Thêm một người bạn rời cõi tạm trần gian “về trước”

Dẫu biết đời là vô thường,

Dẫu hay đời là cõi tạm mà từ nhỏ đã được học câu “sinh ký tử quy – sống gửi thác về”,

Nhưng mỗi lần bạn bè có người “biệt thế gian”,

A Phủ buồn nhói tâm can,

Nhớ người ra đi, thương cho người ở lại.

Nguồn ảnh: Internet. Thanks.

Tối 5-11-2025, thêm một người bạn đồng nghiệp nữa buông tay kết thúc cuộc vui trần thế. Nhưng bạn là một trong những người hiếm hoi mà A Phủ từng biết tỏ rõ sự kiên cường chiến đấu, “buông bỏ nhưng không buông xuôi”, và lạc quan cho tới cuối cuộc đời.

Bệnh K thường được xếp vào “tứ chứng nan y” theo y học cổ truyền. Tới mức “K kêu ai, (người) nấy dạ.” Nhưng nếu được khám sức khỏe thường xuyên để phát hiện từ sớm thì khả năng điều trị K của y học hiện đại có tỷ lệ cao hơn. Được phát hiện càng sớm, y học càng tiến bộ, bệnh K càng tăng thêm tỷ lệ “đáp ứng điều trị”.

Mấy ngày nay, A Phủ luôn bần thần và bị ám ảnh sau khi đọc post trên Facebook của bạn ấy như nói lời tạm biệt bạn bè.

Ngày 3-11-2025, bạn viết trên FB:

“XONG MỘT KIẾP NGƯỜI!

“Sau 1 tháng nhập viện truyền nươc vì suy kiệt, liệt nặng, chup chiếu các kiểu…

“Sáng nay, các BSBVTPTĐ thông báo chính thức cho tôi biết: Bệnh trạng của tôi hiện chỉ còn có thể nằm theo dõi, điều trị tích cực triệu chứng, không thể làm gì thêm!

“Tôi vẫn không ăn được gi hơn 1 tháng nay (ăn vô là ói sạch). Thông thường, bệnh ung thư đã đến thời kỳ bỏ ăn thì cuộc sống chỉ tính bằng tuần.

“E rằng tôi không đón đươc Tết này cùng các bạn, xin cảm ơn rất nhiều!

3.11.2025”

Và ngày hôm sau, 4-11-2025, bạn viết:

“… ĐÃ TRỞ LẠI TUY KHÔNG LỢI HẠI NHƯ XƯA! HIHI…

“Hôm nay tôi đã xuất viện về nhà tự chữa theo cách của mình. Hiện tôi vẫn còn thuốc của người Champa.

“Từ hôm vào BVTPTĐ tới nay tôi không được uống thuốc Nam vì trong đó không cho và cũng không có phương tiện nấu thuốc…

“Tôi đã thực sự buông bỏ nhưng không buông xuôi, đó không phải là tính cách của tôi.

“Viên BS chủ trị cho tôi (bằng tuổi con gái tôi) nói: Từ hồi hành nghề tới giờ anh ta chưa gặp ca nào như ca này.

“Tiếp tục chơi thôi!

4.11.2025”

Một người bạn chung, cũng là đồng nghiệp, sáng 6-11-2025 đã thuật lại trên FB ngày cuối cùng của bạn mình.

Người bạn sinh năm 1966 đó bị K, đã quyết định bỏ Tây y vì “đằng nào cũng chết mà lại tốn kém”, mà chuyển sang điều trị bằng thuốc Nam; khi nào mệt quá thì vô bệnh viện hồi sức. Chiều 5-11-2025, sau khi bị “bác sĩ chê” (khối u đã bị vỡ) được đưa về nhà, bạn ấy đã nhờ vợ gọi điện cho một người bạn đồng nghiệp thân tới và vừa thở oxy, vừa trò chuyện với nhau, mà người bạn chung kể lại: “Anh em nói chuyện khá nhiều, nhưng cơ bản là chuyện vui, thỉnh thoảng ghẹo cười. Ảnh cũng không nặng nề khi ‘duyệt’ tấm ảnh chân dung rồi khen ‘đẹp’. Về lễ tang, ảnh nhắc là ‘làm đơn giản, ấm cúng, sau đó hoả táng’”.

Cuối cùng, anh bạn biết mình sắp ra đi đã bắt tay người bạn thân thật chặt, rồi nói: “ĐM tao thua rồi. Mày ở lại với tao đoạn cuối nha…”

Sau đó thiếp dần và trút hơi thở cuối cùng vào lúc 21g20 ngày 5-11-2025.

Với những bệnh nhân K, “ra đi” còn có ý nghĩa của một sự “giải thoát” – giải thoát khỏi những cơn đau đớn cùng cực và triền miên. Dù cuộc “ra đi” nào cũng đau lòng người ở lại, nhưng cũng phải đành chấp nhận sự thật ấy và buông tay cho người đi được thanh thản. “Say goodbye”.

Xin được chia buồn cùng gia đình bạn. Cầu mong cho hương linh bạn sớm về cõi an yên vĩnh hằng. Bạn bè ở lại sẽ luôn nhớ về bạn. Và nếu có thương bạn bè, bạn có thể xí chỗ tốt tốt – đời gọi là “đặt cọc”, “đặt gạch” – cho bạn bè, vì bạn chỉ là “người về trước”.

P/S: Báo Tuổi Trẻ ngày 6-11-2025 có đăng kỳ 5 của loạt bài “Chuyện kỳ lạ giữa lằn ranh sống – chết” có giá trị tham khảo cho ai cần quan tâm.

A.P.