Một năm xài 9, còn 3

151001-usa-calendar-2016-1_resize

Chuyến này tôi đi Mỹ hơn một tháng mà hôm nay về gần 2 tuần rồi nhưng vẫn chông chênh trong cái cảm giác bay vèo. Thời gian ngày xưa như bóng câu qua cửa sổ. Thời gian ngày nay như tên lửa vũ trụ lao vào mênh mông. Hôm rồi ở California, anh bạn trẻ Paulus Vọng sống ở Alamada bên kia San Francisco nói với tôi: “Chú qua Mỹ sẽ thấy thời gian trôi qua nhanh lắm. Mới thức ban sáng chớp mắt vài cái đã tới giờ ngủ tối.” Tôi giải thích: Thời gian ở Mỹ là tiền bạc – làm giờ nào được trả lương cho giờ đó. Thời gian ở Việt Nam là số không – ngồi cữ cà phê từ khi mới bảnh mắt tới lúc phủi cẳng lên giường ngủ mới tạm gọi là xong.

Xin mời click vào đây để đọc bài:

PHẠM HỒNG PHƯỚC

(Saigon 1-10-2015)