Có một giấc mơ mang tên ĐNNP giữa đêm tròn 65 tuổi

Đồng hồ gõ boong một cái mở cửa vào một ngày mới. Tờ lịch bloc trên tường lộ ra ngày 6-10.

 

Cách đây đúng 65 năm, ở một nơi nào đó thuộc Thành Nam Xứ Bắc, có một cậu bé chào đời với 3 tiếng khóc và 3 tiếng cười. Người ta mở bàn tay đỏ hỏn đang nắm chặt của cậu bé ra và thấy có mấy hạt đỗ lấp lánh như ngọc làm đồ trang sức. Hình như thì là mà rằng nó là điềm báo trước cả cuộc đời cậu bé sau này điểm trang làm đẹp cho đời, mong mang điều tốt lành đến cho tha nhân.

 

Đỗ là đậu, mà đậu thì có đậu xanh (chè đậu xanh), đậu đỏ (chè đậu đỏ bánh lọt), đậu đen (chè đậu đen nước cốt dừa đường cát trắng), đậu nành (nước tương, tàu hũ, sữa đậu nành), đậu phộng (đậu phộng rang húng lìu),… Đỗ là đậu, là niềm vui ngất trời cho các thí sinh. Đỗ là đậu, là nỗi sung sướng thở phào của bác tài giữa downtown phố thị phồn hoa.
Nghe đồn rằng vào dịp thôi nôi, thay vì bốc hòn xôi, cậu đã chọn một viên phấn trắng.
Thời gian trôi qua với quá nhiều biến đổi.

 

Vào cái đêm rạng ngày mừng thọ 65 của mình, có một lão sư nằm giữa cánh rừng nai sừng tấm cách nơi chôn nhau của mình nửa vòng Trái đất chập chờn trong một giấc mơ…
Lão sư mơ thấy mình trở thành ông bầu của một gánh xiếc. Trong khi thiên hạ làm xiếc thú, xiếc người, gánh xiếc của lão sư lại chuyên trình diễn các màn xiếc chữ. Ông bầu và 3 diễn viên khác, có một nữ, đều từ tuổi ngũ tuần trở lên, đem những con chữ ra mà tung hứng, biến hóa thành thiên hình vạn trạng tạo nguồn vui cho cuộc đời.
Trong trạng thái mơ mơ màng màng, lão sư nhìn thấy trên bảng hiệu sáng lóa tên của gánh xiếc có 4 chữ cái: ĐNNP.

 

Văng vẳng bên tai có ai đó giải thích: ĐNNP là viết tắt của chữ “Đạo Nổ Ngàn Phương”. Chữ “nổ” ở đây chẳng hề có liên quan gì tới cái chất mà nhà bác học Alfred Bernhard Nobel từng phát minh ra trong một cơn “ngẫu hứng lý… phá cầu”. Nó chỉ đơn giản là… “nổ” trong ý nghĩa của câu nói: “Hắn “nổ” quá chừng!”. Chỉ có điều đây là gánh xiếc tập trung những diễn viên nhiều tuổi nghề và họ đã đẩy cái sự “nổ” lên tới mức là “đạo”, giống như… trà đạo! Đối với họ, “nổ” là cả một nghệ thuật, đòi hỏi diễn viên phải có tài tung hứng, có bản lĩnh, giàu kinh nghiệm. Nhưng cái quan trọng nhất là họ phải có cái tâm để cho các trò “nổ” của mình không làm hại ai, ngược lại chỉ làm cho cuộc đời thêm vui vẻ hơn, đáng yêu hơn và dĩ nhiên là đáng sống hơn.

 

logo_daononganphuong_new

Và đây là những tiết mục đầu tiên của 4 diễn viên trong gánh xiếc ĐNNP này.

 

 

Tự thuật

Bỗng thấy mình mặc áo hoa lá cành
Lại ở trong gánh xiệc
Có chú căng lưới cậu đánh trống cô đu dây.

Vều môi định mếu
Họ bảo, “Ấy ấy! ông chỉ được quyền cười hì
Vì ông là hề.”

