Tâm tình Trung học Kiến Tường

Cuối tháng ba năm 2018, vợ chồng chúng tôi trở lại Kiến Tường thăm ngôi trường cũ, nơi chúng tôi đã có thời dạy học ở đó. Nhưng ngôi trường đã bị phá bỏ, để lấy chỗ xây dựng một ngôi trường mới lớn hơn. Dấu vết cũ đã nát thành tro bụi tan trong dĩ vãng. Di tích lịch sử duy nhất còn sót lại là cây điệp màu nâu thẫm đứng giữa sân trường. Chúng tôi ngồi xuống chiếc ghế xi măng bên gốc cổ thụ ấy với tâm trạng say sóng của những nỗi vướng mắc. “Ngày xưa ta quen từng viên đá quanh sân truờng, nay sao nghe khác từ tên đường.”

Xin mời đọc bài.

ĐỖ NGỌC TRANG