Chuyến về nhà sao quá xa xôi

 

Dear Hòa – Thủy,

Hai người bây giờ ở đâu, làm ơn “báo cáo” đi chứ. (nhớ kèm theo hình)

Trang – Thủy

beijing-01

Kính anh chị Trang – Thủy (cùng hai bạn Thành – Thọ, các bạn HS THKT)

Mãi đến hôm nay em mới đọc được thư của anh chị, vội báo cáo:

Chúng em đã về tới VN lúc 3 giờ sáng ngày 2 tháng 7 năm 2016.

Bây giờ mới kể chi tiết, ở bên San Francisco tui em đi chơi suốt, khi về đến nhà thì đã trễ, chỗ đi xa nhất là Las Vegas sóng wifi của khách sạn cũng hơi chập chờn lúc có lúc không, muốn gửi được thư thì phải xuống chỗ tiếp tân sóng mới mạnh, nhất là lu bu đi chơi (oánh bài thử cho biết với người ta, mỗi ván chỉ 1 cent thôi, thua hết 9$ là ngưng), nên về ghi vội mấy dòng trên FB mà quên rằng anh Cả không có FB, chuyện này em thành thật xin lỗi.

Em xin sẽ viết thêm hồi ký vui trên xứ Cờ Hoa trên THKT sau.

Hôm 28-6 đúng chương trình tụi em lên máy bay về VN lúc đó có diện thoại chào anh chị Trang -Thủy và thầy Thành cô Thọ.

Tưởng rằng đường về suôn sẻ, ai dè về đến Bắc Kinh, vì máy bay mình xuất phát bị delay gần 4 tiếng đồng hồ tại SF, qua BK trễ nên máy bay chuyến CA903 về VN đã bay đi mất, tụi em phải ở lại BK 2 ngày đêm nữa, cho nên về đến VN lúc 3 giờ sáng ngày 2-7 (giờ VN) ngày hôm nay, trưa nay mới vô kiểm tra email viết thư này trả lời và thăm anh chị.

Hai ngày bị ép ở BK giống như mình đang ở trên thiên đàng bỗng chốc mở mắt thấy lọt vô địa ngục vậy.

Mình không ngờ ở BK ít người biết tiếng Anh, khi ở phi trường lấy sóng wifi free nói Viber với con gái, con gái nói tiếng Anh đưa cho nhân viên sân bay BK nghe, họ cũng không biết mới chết đứng!

Trong KS tụi em dốt nhưng nói tiếng Anh nhát gừng, hoặc viết ra chữ, nó cũng không biết, đói bụng hỏi restaurant ở đâu nó không biết, viết chữ, nó cũng không biết, mới ra dấu chỉ vô miệng là muốn ăn nó đưa mình cái bàn chải và kem đánh răng hỏi có mắc cười không chứ? Cuối cùng vẽ cái chén và đôi đủa may thay nó biết nó chỉ xuống lầu 1.

Hàng không China Airlines cũng lo cho mình chỗ ở miễn phí trong KS, có ăn 2 bữa cứu tế, gồm toàn thịt mỡ kho Tàu và rau xào, dưa chua… ráng mà ăn, còn bà xã thì buồn lo hơn nữa thức ăn quá tệ bà xã em không ăn được, ngày đầu chị Huệ, bạn, có làm xôi mặn và bánh mì, đùi gà chiên… bỏ theo để ăn dọc đường, ăn không hết nhờ phần còn lại nên cũng tạm ổn, ăn xong bữa cứu tế lúc 12g trưa lên phòng ngủ một giấc đến 12g khuya quên không biết người ta có cho ăn bữa chiều không, sáng hôm sau xuống nhà ăn thì không thấy cho ăn nữa. KS ở chỗ đồng không mông quạnh, không bán thêm gì, bên ngoài chung quanh KS cũng không có quán xá gì…vả lại mình không biết tiếng cũng không dám đi đâu. Ngày thứ nhì, tụi em ăn hạt lúa mạch (oatmeal), thứ thực phẩm bà xã mua về để ăn kiêng cho ốm, thức ăn này lạt nên nấu nước sôi rồi bỏ thêm kẹo vô quậy lên ngọt ngọt, ăn vậy mà ngon… ăn xong ngủ một giấc 14g hôm sau ra phi trường.

