Old Friend

 

Bạn cũ, bạn xưa, bạn thuở nhỏ… mỗi danh xưng đều gợi ra nhiều xúc cảm, nhưng tâm hồn tôi cảm thấy gần hơn với tiếng gọi “old friend”. Âm thanh “old” như có chút huyền âm “Ohm” của nhà Thiền,  đồng thời nội dung của nó man mác nỗi niềm của tuổi già trong dòng đời.  Cụ John Leonard, một nhà phê bình văn học trứ danh, đã tâm sự, “It takes a long time to grow an old friend”. Có lẽ trong tâm của cụ, cũng như của mọi người, 20 hay 30 năm đã quá đủ để gọi là “a long time”. Vào thời loạn ly, 20 hay 30 năm còn dài hơn thời gian thật của nó, đôi khi đó là tất cả vốn liếng còn lại của một đời người. Sau đó, tất cả cảnh vật và người, qua cuộc bể dâu, đều trở thành old. Nhưng sự xa cách giữa vợ chồng chúng tôi và bác Sơn (*), đã 50 lần thu qua đông tới. Nửa thế kỷ loạn lạc phôi pha, old friends vẫn còn hiện diện đã là may, mà dù bạn còn đó, chẳng dễ gì biết tin nhau. Nay, vào lúc về chiều được gặp lại nhau thì còn gì may mắn hơn.

Xin mời đọc bài

ĐỖ NGỌC TRANG

(Elk Grove, California 21-4-2017)