Phải nói là bữa nay tôi buồn dữ lắm. Nhưng tôi không lâm cảnh bế tắc như thi sĩ Xuân Diệu phải insert vào bài thơ Chiều cái câu đầy khắc khoải: “Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn”. Tôi buồn chuyện của các bạn sinh viên tình nguyện (SVTN) vừa tham gia chiến dịch Tiếp sức Mùa thi (TSMT) trong kỳ thi tốt nghiệp trung học phổ thông quốc gia hồi đầu tháng 7-2015.
Mà đó là là một nỗi buồn nhân đôi (không phải dual-core đâu). Tôi buồn thay cho các bạn trẻ tình nguyện. Tôi buồn cho tôi – một phụ huynh cảm thấy mắc nợ các bạn đã tận tình tiếp sức cho con trai tôi trong kỳ thi quan trọng nhất sau 12 năm học phổ thông này.
Xin mời click vào đây để đọc bài.
PHẠM HỒNG PHƯỚC
(Saigon 5-7-2015)