gắn bó c̣n thể hiện phong phú hơn qua những sự việc đă diễn ra vui nhộn: Một câu đố vui, một đề tài thơ văn lăng mạn đưa ra và tất cả đều nhiệt t́nh tham gia hăng hái. Và sự thể hiện t́nh yêu thương, chia sẻ với nhau như ruột thịt càng cao độ hơn là hiện nay, hầu hết mọi người trai gái, từ ông bà già khụ cho đến các bạn trẻ trung trong gia đ́nh THKT đang chung phong trào rủ nhau... "dzô dziên" để mong cho cuộc đời chúng ta đều "có duyên" hơn. Có kỳ bí quá hay không?
C̣n ai thắc mắc ǵ thêm, xin cho biết ư kiến? Cảm ơn và cảm ơn.

 

● Kiến Đen: Dạ thưa thầy cô TT Cali. Theo phép xă giao và cũng để thể hiện phong cách THKT, Gia đ́nh THKT sẽ soạn thư cảm ơn, do Minh chủ Vơ lâm Vơ Xuân Sơn kư để hồi đáp Hội Khuyến học tỉnh và huyện.

Ông từ THKT đă xủ quẻ và quăng dép xin keo, được cụ tổ THKT truyền rằng: Gia đ́nh THKT sẽ khen thưởng hai đôi TT Cali và TT Colo mỗi người 2011 cái hun. Do cả 4 vị đều là thành viên THKT, nên Gia đ́nh THKT ủy quyền cho thầy Đỗ Xanh thay mặt Gia đ́nh THKT "ban thưởng" cho cô Nước Biếc, sau đó cô Nước Biếc thay mặt Gia đ́nh THKT "ban thưởng" cho thầy Đỗ Xanh. Đôi TT Colo - thầy Nguyễn Hữu Thành và cô Huỳnh Kim Thọ cũng chiểu theo cách này mà "nội bộ tự xử báo cáo sau". Khâm thử!

 

● Thầy Đỗ Ngọc Trang - cô Nguyễn Thị Bích Thủy (Elk Grove, California): Kiến Đen ơi, thầy cô là thành viên của hội ái hữu THKT. Tuy thầy cô là cá nhân đóng góp nhưng trong danh nghĩa là Gia đ́nh THKT trao tặng. Vậy gia đ́nh ta có nên hồi thư cám ơn họ không theo xă giao Việt Nam?
Thầy cô khiêm nhường đón nhận giấy ban khen
 

● Kiến Đen: Chị Huỳnh Ngọc Phát ở Mộc Hóa vừa báo tin vui: Hội Khuyến học tỉnh Long An đă trao tặng giấy khen cho hai đôi TT Cali và TT Colo v́ những đóng góp quư giá cho phong trào khuyến học của tỉnh. Cụ thể là những học bổng đầy ư nghĩa và thiết thực dành cho các trường THPT và THCS Mộc Hóa. Đây là kết quả của đợt xét khen thưởng đầu tiên. Trong những đợt sau, Gia đ́nh THKT sẽ tiếp tục đề nghị đối với các nhà hảo tâm khác. Mặc dù TT Cali và TT Colo cùng các vị hảo tâm khác đều muốn ẩn danh, nhưng với trách nhiệm của ḿnh, Gia đ́nh THKT vẫn phải đề nghị ghi công và bây giờ "chiềng làng". Có bị rầy là "dzô dziên" cũng ráng cười mần duyên.

Ngoài ra, c̣n một chuyện xét thấy cũng hơi bị "dzô dziên". Từ đường THKT chỉ trao cho quư vị được khen giấy khen, c̣n "nội dung" mấy chiếc bao thơ kèm theo giấy khen sẽ bị "cưỡng bức" sung vào Quỹ Khuyến học THKT.

Từ đường THKT xin chung vui cùng TT Cali và TT Colo. Xin trân trọng báo tin vui cùng Gia đ́nh THKT.

