Chào tháng Chín, Nàng Thu và mùa khai trường

Chào tháng Chín.

Chào Nàng Thu và hồi ức về những mùa khai trường rất xưa nhưng cứ bồi hồi như mới hôm qua.

Hồi đó, gã thư sinh nghèo tỉnh lẻ biên giới 3 tháng hè là 3 tháng lang thang khắp các tiệm cho mướn truyện trong thị xã. Gã tự nhận cho mình cái biệt hiệu “Con mọt sách” và thậm chí dùng lưỡi lam khắc trên đế dép nhựa cái mộc đóng mực tím trên sách có chữ “A bookworm”. Đọc sách không chỉ cho thỏa cái “nếp nhà” đeo đẳng cả cuộc đời từ hồi mới thấy cuốn sách lần đầu là “ngày nào cũng phải đọc”, mà còn để khỏa lấp nỗi nhớ xa xôi và cho ngày tháng mau trôi qua.

(Nêm mắm nêm muối từ nguồn ảnh Internet. Thanks).

Ngày khai trường niên khóa mới cũng là ngày được gặp lại ai đó trong 3 tháng qua đã lên Đô Thành để học hè (và tránh pháo kích).

Nàng Thu. Trong hồi ức của gã thì Nàng Thu là những cô gái tên Thu mà gã từng gặp. Gã đẻ rớt ở quê hương vua Quang Trung (đồng hương à nghen, có giấy khai sanh hẳn hòi, chớ không phải xài giấy lậu hay nhận vơ thấy người sang bắt quàng làm họ), nhưng từ nhỏ tới giờ sống ở miền Nam, trưởng thành ở miền Tây Nam Bộ – Đồng Tháp Mười chỉ hai mùa mưa nắng (có chăng là thêm mùa nước lụt) chớ biết mùa Thu ra sao, đừng nói chi là cảnh lá vàng rơi. Như hầu hết bạn đồng môn đồng trang lứa, gã chỉ biết và cảm mùa thu qua thơ văn tiền chiến và theo lời tả lại của những vị thầy cô di cư. Mãi tới tận sau này, khi đã mỏi gối chồn chân, gã mới được nếm trải thế nào là đi giữa lá vàng rơi ngập lối mùa Thu trong những chuyến lang thang Mỹ quốc. Dù sao, có vẫn còn hơn không hén…  

Một người của thế kỷ 20 chào tháng 9 năm thứ 24 của thế kỷ 21. Hồi ức khai trường thì không có tuổi… chỉ có nhớ hay quên!

P.H.P.