Nhìn mặt mọi người
Phá lên cười thật
Đời bỗng vui như tết.

 

đỗ xanh

 

 

 

Sướng và vui

 

Nghe tiếng mõ truyền loan:
Gánh xiếc sắp chiềng làng.
Lòng tự sướng râm ran.
Ngày mai trời lại sáng,
Áng mây mù sẽ tan.
Tình tính tang, tang tang…

 

(Nói lối) Xin được tự giới thiệu về mình:

Vì xưa Ngô mỗ dốt văn,
Ngày nay múa bút mong rằng đời vui.
Rằng vui thì thật là vui,
Nghe ra như thoáng bùi ngùi cho ai!
ngô vàng

 

 

Mây và chữ

Mây
như tơ
Chữ
như lửa
Nhen…
chút tình
Và,
sống.
mây hồng

 

 

 

ĐNNP

 

1.

 

Đạo là đời, gieo trồng từng hạt đỗ

Nổ ran trời, người có mớ bỏng ngô

Ngàn mây hồng điểm tô đời diễm tuyệt

Phương trời nào kiến khoét lá thành thơ

 

2.

Đạo là đời, gieo trồng từng hạt đỗ

Nổ ran trời, người có mớ bỏng ngô

Ngàn lê trắng điểm tô đời thêm đẹp

Phương trời nào kiến khoét lá thành thơ

 

kiến đen

 

 

 

 

 

Bởi tên Kiến Ngố nên lơ ngơ
Trần thế nhìn đâu cũng hóa thơ
Nêm nếm thơ Đường thêm chút mật
Trong vườn lê trắng đẹp như mơ…
lê trắng

 

 

– Kiến Đen: Sao tui thấy có 4 mạng mà gọi là một ngàn
– Mây Hồng: Phải, có 1 nữ 3 nam
– Ngô Vàng: Số 1 với 3 số trỏng không phải là 1 nghìn à. Rõ ấm ớ.
– Đỗ Xanh: Xứng danh đạo nổ.

 

Lão sư giật mình tỉnh giấc. Tiết trời vào Thu bắt đầu lạnh. Ngài kéo tấm chăn len dày cui lên tới bộ râu bạc trắng như cước. Nhưng chợt nhớ trong giấc mơ ĐNNP mình bị đẩy làm ông bầu. Bỗng dưng lão sư toát mồ hôi hột. Nóng tới mức phải tung chăn ra… Bất giác ngài nhìn lên tờ lịch rồi lẩm bẩm. Lục thập ngũ niên rồi ư? 65 lần thôi nôi rồi ư? Lão sư chợt nhớ tới gói đậu phộng rang húng lìu mà hiền thê vừa đi Wal-Mart mua về và mấy trái bắp nướng từ quê nhà mới gởi DHL Express sang hồi chiều. Sáng này, lão sư và sư mẫu sẽ ra cái khu vườn nhỏ tóm thâu vũ trụ của mình bắc ghế ngồi hong nắng thu và ngắm những đám mây hồng lướt thướt trôi từ Hầm Nắng sang. Rồi lão sư chột dạ, cầu trời cho kiến đen nó chớ có thọc râu vào gói đậu phộng rang và mấy trái bắp nướng!

 

kiến đen chấp bút

(TP.HCM 6-10-2010)

 

 

 PHỤ LỤC

 

 

 