 

● Kiến Đen: Một số bà con hỏi rằng v́ sao mới đưa thông tin về việc nhóm lớp 11AB tổ chức tiếp đón thầy cô và bạn bè ở Mộc Hóa nhân dịp thầy Dương Đệ về thăm trường xưa lên Blog, ngay sau đó lại gỡ đi? Lư do có lẽ "chỉ có ở Kiến Tường" mà thôi. Số là, nhóm tổ chức không lường được khả năng có rất đông thầy cô và học tṛ THKT tham dự để thỏa ḷng nhớ nhau. Mà như vậy th́ vượt qua khả năng chu toàn của một nhóm lớp. Ngoài ra, do tập trung quá đông người, cần phải làm đúng thủ tục quy định, có phép tắc đàng hoàng. Trong khi đó, thời gian quá cập rập. V́ vậy, các nhóm lớp, các nhóm thân hữu sẽ có những cuộc vui sum họp riêng, với tư cách nội bộ nhóm. Gia đ́nh THKT sẽ tiếp tục cái tập tục ("dzô dziên" mà lại "có duyên") là làm cầu nối cho quư bà con có những buổi "cà phê nhớ nhau", "ăn sáng nhớ nhau",...

Một lần nữa, chúng ta thật hạnh phúc khi biết rằng tấm ḷng và t́nh cảm bà con THKT ḿnh dành cho nhau quá sức tưởng tượng. Chuyện chỉ có ở Kiến Tường, như lời thầy Đỗ Xanh cảm thán đầy kiêu hănh!

 

 

 

 

 

+ Thứ Ba 15-3-2011:

 

● Bạn Trần Ngọc Bách (TP.HCM): Do quá cập rập về thời gian không thể chuẩn bị kịp cho thật chu đáo, nhóm lớp của chị Nguyễn Thị Quyến cho biết là không thể tiến hành cuộc họp mặt ngày 20-3 như dự định. Thay vào đó sẽ là những cuộc gặp gỡ mang tính cá nhân. Xin quư thầy cô và các bạn thông cảm và thứ lỗi.

 

● Kiến Đen: Xin click vào đây để xem một video clip về thảm họa sóng thần ở Nhật Bản ngày 11-3-2011.

 

● Kiến Đen: Viết nhiều quá cũng là "dzô dziên" đó à nghen. Viết dở th́ "dzô dziên" v́ bắt thiên hạ phải trân ḿnh mà đọc. Viết hay th́ "dzô dziên" bởi làm cho thiên hạ mê mải tốn thời gian mà đọc. Không viết ǵ hương khói cho từ đường th́ lại càng "dzô dziên" gắt củ kiệu nữa. Vậy th́ phải làm sao hả trời? Thôi th́, phàm th́ là mà rằng hễ nhúc nhích, cựa quậy hay trân ḿnh gồng cứng cũng đều "dzô dziên", ta cứ việc chọn làm cái ǵ ít "dzô dziên" hơn. Mỗi ngày gặp nhau, ta cứ việc chúc nhau "ít dzô dziên hơn hôm qua"!

 

