Sáng ngày 15-9-2012, bạn Trần Ngọc Bách (TP.HCM) nhận được lá thư gửi bảo đảm của cô Phạm Thị Thu từ Bến Tre gửi lên. Sau khi đọc thấy nội dung có nhắc đến nhiều thầy cô và các bạn THKT, Kiến Già thấy phải chioa sẻ để mọi người cùng đọc:
Bến Tre 13-9-2012
Em Bách
Cô rất phấn khởi và cũng rất cảm động khi được Quí Thầy, Quí Cô và các em học sinh năm xưa đến thăm, về tận quê nhà.
Tấm chân tình này thật quí vô cùng.
Với cô, Trường Trung Học Công Lập Kiến Tường có nhiều kỷ niệm, là ngôi trường đầu tiên trong cuộc đời dạy học của cô, nơi ấy cô luôn được sự giúp đỡ tận tình của những đồng nghiệp đi trước như: Thầy Đoàn Văn Nhiêu, Thầy Nguyễn Xuân Kỳ, Thầy Võ Xuân Sơn, Thầy Lưu Văn Nhu – Cô Triệu Cẩm Nhung, Thầy Nguyễn Văn Đấu, Cô Hồng Châu, Thầy Quang… Đồng thời cô cũng nhận được sự chia sẻ, cảm thông của những Thầy Cô đồng nghiệp trẻ cùng thời và đã thương nhau như anh em một nhà như: Thầy Đỗ Ngọc Trang – Cô Nguyễn Thị Bích Thủy, Thầy Nguyễn Trọng Hòa, Cô Huỳnh Trung Dung, Cô Trần Thị Trị, Cô Hoàng Thị Cẩm Thạch, Cô Ngọc Thạnh… Thầy Uông Văn Đính với trang phục của nhà họ đạo… Cùng với học sinh có những gương mặt hồn nhiên của tuổi học trò thật đáng yêu. Chính Thầy Cô và các em thể hiện đúng nghĩa câu: Càng yêu người bao nhiêu, ta càng yêu nghề bấy nhiêu…
Trường THKT thật sự là một gia đình: đoàn kết và chan chứa tình thương. Sau này cô chuyển về Bến Tre trong công tác giảng dạy và quản lý, mỗi khi nhớ đến THKT cô thấy tự tin hơn, từ đó giúp cô có những thành công nhất định.
Cô Phạm Thị Thu (thứ 5 từ trái qua) và các đồng nghiệp, học trò THKT trong chuyến Gia đình THKT về thăm cô tại Bến Tren ngày 3-9-2012.
Hiện nay về sức khỏe cô cũng như những bệnh nhân khác rất may mắn được điều trị tại Bệnh Viện Ung Bướu TP.HCM . Cô còn nhớ Thầy Nhu, Thầy Trọng Hòa, Thầy Nguyễn Văn Hòa và các em đến thăm cô tại bệnh viện, đã động viên cô rất nhiều, còn đem cả quà của THKT, của Thầy Trang – Cô Thủy ở nước ngoài, ơn tình này cô mãi khắc ghi. Sau một năm điều trị, sức khỏe đã ổn định và được xuất viện, chỉ định của bác sĩ phải tiếp tục uống một loại thuốc trong thời gian 5 năm, từng tháng phải đến bệnh viện tái khám chủ yếu để lãnh thuốc. Đây là tâm lý áp lực rất lớn, đi lại vất vả, lo lắng… phải chấp nhận thôi vì Bến Tre không có loại thuốc của Bệnh Viện Ung Bướu
Qua đây cô cũng nhận thấy rõ, cô không còn năng nổ, nhạy bén như ngày xưa. Nhớ lại chuyến đi của đoàn THKT về Bến Tre thăm cô, cô thấy thật thiếu sót với mọi người là không được chu đáo, nghỉ ngơi và đi bộ vất vả. Em có điều kiện gặp Thầy Cô và các em học sinh chuyển lời là Cô cảm ơn và mong nhận được sự thông cảm. Thời gian tới khi sức khỏe của Cô tốt hơn, điều kiện gia đình thuận lợi hơn, Cô mời đoàn THKT về thăm Bến Tre để đổi khí trời – một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ
Cô cám ơn Quý Thầy Cô và các em nhiều lắm. Cô kính lời thăm gia đình Thầy Cô đồng nghiệp và các em học sinh thân yêu. Chúc tất cả mọi điều như ý.
Cô giáo của các em.
PHẠM THỊ THU
(Bến Tre 13-9-2012)