Cái kết đau thương của bạn sinh viên Bình Định mất tích tại TP.HCM

Kết luận của Công an TP.HCM: bạn nam sinh Bình Định 19 tuổi Nguyễn Văn N. “mất tích” từ ngày 12-2-2022 khi vừa xuống Bến xe Miền Đông TP.HCM chết do nhảy sông Sài Gòn tự tử. Bạn chủ đông cắt liên lạc, thuê khách sạn nghỉ tới hơn 3g sáng hôm sau thì đeo balô ra sông Sài Gòn. Trong balô đeo sau lưng có một tảng đá (có nguồn nói là tảng bê tông) 10kg. Pháp y xác nhận bạn tử vong vì ngạt nước, không có thương tích trên người. Công an cho biết camera ở khu vực đã ghi được hình ảnh bạn trẻ tự tìm cái chết.

Sáng16-2-2022, thi thể của bạn Nguyễn Văn N. đã về với gia đình ở thôn Trà Sơn, xã Tây An, (huyện Tây Sơn, Bình Định). Trong ảnh là bà nội và mẹ của bạn đang đau đớn tột cùng. (Nguồn ảnh: Báo TTO).

Bây giờ thì người ta sẽ cố gắng tìm hiểu nguyên nhân vì sao bạn 19 tuổi này tự giải thoát bằng cái chết. Chắc chắn cũng chỉ là suy đoán, suy diễn. Chỉ có bạn ấy mới biết rõ vì sao mình lại chọn cách tự xử như vậy.

Chỉ biết là tuổi trẻ bây giờ rất phức tạp, không hề như cha mẹ hình dung đâu. Chúng có nhiều áp lực, nhiều vấn đề riêng mà đa số là không nhờ phụ huynh giúp đỡ, chỉ tìm cách tự xử. Chúng dễ stress, dễ trầm cảm lắm. Chỉ có một chân lý luôn đúng: trẻ người, non dạ.

Phụ huynh mà lơ là, chủ quan không phát hiện những đổi khác, bất thường của con em là dễ phải ân hận.

Một ông thợ hớt tóc quen của tôi kể rằng sau một học kỳ học online ở nhà, con gái ông – một sinh viên năm áp cuối khoa Dược lâm sàng của trường Đại học Nguyễn Tất Thành (TP.HCM) – đã bị stress nặng. Nhiều bạn bè của cháu cũng vậy. Học online ở nhà vừa căng thẳng đầu óc, vừa dễ nhàm chán khi chỉ có một mình trong một môi trường phi giáo dục. Chương trình học căng, chỉ lơ là một chút là bị đánh rớt, phải đóng tiền học lại. Rồi sau những tháng dài khốn đốn vì đại dịch hoành hành, người lớn còn muốn gục chớ nói chi bọn trẻ. Hoảng loạn và căng thẳng dễ dẫn tới trầm cảm rồi suy sụp.

Cậu bé đồng hương 19 tuổi ơi, dù sao con cũng đã chọn tự xử một cách kinh khủng rồi. Chắc chẳng ai nỡ lòng trách móc chi đâu, chỉ đau lòng tiếc thương con. Bác còn đau lòng khi nghĩ tới những giờ cuối đời trong cô độc, tuyệt vọng của con. Giá như lúc ấy có ai ở bên con. Bác giờ chỉ biết cầu nguyện cho con ngủ yên thanh thản ở một thế giới khác. Con có linh thiêng thì phù hộ cho đừng bạn nào nữa phải chọn cách tự xử như con. Đau lòng tất cả người ở lại. An nghỉ con nhé đồng hương.

P.H.P.