● Bạn Nguyễn Thị Quyến (Mộc Hóa): Thật ra Quyến tôi cũng không phải là người vô tâm khi kể chuyện. Đúng là lưỡi không xương nhiều đường lắt léo, tôi muốn chia sẻ thành ra gặp chia rẽ th́ buồn thiệt đó. Người tư vấn của chúng tôi khi bán bảo hiểm cho khách hàng là muốn tất cả các khách hàng có quyền lợi, khi một trong số khách hàng bỏ cuộc, cái đau của khách hàng là cái đau của chúng tôi.
Câu chuyện kể trên thật quả là vô duyên khi người chồng bị tai nạn mà người vợ cười khanh khách nói, tôi nghe cũng đau ḷng và chị cứ gọi cám ơn tôi ríu rít v́ tôi đă khuyên chị nên giữ hợp đồng, mặc dù chị không đóng tiếp, tôi có nói tôi sẽ lo cho chị tới đông xu cuối cùng, tôi rất tự hào v́ nghề tư vấn của ḿnh, mấy ai không già và mấy ai không bịnh, tai nạn và chết chóc không từ bỏ một ai, đó là lẽ thường t́nh, tùy theo sự nhận xét khách quan hay chủ quan mà thôi, nếu ḿnh thấy nó vô duyên th́ nó vô duyên c̣n nói có duyên th́ là có duyên,
Như một đám ma ông nhà giàu nọ, sau khi bố mất, con cái thương tiếc và mời một dàn nhạc Hồ Quảng kèn tây xiếc và mướn người khóc đó có phải là vô duyên không? Nhưng với họ, họ cho đó là sự báo hiếu, có kẻ khen người chê có người nói đó là vô duyên v́ đám tang ma chơi nhạc sến. C̣n rất nhiều chuyện dzô dziên khác nữa, tùy theo tầm nh́n của mọi người PHẢI KHÔNG?

 

● Bạn Nguyễn Thị Vân Hồng (Michigan): Cho vânhồng phụ họa một cái minh họa cho tạp bút Vô duyên và có duyên của thầy Đỗ Xanh nhé.

 

● Kiến Đen: Bữa nay được ông thầy Đỗ Xanh mở lời, Kiến Đen tranh thủ "tự thú". Lỡ làm cái chức ông từ phục vụ từ đường THKT, nhiều phen Kiến Đen ngoáy râu "tám" chuyện, chọt chẹt anh Ba, chị Tư, thím Sáu,... thiệt là "dzô dziên" hết sức. Nhưng có lẽ nhờ có cụ tổ độ, và nhờ được bà con THKT thương t́nh hề hà "miễn chấp" nên khen là Kiến Đen "có duyên". (Xin nói trước à nghen, "có duyên" chớ hỗng phải là "duyên dáng", bởi Kiến Đen chớ hề thuộc "giới tính thứ ba" và sợ bị đọc lái "duyên dáng" thành "dan díu" lắm!). Thiệt t́nh Kiến Đen rất "thùy mị, đoan trang" và từng đoạt giải "Kẻ nghiêm túc nhất trong đám lộn xộn"!

 

● Thầy Đỗ Ngọc Trang - cô Nguyễn Thị Bích Thủy (Elk Grove, California): Thật khó mà nói duyên là cái ǵ. Khi một anh hề diễu mà không ai cuời, khán giả cho anh là vô duyên, v́ diễu không tức cười. Ngược lại nếu có người khóc thảm thiết khi thấy con muỗi bị đập chết, người ta cũng cho là vô duyên, v́ không ai cảm động. Có người chỉ cần đưa bản mặt ra, chả nói một câu, đă được khen là có duyên. Trái lại có người nói xùi cả bọt mép mà vẫn bị chê là vô duyên.

Xin mời click vào đây để đọc lời ngỏ cho cuộc thi "người kể chuyện "dzô dziên" mà lại "có duyên" nhất.

 

● Thầy Ngô Bảo Toàn (Tân An): Không có cái vô duyên nào cho bằng cái chuyện vô tư lấy chuyện nghiêm trang, tang chế của người khác để mà chế biến thành chuyện "ba trợn" của ḿnh ra đùa giỡn! Điều này rơ ràng là cực kỳ "vô dziên" và có thể có nhiều nguy cơ tính mệnh sẽ xảy ra cho cá nhân ḿnh trong cuộc sống. Hăy thận trọng và ghi nhớ "...tứ mă bất nan truy" nhé. Hôm nay, Ngô Vàng tôi chỉ xin được ghi lại một câu chuyện vừa vô duyên mà cũng vừa hơi... mắc cười của một người đứng tuổi kể lại [trong một lần ghé quán cà phê góc phố của d́ Hai Lành ở xóm tôi.]

