Hai tuần qua sau khi tôi đọc ”phóng sự” về ”củ lùn” của anh Phạm Hồng Phước, tôi thấy có gì như “đau đau” trong bụng không phải bị bội thực vì cái ngon cái hấp dẫn của củ lùn, tưởng tượng ăn nhiều ”ăn hàm thụ” làm cái bụng tôi ”no óc ách” như bị Tào Tháo sắp rượt tôi chạy ”co giò”.
Chữ ”củ lùn” với ý nghĩa của nó thật sự nó không có ”ăn nhậu” về chuyện riêng tư của tôi, mà làm cho tôi hơi ”đau đau”, nhưng sau chữ ”NHƯNG” này nó mới có vấn đề. Tôi xin trình bày chầm chậm cho quý thầy cô và các bạn hiểu, và thông cảm cho Công Phong vì mình không có ”văn chương” nhiều. Trong hai chữ CỦ LÙN, tôi “moving” chữ CỦ ra khỏi hàng, còn lại chữ lùn và tôi ”add” một chữ trước chữ lùn mới ”lòi” ra ý nghĩa chuyện mà tôi đang trình bày. Tôi theo phương pháp ”ghép tự hay chiết tự” mà đại thiền sư Đỗ Ngọc Trang có dạy hay không tôi không nhớ. Hồi tôi còn ngồi ghế trường Trung học KT, tôi thường thấy các bạn đồng môn đồng lớp, thích hay yêu ai thường hay viết tên mình trước hay sau tên người mà mình yêu thích. Chuyện của tôi không như vậy nó đơn giản hơn nhiều đơn giản đến độ không ngờ. Tôi viết số 3 trước chữ lùn thành BA LÙN là tên một nhân vật mà tôi không thể nào quên… Đó là tên người yêu đầu tiên của tôi… Chuyện tình tôi và cô Ba Lùn bất thành! Vì vậy khi tôi thấy chữ LÙN tôi ”đau đau” là vậy!!!
Hơn hai năm qua, tôi cố gắng ngồi viết lại những chuyện vui buồn của tôi trong tập chuyện ngắn ”chuyện bên ngoài bờ tre”, viết cho mọi người đọc cho vui chớ tôi không làm ”của riêng”
Giờ tôi xin trình cả làng một chuyện không kém phần ”quan trọng”: Hôm nay tôi đặt tên Việt Nam cho đứa cháu ngoại gái của tôi, cháu được hơn một tháng tuổi, tôi lấy tên Ba Lùn đặt tên cho cháu ngoại. Tôi thấy tên này gọn và có nhiều ý hay và lạ.
Tôi xin chúc tất cảquý thầy cô và các bạn có sức khỏe thật tốt.
NGUYỄN CÔNG PHONG
(Colorado 2/2/2015)