Tag Archives: nguyễn đức nhuận

VIDEO: Gặp lại cô Trần Thị Trị và thầy Nguyễn Đức Nhuận tại Seattle (Hoa Kỳ)

Ngày 21-4-2016, học trò Kiến Đen từ Việt Nam sang đã có duyên hạnh ngộ được gặp lại cô Trần Thị Trị và thầy Nguyễn Đức Nhuận tại thành phố Seattle (bang Washington, Hoa Kỳ), nơi gia đình hai thầy cô định cư. Từ năm 1973 tới giờ, ba cô trò mới gặp lại nhau. Trước 1975, cô Trị dạy Pháp văn và thầy Nhuận dạy Toán tại trường Trung học Công lập tỉnh Kiến Tường. Xin mời xem video:…

Thầy cũ mà lần đầu tiên mới gặp mặt nhau

Chiều 21.4.2016, thầy Nguyễn Đức Nhuận tại thành phố Turkwila ở ven thành phố Seattle (bang Washington) cho con trai tới đón tôi ở downtown Seattle về nhà mình. Thầy cô đã chuẩn bị sẵn món BBQ thịt bò và cá hồi nướng (bị hụt hồi tối hôm trước). Xin click vào đây để đọc bài

Tết quê người

    Một ngày như mọi ngày Vội vã gà mên tới hãng Cày cục chu toàn hai chữ áo cơm Sá gì xuân về đâu đó Dù mấy bâng khuâng Hẹn đón xuân về… năm tới   Ra phố co ro dăm ba lớp áo Đông quê người thèm nắng xuân ta Khu chợ Việt cũng mai vàng bánh mứt Người đông vui ta cứ lơ ngơ Hình như xa lạ   Chiều ba mươi gọi là đón tết…

Từ một tấm hình

(thân tặng chị Huỳnh Trung Dung)   Ta tìm hoài trên Net hình bóng xưa đâu rồi u buồn nhân dáng đó thời gian như buông trôi   tấm hình xưa trên mạng cúi mặt buồn từ dạo tóc dài ai che lấy nửa vầng trăng lao xao   ta về trên tháng giêng một chút gì rất riêng tấm hình xưa đâu đó và nỗi nhớ triền miên   bên đời ta đứng nhìn hư ảo bóng lung linh…

Lưu bút

  Tui khô giọng, run run nói nhỏ: viết giùm tui, lưu bút, “ấy” nghen! chỉ có vậy, cả đời tôi nhớ cô bạn cùng trường ngày đó tui thương quyển lưu bút nghiêng nghiêng nét chữ chắc nhiều đêm “ấy” thức, viết vào đây tấm ảnh nhỏ, tóc dài, đen trắng mai xa trường, “ai đó” nhớ mình không? quyển lưu bút theo tôi một đời lưu lạc – ố vàng. lâu lắm – chưa xem cũng nhớ lắm…

Nửa-trăm-năm

    (Ăn theo bài thơ KĐ và Thầy BTT)   Nửa-trăm-năm, tóc anh nhiều sợi bạc ra công viên -“ chú, bác”- gọi rân trời thời liệt oanh đâu còn nữa em ơi đâu cái thuở như nai vàng ngơ ngác   Anh không thể cứ cưa sừng làm nghé cỏ non xanh mỏi nướu cứ làm ngơ nhớ cánh bướm, nhớ hoa vàng trong nắng nhớ mây bay ngày tháng thoáng như mơ   nửa-trăm-năm, những đêm về…

Ngày về trường

Mấy năm rồi, thành thông lệ cứ Têt qua, lại nhớ ngày về trường dù biết chắc ở xa, mình đâu về được nhẩm tính chừng bao nhiêu nhỉ thầy trò… của một ngôi trường nho nhỏ giữa bạt ngàn Đồng Tháp thành phố rất buồn – an phận bây giờ chắc họ đã già theo năm tháng những Thầy, những Trò ngày đó Trung học Kiến Tường thời gian mãi trôi cuộc sống khắc nghiệt đuổi đeo tóc điểm…