Kiến Tường

muasen_1

Tôi mến, tôi yêu xứ Kiến Tường
Bởi vì nơi ấy có người thương
Đã từng lưu dấu thời son trẻ
Tà áo ngây thơ, dưới mái trường

Đặc sản nơi đây nước nhiễm phèn
Vậy mà ai cũng đẹp như tiên
Chỉ cần gặp một lần thôi nhé
Cũng đủ về ăn ngủ chẳng yên

Nơi ấy tình người như nở hoa
Sẵn sàng san sẻ với bao nhà
Ở đâu đã gọi thì lên tiếng
Tương trợ nhau trong lúc tuổi già

Nơi ấy nhiều người sống hết mình
Cho tình bằng hữu, nghĩa thầy cô
Không hề vương vấn điều tư lợi
Lữ khách sang sông đã sẵn đò

Thành thật tri ân quý thầy trò
Hiện đang trú ngụ phương xa ấy
Mỗi lần có dịp thăm trường cũ
Thể hiện tình yêu mến đậm đà

PHAN AN

(Kiến Tường 1-2014)