Nửa-trăm-năm
(Ăn theo bài thơ KĐ và Thầy BTT) Nửa-trăm-năm, tóc anh nhiều sợi bạc ra công viên -“ chú, bác”- gọi rân trời thời liệt oanh đâu còn nữa em ơi đâu cái thuở như nai vàng ngơ ngác Anh không thể cứ cưa sừng làm nghé cỏ non xanh mỏi nướu cứ làm ngơ nhớ cánh bướm, nhớ hoa vàng trong nắng nhớ mây bay ngày tháng thoáng như mơ nửa-trăm-năm, những đêm về…