Xin mời click vào đây để đọc bài.

 

 

 

 

 

+ Thứ Hai 14-3-2011:

 

● Thầy Đỗ Ngọc Trang - cô Nguyễn Thị Bích Thủy (Elk Grove, California): "Thật chả biết đâu mà nói ở cơi đời này". (Câu này tôi không nghĩ là của tôi, nhưng đă đọc ở đâu th́ cũng không nhớ). Chuyện tưởng không thể xảy ra, ấy thế mà lại xảy ra. cái vụ kể chuyện dzô dziên ấy mà. Thật dzô dziên, chuyện chưa ngă ngũ đă có người hưởng ứng.. Vậy Đỗ Xanh tôi đề nghị văn pḥng từ đường chính thức ra một cái thông cáo cho cuộc thi bao gồm thể lệ dự thi và hạn chót gửi bài. V́ đề tài có thể làm nhức đầu ê mông đến nhiều nạn nhân trong bang, nên Đỗ Xanh tôi xin nói trước là hoàn toàn không chịu trách nhiệm về mặt hậu sự.

 

● Bạn Nguyễn Thị Vân Hồng (Michigan): Tôi mở toang cửa sổ cho ánh nắng hiếm hoi của một mùa đông dài tràn ngập căn pḥng. Bỗng, tôi lặng người một cách sung sướng khi nh́n thấy những đóa Nhị Độ Mai đầu tiên bé xíu sau 15 năm bung cánh thật dễ thương trên cụm mai tôi trồng trong b́nh gốm nâu cũ kỹ.

Xin mời click vào đây để đọc bài tạp ghi Những nỗi vui thầm.

 

 

● Thầy Ngô Bảo Toàn (Tân An): Em Hoàng Lệ Uyên thân mến. Có thể xem như đây là một bức thư chia sẻ vui buồn của nghề Tư vấn viên Bảo hiểm Nhân thọ và cũng là một bài hưởng ứng cuộc thi "kể chuyện dzô dziên" sau khi Ngô Vàng tôi nhận và đọc được thư của Hoàng Lệ Uyên nhé.
Xin mời click vào đây để đọc.

 

● Bạn Nguyễn Thị Vân Hồng (Michigan): Theo tin mới nhận: Đội chuyên nghiệp cứu cấp của Mỹ đă lên đường đến Nhật. Vânhồng đă tham gia với Hội Hồng Thập tự Quốc tế tại thành phố để ghi tên, kêu gọi đóng góp, hiến máu.. v..v…Tấm h́nh "Cha con chồng vợ lếch thếch với túi hành trang bé xíu..." dưới đây khiến nhiều người xúc động, tuy nhiên tạ ơn Trời là họ vẫn c̣n có thể bên nhau...

 

 

Theo số liệu ước tính của các tổ chức cứu tế, số người tử vong v́ động đất và sóng thần lần này ở Nhật Bản có thể vượt qua con số 10.000 người. Cảnh sát cho biết mới có 400 người được xác nhận đă chết. Trong khi đó tại thị trấn

Minamisanrikucho có dân số 17.000 người, kể từ sau khi sóng thần càn quét qua, người ta không biết được tin tức ǵ của tới 10.000 người.

Càng nguy hiểm hơn khi thiên tai đă gây ra cháy nổ tại ḷ số 1 của phức hợp nhà máy điện hạt nhân Dai-ichi ở tỉnh Fukushima gây ṛ rỉ phóng xạ ở mức nguy hiểm. Có 160 người có khả năng đă bị nhiễm xạ.

 

 

 


                                                                    

 ĐỌC TIẾP CÁC BLOG MỚI    |   ĐỌC TIẾP CÁC BLOG TRƯỚC   

 

(Xin CLICK VÀO ĐÂY nếu muốn bằt đầu đọc từ trang Blog đầu tiên)