Cho tới trước ngày 28 Tết Ât Mùi, tôi chắc cú là năm nay mình không có mai chưng. Trời phương Nam năm nay lạnh dai, lạnh dài và lạnh sâu khiến mấy nhà trồng mai méo mặt. Cây mai truyền thống hàng năm mà gia đình tôi gởi nhà vườn dưỡng cũng chịu chung số phận. Hai chậu mai bên hông nhà tuốt lá trễ nên mấy ngày này thay vì ra nụ trổ hoa lại xum xuê lá non (hỗng lẽ lại cho uống lộn thuốc, như kẻ bị Tào Tháo rượt lại uống nhầm thuốc xổ).
Chiều 28 Tết, anh bạn bảo vệ ở một trường mầm non gọi điện báo tin vui vào phút thứ 89: “chậu mai gia đình gởi ở sân trường ra nụ tốt lắm”. Vậy là tối 28 Tết, tôi đón Nàng Mai “trở về bến nhà xưa” miệng líu lo:
“Mai
Anh đã yêu em thật rồi
Anh đã yêu em thật nhiều
Một tình yêu quá mê say…”
Xin lỗi nhạc sĩ Quốc Dũng cho phép tôi sửa 2 chữ cuối đoạn này trong ca khúc Mai của ông từ “cô liêu” thành “mê say” cho nó lạc quan hơn. Tết mà!
Khi về lại nhà sau một năm xa mặt mà chẳng cách lòng, Nàng Mai của tôi còn e ấp nụ hàm tiếu như cô gái Việt đoan trang thùy mị mới về nhà chồng (lần thứ mấy thì hên xui). Vậy mà sáng sớm 30 Tết, khi tôi thức dậy chuẩn bị đi dự lễ Tro, cả phòng khách vàng hực lên màu của vô số đóa hoa mai. Ôi, my God, Nàng Mai của tôi mắn đẻ tới thế sao.
Vậy là tôi đã phải cầu viện tới “thần dược Viagra” dành cho Nàng Mai. Pha ngay một ống chế phẩm chống rụng hoa mai Super A-Z mà ông cậu thạc sĩ nông hóa Tống Mai Triều bào chế và tặng trước đó không lâu phun sương lên các cành mai. Sống với nhau nửa thế kỷ giác từ khi anh đầu thai làm công dân Việt Nam, anh hiểu em mà Mai. Phàm thì là mà rằng có 1 nhóc là anh đã bờm đầu, hết xíu quách rồi, huống chi em xổ ra cho anh cả một bày con như tổ mẫu Âu Cơ như vậy, anh phải dưỡng cho em chớ.
Hy vọng, với Viagra Mai này, em sẽ tươi tắn sung sức bên anh cho hết “mùng” ra tới “mền”. Tết năm nay là năm của Đại sư phụ Dê đó em… mà anh lại là đệ tử chân truyền của ngài. Beheheheeeee…..
PHẠM HỒNG PHƯỚC
(Saigon 18-2-2015, ngày 20 Tết Ất Mùi)