Lưu bút
Tui khô giọng, run run nói nhỏ: viết giùm tui, lưu bút, “ấy” nghen! chỉ có vậy, cả đời tôi nhớ cô bạn cùng trường ngày đó tui thương quyển lưu bút nghiêng nghiêng nét chữ chắc nhiều đêm “ấy” thức, viết vào đây tấm ảnh nhỏ, tóc dài, đen trắng mai xa trường, “ai đó” nhớ mình không? quyển lưu bút theo tôi một đời lưu lạc – ố vàng. lâu lắm – chưa xem cũng nhớ lắm…