Độ nổ vui hè
Sau cơn ngủ ngồi, Đỗ Xanh tôi nghiệm ra “triết lý” rằng không có việc gì dễ hơn việc mình tự khen con cháu của mình. Nó cũng dễ như đánh đàn dương cầm. Mình cứ việc dùng ngón tay “đánh” vô tội vạ trên phím đàn là có tiếng tửng tưng phóng ra. Trái lại không có gì khó cho bằng con cháu mình được người ngoài, khó hơn nữa, cả một hội đồng chuyên nghiệp khen ngợi….