Ngày mai thứ Hai 8-3 là ngày Phụ nữ Quốc tế ở Việt Nam và một số nước. Cho tới nay, sau 112 năm ra đời, cái ngày đầy nhạy cảm nhưng đầm đìa cảm xúc này là ngày lễ chính thức ở vài chục nước, bao gồm Afghanistan, Angola, Armenia, Azerbaijan, Belarus, Burkina Faso, Cambodia, Trung Quốc (chỉ dành cho phụ nữ), Cuba, Georgia, Guinea-Bissau, Eritrea, Kazakhstan, Kyrgyzstan, Lào, Madagascar (chỉ dành cho phụ nữ), Moldova, Mongolia, Nepal, Nga, Tajikistan, Turkmenistan, Uganda, Ukraine, Uzbekistan, Việt Nam, và Zambia.
Điều trớ trêu là tuy có gốc gác từ Mỹ (ngày National Women’s Day do Đảng Xã hội Mỹ SPA tổ chức lần đầu tiên tại thành phố New York ngày 28-2-1909, ngày sinh nhựt của A Phủ á), nhưng rồi sau đó Mỹ không quan tâm chi tới ngày này.
Ngày Phụ nữ Quốc tế tưng bừng hoa lá nhứt là thời còn Liên Xô và Khối Xô viết.
Liên Hiệp Quốc bắt đầu tổ chức mừng Ngày Phụ nữ Quốc tế vào năm 1975. Tới năm 1977, Đại hội đồng LHQ đã mời các nước thành viên công nhận ngày 8-3 là Ngày LHQ về quyền của phụ nữ và hòa bình thế giới (UN Day for women’s rights and world peace). Còn vì sao lại gắn phụ nữ với hòa bình thế giới thì A Phủ chớ dám hé đôi môi hồng bép xép.
Nhưng thôi, điều mà A Phủ muốn nói ở đây là nhắc 500 anh em rằng nếu có việc gì dính líu với đờn ông trong ngày thứ Hai 8-3-2021 thì hoặc lùi lại ngày 9-3 hay giải quyết ngay trong Chủ nhựt 7-3. Vì ngày 8-3, cánh đờn ông hoặc túi bụi trong bếp, trong phòng phục vụ chị em phụ nữ, hoặc đã trốn biệt ở một nơi nào đó.
Lại thả trôi ký ức về cái thời gọi là bao cấp ai chưa từng kinh qua thì không tin rằng lại là sự thật. Và nhớ mấy cây vè bỗ bã ngày 8-3.
– Hôm nay ngày 8 tháng 3,
Chị em phụ nữ uống trà với đương…. (đường)
– Hôm nay ngày 8 tháng 3,
Tui giặt giùm bà cái áo của tui.
Còn cái tranh vui mượn từ Internet này là muốn nhắc lại, nhắc hoài không hề dư, về một bài học kinh nghiệm cho các thể loại đờn ông, cũng như thay lời muốn nói cho quý chị em phụ nữ.
P.H.P.