Dear Hạ Anh,
Thầy kể em nghe chuyện về nhóm Đạo Nổ. Website THKT là mặt nổi của Gia đình THKT. Website lập ra rồi nhưng muốn nó linh động phải có người viết bài thường xuyên cho riêng mình. Không thể cứ đi cóp nhặt những bài của người ta mang về. Có 4 người đồng lòng chịu làm công việc này. Để giúp nhau dễ có ý viết lách, họ liên kết với nhau theo thế tung hứng. Hễ ai hé ra sáng kiến gì (dù khét lẹt) mấy người kia cũng theo phản xạ khen thơm rối rít. Dĩ nhiên phải làm bộ chê nhưng là khen. Cái trò này bình dân gọi là “nổ”, văn chương huê dạng gọi là “trò xiệc chữ”. Nếu bí đề tài, người trong nhóm mang nhau ra làm trò để mua vui thiên hạ. Vì có chủ trương như vậy nên không ai giận ai. Do đó tuy là nổ nhưng nổ có bài bản, tức “Đạo” nổ. Cái khác nhau giữa “đạn nổ” và “đạo nổ” cũng như “uống trà” và “trà đạo”. Dĩ nhiên chúng ta cũng có thể đùa giỡn người ngoài nhóm, nhưng nguy hiểm vì dễ làm mất lòng người ta.
Mây Hồng là một trong 4 người sáng lập nhóm, nhưng vì một lý do bất khả kháng đã vắng mặt. Ngô Vàng đi du Mỹ nên cũng vắng mặt. Hôm qua (9-11-2011), Ngô Vàng gặp Đỗ Xanh.
Đỗ nói: Đệ đi vắng, gánh xiệc lạnh quá vì thiếu nghệ nhân.
Ngô trợn mắt vung tay nói: Nếu gánh hát thiếu người thì ông bầu phải có bổn phận tìm đào kép mới chứ.
Đỗ hỏi: Ai?
Ngô: Hạ Anh chứ ai.
Đỗ vỗ đùi: Quả đúng như ý của huynh đã định từ lâu.
Vậy Hạ Anh có chịu hy sinh đứng chung với nhóm Đạo Nổ không? Hạ Anh sẽ bị diễu và được quyền diễu lại, sẽ phải viết bài (như Hạ Anh đã và đang làm), bù lại Hạ Anh chả được cái giải gì hết.
Bởi vì người trong nhóm, danh hiệu của ai cũng dính chút màu sắc, nên thầy đề nghị tên của Hạ Anh sẽ là “Lê Trắng”.
Nhóm chúng ta sẽ là Đỗ Xanh, Ngô Vàng, Kiến Đen, Lê Trắng, và sẽ mở màn vào ngày 11-11-11 lúc 11 giờ.
Hy vọng được cô đào trả lời trước khi kéo màn.

 

đỗ xanh

chủ gánh xiệc chữ ĐNNP

(elk grove, california 11-11-2011)

 

 

Hạ Anh trò,

Thầy đã vượt trùng dương để đến diện kiến với Đỗ Xanh Đại huynh tận đất Huê Kỳ. Bên chiếc bàn đá kê sát mí Động Đình Hồ ở Đỗ Nguyễn Gia trang, hai thầy đã thống nhứt với nhau về Gánh xiếc chữ Đạo Nổ Ngàn Phương phiên bản mới.

 

Vậy từ nay, nếu được sự đồng ý của em thì Hạ Anh sẽ từ vai trò “học trò ngoại sổ” của thầy Ngô Vàng trở thành “Tứ muội” của Gánh xiếc ĐNNP chúng ta.

 

Hoan hỉ chào mừng “Tứ muội” Lê Trắng.


ngô vàng

(stockton, california 11-11-2011)

 

 

Kính quý thầy cô và các anh chị Từ đường THKT.

 

Hạ Anh hỗng biết nói gì hơn vì quá xúc động trước sự ưu ái của Từ đường THKT. Thôi thì, cung kính sao bằng tuân lệnh. Chỉ mong quý thầy cô và các anh chị đón nhận Lê Trắng và luôn vui vẻ cười xí xóa, bao dung mỗi khi Lê Trắng vô ý “lơ ngơ”…

 

lê trắng

(maryland 11-11-2011)

 

 

Híc, mệt quá, thiệt thòi quá, lỗ vốn quá. Tam vị nói nghe ngon lành, ngọt xớt, rồi quăng cục lơ rủ nhau đi ăn chè đậu xanh, cạp bắp nướng ăn mừng, sau đó còn được tặng mỗi người một cành hoa lê trắng “làm tin”, chỉ tội cho cái gã kéo màn Kiến Đen này phải hì hụi làm lại phông màn, biển hiệu cho Gánh xiếc chữ ĐNNP.

 

kiến đen

(saigon 11-11-2011)