Đó là tập 1 đường về. Sau đây là tập 2.

Ra phi trường, gặp một người đàn ông người Hoa khoảng 60 tuổi cùng xếp hàng đổi vé, mới đầu em thấy ông này cũng dễ gần nên liều mình hỏi: Where are you come from? Ổng xổ cho một tràng, té ra ông này là Việt kiều người Hoa Chợ Lớn sống ở Úc, cùng xếp hàng lấy vé máy bay, ổng biết tiếng Hoa, tiếng Anh, tiếng Việt từ đó Tư Ếch tự tin hơn vì có quới nhân giúp đỡ!

Vậy mà cũng khổ sở vì chuyện đổi vé, nhờ ông ấy lo dịch thuật tất tần tật với tụi nó, lấy được vé rồi cuối cùng vô chỗ an ninh sân bay, tụi nó không cho vô, nó nói mình ở lại đi chơi chứ không phải vì lý do gì cả, lại cãi nhau bằng tiếng Tàu, chừng 30 phút mới xong. Anh bạn sau đó cho biết, thật ra tụi nó muốn vòi vĩnh tiền bạc nhưng anh ta ghét nên cãi lại không cho, bị nó đuổi ra nói là anh không có trách nhiệm, anh nói đây là bạn ảnh, bị trễ chuyến do lỗi của hãng China Airlines, qua được cửa cuối cùng bay về đến VN lúc 3 giờ sáng, xuống sân bay, than ôi 2 valy và 2 kiện hàng của em cùng một valy của anh bạn ấy cũng chưa tới VN, lại làm thủ tục mất hành lý gửi lại sân bay, xong tui em về nhà với cái ba lô và một cái valy nhỏ xách tay. 2 kiện hàng trong đó có trái cây cherry, nho táo… từ khi đóng gói đến nay đã 5 ngày mà còn đang ở BK chắc còn mấy ngày nữa mới về, khi về VN, chỉ có cách làm rượu mà uống!

Chỉ có đoạn về của Tư Ếch thôi cũng khá hấp dẫn phải không anh chị và các bạn?

Chúc anh chị vui, hẹn thư sau.

NGUYỄN VĂN HÒA – NGỌC THỦY

Mỹ có thành ngữ “home sweet home”, có lẽ chưa bao giờ nó thấm thía đến tận tâm can đối với cặp Hòa-Ngọc Thủy như ngày hôm qua. Kinh nghiệm đi xứ Bắc Kinh của hai bạn, thú thật có các vàng cũng không ai muốn có.  Chúng tôi chỉ đọc ký sự mà dây thần kinh cũng bị căng thẳng ra. Tự nghĩ nếu mình lâm vào hoàn cảnh đó thì chết chắc. Chỉ mới tưởng tượng thôi đã thấy hãi hùng rồi. Khỏi nói chúng tôi cũng biết cô Ngọc Thủy bi đát đến thế nào. Nhưng đọc đến đoạn “quan đi xứ” dùng tay “hỏi” quán ăn, thần kinh chúng tôi mới thun trở lại.  Hay là chuyến đi sau, hai bạn xét lại có nên đi China Airline không?

Chúng tôi nói riêng và gia đình THKT nói chung, hân hoan mừng đón thầy cô Hòa – Ngọc Thủy về đến nhà bình an. Rất mong được tiếp tục đọc ký sự du Mỹ với lối kể chuyện dí dỏm của thầy.

ĐỎ NGỌC TRANG

 

Xin gửi kèm mấy ảnh chụp ở Bắc Kinh

beijing-02 beijing-03 beijing-04 beijing-05