Trộm vía nghĩ rằng lẽ ra cái văn bản của Hội đồng Trị sự GHPGVN không gây tranh cãi nếu như dùng từ ngữ rõ ràng. Nếu muốn phủ nhận vì nguyên nhân nào đó, Hội đồng Trị sự nên viết rõ ràng, minh bạch, đầy đủ rằng nhà tu hành TMT không phải là “tu sĩ của GHPGVN”.
GHPGVN không có đủ thẩm quyền để phủ nhận ai không phải là “tu sĩ PG” như văn bản ghi. Bởi lẽ, PG là một tôn giáo đại chúng toàn cầu, không phải của riêng GHPGVN nói chung hay Hội đồng Trị sự nói riêng.
Hơn nữa, chính thầy TMT cũng nói rằng mình không phải là nhà sư hay “tu sĩ PG”. Thầy chỉ là một Phật tử thực hành tu theo đạo pháp của Phật, cụ thể là theo “hạnh đầu đà” (khổ hạnh). Và trong 6 năm qua, thầy đã tu hành như vậy: mặc áo vá, khất thực, ăn ngày một bữa, ngủ dưới gốc cây hay nơi hoang vắng, nghĩa trang, không nhận cúng dường, từ khước mọi tiện nghi cuộc sống,… Thầy cũng không giảng pháp, nhận đệ tử, nhận cúng dường, thực hiện các nghi thức tụng niệm, kinh kệ. Có nói chăng là nói lại những lời Đức Phật dạy chúng sinh, những điều hay lẽ phải của đạo đức con người.
Ảnh từ FB của bạn bè. Thanks.
Tu khổ hạnh, ép xác, hành xác không hề là mới hay lạ, mà có từ ngàn xưa. Nó chỉ trở thành khác lạ, bất bình thường giữa xã hội sung túc, tiện nghi, và ngày càng hiếm có ai chọn lối tu hành khổ quá chừng như vậy. Nó cũng xa lạ khi các nơi tu hành, phụng tự đang chạy đua nhau về sư xa hoa, hào nhoáng đến phù phiếm.
Mà vì sao thầy TMT suốt 6 năm nay nhiều lần khất thực xuôi Nam ngược Bắc vẫn không gây chú ý, bây giờ lại nổi lên như một hiện tượng hot trên mạng? Tất nhiên một phần lý do luôn đổ cho mạng xã hội. Nhưng căn cơ liệu phải chăng giữa lúc PGVN đang gặp cơn thử thách bởi một số rất ít người khoác áo tu biết chiêu trò khuấy động và điều khiển chúng sinh nên có ảnh hưởng lớn khiến chúng sinh thiện lành và Phật tử chân chính não lòng phải tìm kiếm và dựa vào một hình ảnh mới tốt đời đẹp đạo? Thậm chí đã có những lời cảnh báo cảnh tỉnh chúng sinh và muốn giáo quyền nghiêm minh ra tay chấn chỉnh kịp thời để tránh cả giáo hội rơi vào nguy cơ “mạt pháp”. Và giữa lúc ấy, hình ảnh một hành giả TMT bừng sáng lên, khác biệt giữa những cái bình thường đã bị làm cho tầm thường.
Người tu khổ hạnh muốn dùng sự hành xác để tìm sư giải thoát, an yên cho tâm hồn; cũng như muốn hiến dâng sự khổ hạnh đó như lễ vật góp phần cầu cho chúng sinh, cứu nhân độ thế.
Người tu khổ hạnh có thể lay động chúng sinh bằng chính sự thực hành tu đạo của mình. Họ không giảng đạo, giảng pháp nên cũng không cần phải học sâu, thấu hiểu về đạo pháp. Chính cách sống và cuộc đời của người tu khổ hạnh là lời giảng pháp sâu sắc mà chúng sinh có thể chiêm nghiệm.
Hãy nhìn đôi mắt và thần thái của thầy TMT sau 6 năm dấn bước chân trần trên đường đời giác ngộ (ngộ bản thân và ngộ pháp), chúng có sức thu hút đặc biệt, có uy lực khiến ai đó phải xốn xang. Có lẽ đối với những người như thầy, tu “khổ hạnh” có nghĩa là “khổ mà hạnh phúc”.
Cuối cùng lại trộm vía, những ai tôn kính, ngưỡng mộ và đồng cảm với cách tu hành của thầy TMT xin hãy để yên cho thầy tập trung và kiên trì tu hành. Chỉ âm thầm hỗ trợ và cầu nguyện cho thầy là đã đủ công đức mà không bị rơi vào cái bẫy xàm ngôn hù dọa sặc mùi tư lợi nhân danh luân hồi, nghiệp báo. Cũng âm thầm bảo vệ thầy khi thầy giờ đã trở thành một cây kim nhói mắt ai đó, đồng thời đừng quấy rầy manh động quá đáng dễ khiến thầy vướng nghiệp “gây rối”. Nếu thầy mà có ý mê sùng bái cá nhân thì coi như thầy không còn là một TMT như chúng sinh mong đợi. Xin nhớ, từ ngàn xưa, các bậc tu hành luôn bị ma quỷ xúm vô phá đám. Xem phim Tây Du Ký để thấy Đường Tăng Tam Tạng khốn đốn ra sao á.
Một hí họa về thầy TMT. (Ảnh từ FB bạn bè. Thanks.)
PHẠM HỒNG PHƯỚC